Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ lại có phong lôi phụ trợ, nắm giữ thời không, trận pháp huyễn thuật thế giới chỉnh hợp, nhân quả ở trong lòng.
Chín là con số cực hạn, mười là viên mãn. Thật ra sau khi thành tựu nhân quả thì Kỷ Ninh đã hiểu rằng hắn chỉ cần thành tựu hết mười kim mộc thủy hỏa thổ, phong lôi, thời không, nhân quả là viên mãn.
Ngộ nhiều hơn nữa, lĩnh ngộ thêm chút đao đạo, tuyết đạo, hàn băng đạo này nọ chỉ vô dụng, không sinh ra cảm ngộ linh tinh cho Chung Cực Kiếm Đạo.
***
Kỷ Ninh đứng giữa hư không bên ngoài nhân quả, mắt nhìn bốn phương tám hướng. Đạo nhân quả mới thành tựu, Kỷ Ninh cảm nhận nhiều xúc động do đạo nhân quả đem lại, nhiều cảm ngộ mới về Chung Cực Kiếm Đạo tuôn ào ào, dù không thành hệ thống nhưng sẽ trợ giúp cho sau này hợp đạo.
Kỷ Ninh liếc mắt nhìn qua, thời không chẳng còn là cách trở, các thế giới hỗn độn, từng ngôi sao, thậm chí Vĩnh Hằng Giới xa xôi hơn.
Kỷ Ninh nhìn thấy hàng trăm cương vực.
Có cỏ dại chui lên khỏi mặt đất.
Có phàm tục sống trăm năm, chết đi thành nắm đất.
Có phàm tục bước lên đường tu hành, một lòng muốn thành tiên.
Có yêu quái đang giãy dụa, suốt ngày hoảng sợ, e sợ bị tu hành giả giết.
Có đại yêu xưng bá một khoảnh đất, nuốt giết chóc vô số.
Có dị tộc sinh sản nhiều đến hàng ức, xưng bá một khu.
Trong gần hai mươi hỗn độn kỷ Kỷ Ninh tự mình trải qua, quan sát cự ly gần.
Còn có thần ma tiên nhân cường đại tiêu dao tung hoành.
Có Thế Giới cảnh cao cao tại thượng xưng bá một thế giới hỗn độn, làm người thống trị tuyệt đối. Có các Thế Giới cảnh giành giật lãnh địa, chết vì tranh đấu.
Có Thế Giới cảnh một lòng tu hành.
Có các Sinh Tử Đạo Quân tôi luyện, phiêu bạt trong sự sống chết. Không sợ sống chết cuối cùng đi hợp đạo, dù từng người chết đi vẫn như thiêu thân lao đầu vào lửa thi nhau tiến lên. Ngẫu nhiên có ít ỏi người thành công, thành tựu vĩnh hằng, có tuổi thọ vĩnh hằng. Trong mười vạn người có chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín người hợp đạo thất bại, thân chết đạo tiêu.
Kỷ Ninh thì thào:
- Dưới đến phàm tục, trên đến Đạo Quân, Đế Quân đều có con đường của riêng mình, đây chính là văn minh tu hành giả.
Kỷ Ninh khen ngợi:
- Thật tốt.
Kỷ Ninh thích văn minh tu hành giả như vậy.
May mắn thắng chiến tranh thượng cổ không thì tất cả sinh linh đã bị Tây Tư tộc nô dịch.
- Tất cả sinh linh trong văn minh tu hành giả nên cảm kích mấy vị Chí Tôn.
Kỷ Ninh nghĩ đến đây liền vô hình cảm ứng vô số sinh linh có nhân quả với Chí Tôn, đều nợ Chí Tôn. Nhưng Chí Tôn đã mạnh đến mức mấy nhân quả vô nghĩa với bọn họ.
Kỷ Ninh cười nói:
- Hy vọng văn minh tu hành giả sẽ luôn tồn tại, đừng bị Tây Tư tộc, bị tồn tại đáng sợ khác phá hoại. Nghĩ nhiều rồi, thực lực của ta bây giờ ngay cả Cầm Hỏa cũng không bằng.
Kỷ Ninh không nghĩ nhiều nữa, hắn sửa sang lại nhân quả của mình. Kỷ Ninh sống không lâu, nhân quả nhìn như phức tạp nhưng rất nhanh hắn chỉnh sửa xong.
Kỷ Ninh cau mày:
- A? Hai cái gút?
Kỷ Ninh phát hiện nhân quả của mình có hai cái gút, không gỡ bỏ là hợp đạo chắc chắn không thành công.
Một cái gút là Kỷ Ninh từng lập lời thề bản mệnh trước khi hợp đạo sẽ thu mười đệ tử cho Tuyết Giáp Đế Quân, tính làm đệ tử ký danh. Kỷ Ninh biết phải thực hiện lời thề này.
