Mục lục
Mãng Hoang Kỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Bốn tiểu đội đồng thời tiến công một thế giới, mặc dù tiểu đội nào lâm vào trận pháp cấm chế, ba tiểu đội khác sẽ lập tức biết được, sẽ có đề phòng, cũng có thể đi cứu viện. Mặc dù Vô Gian Môn, Thượng Cổ phế tích có bẩy rập gì, cũng không thoáng cái toàn bộ rơi vào.

Kỷ Ninh gật đầu, trầm mặc một lúc mới trịnh trọng nói:

- Sư phụ, ta muốn đi Thượng Cổ phế tích.

- Ngươi muốn tham chiến?

Bồ Đề sững sờ.

- Ân.

Kỷ Ninh trịnh trọng gật đầu.

Bồ Đề vốn trầm mặc, sau đó nhìn Kỷ Ninh:

- Thượng Cổ phế tích không gian thác loạn, thời không hỗn loạn, hiện tại bọn họ đang ở một thế giới rất nguy hiểm, bây giờ ngươi đi qua đầu tiên chính là tụ hợp với bọn họ. Nhưng chúng ta không có cách nào lấy được vị trí không gian rõ ràng, bởi vì vòng trong của Thượng Cổ phế tích quá hỗn loạn, chỉ có thể nói cho ngươi biết vị trí đại khái, này sẽ rất nguy hiểm.

Bồ Đề nói như vậy cũng là hy vọng Kỷ Ninh biết khó mà lui.

Dù sao hắn biết rõ, Vạn Vật Sứ Giả của Kỷ Ninh đã hư hao rồi!

- Đệ tử có nắm chắc.

Kỷ Ninh nhìn sư phụ, trong mắt ẩn ẩn hiện ra mũi kiếm.

- Ngươi...

Chứng kiến ánh kiếm bảy màu lóe lên rồi biến mất kia, Bồ Đề lão tổ cũng kinh sợ.

Cái này, cái này...

Lã Động Tân hiểu được Thái Cực chi lực tầng thứ năm đã rất lợi hại rồi. Mà Kỷ Ninh bây giờ là Kiếm Lực đạt đến tầng thứ năm! Cần biết Ám Quang Kiếm Chủ kia sở dĩ ám sát lợi hại thậm chí một kiếm hủy diệt thần thể của Kỷ Ninh lúc trước, chính là Kiếm Lực cao minh! Mà Kỷ Ninh còn bất đồng Ám Quang Kiếm Chủ, kiếm chiêu của Kỷ Ninh đã vượt qua cực hạn của Thiên Đạo.

Chỉ cần kiếm thuật bực này, Kỷ Ninh đã cực kỳ tiếp cận lãnh tụ!

- Không nghĩ tới chỉ chớp mắt thực lực của ngươi đã đạt tới độ cao như thế.

Bồ Đề lão tổ nói.

- Xem ra là sư phụ quá lo lắng, cũng tốt, ngươi có thuật phân thân, đi Thượng Cổ phế tích xông xáo cũng không có gì.

- Ân.

Kỷ Ninh gật đầu.

- Đệ tử trước đi gặp con gái.

- Con gái của ngươi Minh Nguyệt, một mực rất lo lắng ngươi, ngươi nên đi gặp nó một chút.

Bồ Đề nói.

- Lo lắng...

Kỷ Ninh khẽ giật mình, nhẹ nhàng gật đầu, lập tức rời đi.

Nhìn bóng lưng Kỷ Ninh rời đi, Bồ Đề vuốt râu cười:

- Năm đó lão đạo ta xem đúng rồi, so sánh tâm lực, Kỷ Ninh có thể xem như đệ nhất. Ngắn ngủn chưa đủ ngàn năm, kiếm thuật đến được cảnh giới như thế... Bằng kiếm thuật này, đủ để khinh thường Tam Giới.

***********

Bên hồ.

Một thiếu nữ mặc áo đen lẳng lặng ngồi ở bên cạnh nhìn hồ nước.

- Minh Nguyệt.

Thu Diệp đi tới hô.

Thiếu nữ mặc áo đen quay đầu nhìn, sau đó quay lại, yên lặng nhìn hồ nước.

- Làm sao vậy, không vui sao?

Thu Diệp hỏi.

- Thu Diệp cô cô, ta không có gì.

Thiếu nữ mặc áo đen nhẹ nhàng lắc đầu.

- Lo lắng phụ thân ngươi?

Thu Diệp cũng ngồi xuống ở một bên.

Thiếu nữ mặc áo đen chần chờ, nhẹ nhàng gật đầu:

- Có chút bận tâm, phụ thân một lòng ở trên việc tu luyện, càng là từ Thượng Cổ cho tới bây giờ một người duy nhất có thể sánh ngang Hậu Nghệ. Nhưng mà Thu Diệp cô cô ngươi cũng đã nghe được bọn họ nói, bọn họ nói bản tôn của cha ta bị Vô Gian Môn giết, nói khôi lỗi của cha ta cũng hư mất... Ta không tin, ta đến hỏi Bồ Đề sư tổ, sư tổ cũng không phủ nhận...