Cái gút khác khiến Kỷ Ninh bất ngờ, đó là cái gút giết Mai Lạc Ba Đại Đế.
Lúc Kỷ Ninh mới ra khỏi tam giới chỉ vẻn vẹn là Tổ Thần, trong Vạn Thần phủ từng được một trận linh tặng cho một môn bí thuật nằm trong chín bí thuật. Trận linh từng nói là kết thiện duyên chứ không bắt ép, chỉ hy vọng ngươi hỗ trợ, chẳng qua gieo một hạt giống, không mơ xa có thể thành công.
Lúc trước hai bên gặp nhau, trận linh không mơ viễn vông, chỉ gieo một hạt giống, hy vọng về sau Kỷ Ninh có thực lực sẽ giết chết Mai Lạc Ba Đại Đế.
Khi đó Kỷ Ninh cũng không tự tin chút nào, hắn không dám nghĩ xa như vậy, cuối cùng hắn được bí thuật Cửu nguyên Thần Lôi.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Hiện giờ thực lực của ta đến đẳng cấp Chúa Tể, giết Mai Lạc Ba Đại Đế dễ dàng. Tính ra đúng là ta nợ trận linh, nợ Vạn Thần Đạo Quân. Nếu lúc ta hợp đạo nhân quả sinh ra chút ảnh hưởng thì... khi đạo chung cực hợp đạo không chịu nổi chút xíu ảnh hưởng, một chút ảnh hưởng nhỏ sẽ làm ta thất bại.
Kỷ Ninh gật gù nói thầm:
- Ừm, phaỉ hoàn thành hai việc này trước khi hợp đạo. Giết Mai Lạc Ba Đại Đế thì phải điều tra ra hành tung, cần chút thời gian, thu mười đệ tử cũng cần thời gian. Đi tìm Đạt Phong Lĩnh Chủ trước chừng nào về sẽ giải quyết hai việc này.
***
Kỷ Ninh nói việc muốn điều tra Mai Lạc Ba Đại Đế cho Mang Nhai Chúa Tể nghe:
- Làm phiền Mang Nhai Chúa Tể.
Mang Nhai Chúa Tể dù sao là Chúa Tể số một Viêm Long vực giới, lại am hiểu đạo thời không, mạng lưới quan hệ lớn, để lão điều tra rất nhẹ nhàng.
Mang Nhai Chúa Tể tùy ý đáp:
- Việc nhỏ.
Kỷ Ninh nói:
- Phải giữ bí mật, đừng để Mai Lạc Ba phát hiện rồi chạy trốn trước.
Mang Nhai Chúa Tể nói:
- Cứ yên tâm, ta sẽ tự mình làm chuyện này, tuyệt đối không có sai lầm. Nếu ngươi không ngại thì để ta giết giùm cho.
Kỷ Ninh từ chối:
- Ta tự mình làm tốt hơn.
Mang Nhai Chúa Tể tự tin nói:
- Ừm, cũng tốt. Lần này ngươi đi chỗ Đạt Phong Lĩnh Chủ, chờ khi ngươi trở về thì sự việc đã ổn thỏa.
Mang Nhai Chúa Tể biết Mai Lạc Ba Đại Đế ở Viêm Long vực giới, hiện tại cụ thể đang ở đâu thì không rõ. một Đế Quân ẩn cư ở nơi nào đó hơi khó tìm ra, nhưng Mang Nhai Chúa Tể ra tay thì trong mười vạn năm đủ tìm được người.
Mời Mang Nhai Chúa Tể hỗ trợ xong Kỷ Ninh, Cầm Hỏa, Thanh Ma, Bạch Dung điều khiển vực giới phi chu rời khỏi Viêm Long vực giới, chạy đi Bí Ma vực giới.
Hai vực giới cách hơi xa.
Vực giới phi chu muốn xuyên qua thời không cự ly lớn nhất, mỗi lần xuyên qua cần tích súc năng lượng, chuẩn bị rất lâu, cỡ thời gian một tách tra mới xuyên qua một lần được.
Hơn sáu vạn năm sau.
Vèo!
Một chiếc vực giới phi chu bay ra từ khe hở hư không trong Bí Ma vực giới.
Kỷ Ninh nhìn bên ngoài, mắt sáng rực:
- Đã đến Bí Ma vực giới.
Đây là lần đầu tiên Kỷ Ninh đến vực giới khác.
Bạch Dung, Thanh Ma, Cầm Hỏa Thần hết sức bình tĩnh, vì ba người đều đi rất nhiều nơi rồi, chỉ có Kỷ Ninh ít kinh nghiệm.
Trước khi đến Kỷ Ninh đã tìm bản đồ sao của Bí Ma vực giới.