- Đừng lo lắng.

Thu Diệp thò tay nhẹ nhàng ôm lấy Minh Nguyệt.

- Ta là nhìn phụ thân ngươi lớn lên, phụ thân ngươi hắn mặc kệ gặp được ngăn trở gì, cũng trở nên cường đại hơn, hắn tuyệt đối sẽ không nhụt chí, sẽ không buông tha. Ngươi phải tin tưởng phụ thân của mình.

- Có thể cùng ta nói sự tình của phụ thân không?

Minh Nguyệt nhìn Thu Diệp.

- Được.

Thu Diệp cười gật đầu.

...

Ở phía xa, Kỷ Ninh, Bạch thúc, tiểu Thanh đang cùng một chỗ nhìn qua đây.

- Đại Năng Giả bên trận doanh Nữ Oa vì hậu bối đệ tử, nên đều di chuyển bọn họ qua đây, cho nên những sự tình của ngươi ở Trục Lộc Đại Thế Giới, cũng không cách nào giấu giếm được Minh Nguyệt.

Bạch thúc nói.

- Minh Nguyệt mới đầu còn không tin, cùng Tiên Ma khác tranh luận. Về sau nàng càng tự mình đi thỉnh cầu gặp Bồ Đề Đạo Tổ... Nàng mới chính thức tin tưởng sự tình Trục Lộc Đại Thế Giới, mấy tháng này, nàng một mực rất lo lắng ngươi.

- Ân.

Kỷ Ninh nhìn con gái, lại cảm thấy trong nội tâm ấm áp.

- Đi thôi, nàng chứng kiến ngươi nhất định sẽ rất vui vẻ.

Bạch thúc nói.

- Ân.

Kỷ Ninh đi tới.

Thu Diệp nhẹ nói lấy, Minh Nguyệt cũng đang lắng nghe sự tích của phụ thân, mỗi lần nghe nàng đều không chê phiền, nàng rất khát vọng nghe nhiều chút ít.

Kỷ Ninh thì âm thầm hổ thẹn... Lại để cho con gái lo lắng như vậy, mình làm phụ thân thật là thất bại. Mặc dù mình có một phân thân một mực yên lặng bảo hộ con gái, nhưng phân thân kia một mực tiềm tu, không xem xét sự tình bên ngoài, chỉ có lúc con gái xảy ra nguy hiểm, xúc động cấm chế, phân thân kia mới có thể xuất hiện.

Lâu như vậy, phân thân một mực không hiện thân, thậm chí Tà Nguyệt Đại thế giới rung chuyển, Kỷ Ninh cũng hoàn toàn không biết gì cả.

- Phân thân của ta yên lặng không hiện thân, mặc dù có thể tôi luyện con gái, nhưng có lẽ, cảm tình so với tôi luyện đối với nàng càng quan trọng hơn?

Kỷ Ninh lặng yên suy nghĩ.

- Ta sai rồi?

- Phụ thân!

Giờ phút này Minh Nguyệt như có điều phát giác quay đầu nhìn, thấy Kỷ Ninh đứng ở phía sau, lập tức kinh hỉ đứng lên, bay tới Kỷ Ninh.

- Phụ thân, ngươi rốt cục trở về rồi, ta chờ ngài thật lâu, lần này ngài ly khai quá lâu a.

Minh Nguyệt ôm Kỷ Ninh, không ngừng nói.

Kỷ Ninh nhẹ nhàng sờ lên mái tóc con gái, con gái trở thành Thiên Tiên, ngưng tụ thành Thiên Tiên thể chính là bộ dáng hôm nay, rất giống mẫu thân Dư Vi của nàng, thậm chí Minh Nguyệt còn thích mặc hắc y... Nhìn con gái, thậm chí có thời điểm Kỷ Ninh cảm thấy phảng phất như sư tỷ ở bên cạnh mình, có điều ánh mắt sư tỷ càng ấm áp càng lắng đọng, ánh mắt con gái thì tràn ngập sùng bái cùng yêu thích.

Sư tỷ, lạnh như băng.

Con gái, thì hoạt bát.

- Phụ thân, các Tiên Ma khác bọn họ, bọn họ đều nói bản tôn của phụ thân ngươi bị diệt, nói phụ thân ngươi...

Minh Nguyệt nhìn Kỷ Ninh, hai tay còn ôm chặt lấy một cánh tay của Kỷ Ninh, nói khẽ.

- Ngươi có thể đừng cùng Vô Gian Môn chém giết nữa được không?

- Trưởng bối của những Tiên Ma khác cũng lui đấy thôi?

Kỷ Ninh lắc đầu.

- Ta không thể lui, Minh Nguyệt, ngươi cần phải rõ ràng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK