Mỗi lần chiến đấu xong, hắn đều cẩn thận suy nghĩ mỗi một màn chiến đấu trước kia.
Tuy quyết định sau lần chiến đấu này liền đi chữa trị Thần kiếm Tử Quang Quỳnh, nhưng Kỷ Ninh vẫn rất bình tĩnh trước tìm hiểu trận chiến vừa rồi.
Thời gian trôi qua...
Kỷ Ninh khoanh chân tĩnh tọa, đảo mắt liền qua hơn một ngày, hắn mở mắt ra, đứng dậy đi ra ngoài.
Giờ phút này tâm tình của hắn rất tốt, gần một năm thời gian, kiếm pháp của hắn ẩn ẩn cũng tăng lên chút ít, lại nhận được đủ nhiều pháp bảo, lần này rất có thể khôi phục Thần kiếm Tử Quang Quỳnh rồi, ỷ vào Thần kiếm Tử Quang Quỳnh, chỉ sợ thực lực của mình có thể bước vào cấp độ lĩnh tụ. Mặc dù so với những người sớm bước vào cấp độ lĩnh tụ kia, có lẽ có chỗ khiếm khuyết, nhưng ít nhất cũng kém không nhiều.
- Cửu Trọng Hỗn Độn cấm chế.
Ánh mắt của Kỷ Ninh rơi vào Chư Thiên Tinh Kim Châu cách đó không xa, mặt ngoài Tinh Kim Châu đang có Thần Văn phức tạp diễn biến, Cửu Trọng Hỗn Độn cấm chế không ngừng biến hóa, hơn nữa vĩnh viễn sẽ không tái diễn.
Kỷ Ninh mặt mỉm cười, tâm tình rất tốt nhìn xem.
- Ân?
Bỗng nhiên...
Trong lòng Kỷ Ninh chấn động, hắn cẩn thận nhìn chằm chằm vào Thần Văn không ngừng diễn biến kia, nhìn trọn vẹn nửa canh giờ, Kỷ Ninh khoanh chân ngồi ở trên đồng cỏ, nhắm mắt lại.
Cứ như vậy ngồi ở trên đồng cỏ tìm hiểu gần một ngày, Kỷ Ninh mở mắt.
- Lên.
Kỷ Ninh tâm niệm vừa động.
Oanh, oanh, oanh, oanh, oanh, oanh... Chỉ thấy 3600 khỏa Chư Thiên Tinh Kim Châu rậm rạp chằng chịt, tất cả đều bay lên, lơ lửng ở trên không trung, phảng phất như tinh thần đầy trời. Theo pháp lực hùng hồn của Kỷ Ninh dũng mãnh vào từng khỏa Tinh Kim Châu, tâm niệm của hắn khống chế, lập tức nhanh chóng luyện hóa, Tinh Kim Châu phát ra khí tức cũng càng ngày càng lớn mạnh, khí tức kịch liệt tăng lên, cho đến khí tức của mỗi một khỏa Tinh Kim Châu đều mạnh hơn Tiên Thiên Cực phẩm pháp bảo bình thường mới dừng lại.
- Đệ tam trọng Hỗn Độn cấm chế, rốt cục luyện hóa được.
Kỷ Ninh nhẹ giọng tự nói.
- Ân?
Ở trong tối tăm không biết bao xa, cách Kỷ Ninh vô cùng vô tận, đã vượt qua phạm trù không gian, đã vượt qua phạm trù thời gian. Ở quá khứ, cho tới bây giờ Kỷ Ninh không thể cảm ứng được nơi đây, mà sau khi luyện hóa được Hỗn Độn cấm chế đệ tam trọng, bằng vào Tâm lực cường đại, mượn nhờ Hỗn Độn cấm chế, Kỷ Ninh ẩn ẩn cảm ứng được rồi.
- Giết.
- Giết.
- Giết.
Chỗ đó tràn ngập khí tức giết chóc mãnh liệt, cách vô tận trở ngại, chỉ một chút cảm ứng, Kỷ Ninh liền cảm thấy một hồi run sợ, đồng thời cỗ khí tức này cũng dẫn động sát ý ở sâu trong nội tâm của Kỷ Ninh, đó là hận ý của hắn đối với Vô Gian Môn, sát ý đối với Thần Vương.
Thừa nhận sát ý này trùng kích, hai mắt của Kỷ Ninh trở nên hồng, toàn thân nổi lên gân xanh, thân thể phát run, mặc dù lấy Tâm lực của Kỷ Ninh, cũng phải qua hồi lâu mới bình tĩnh trở lại.
Hắn lại không biết... người bất đồng, đồng dạng luyện hóa Hỗn Độn cấm chế đệ tam trọng, có thể cảm ứng được cũng bất đồng. Tựa như trước kia Kỷ Ninh ở trong nhân gian hành tẩu, hắn luyện hóa đệ nhị trọng Hỗn Độn cấm chế, mới có thể cảm ứng được Vận Mệnh, đối với Vận Mệnh cảm ứng rõ ràng hơn. Bởi vì trong lòng của hắn tràn ngập sát ý, cùng với Tâm lực đủ cường đại, mới ẩn ẩn cảm ứng được giết chóc.
Hấp, hô.
Kỷ Ninh dần dần bình tĩnh, thậm chí so với quá khứ càng thêm bình tĩnh.
Hắn nhìn 3600 khỏa Tinh Kim Châu lơ lửng ở trên không, giờ phút này Chư Thiên Tinh Kim Châu tất cả đều biến thành nhiều hoa sen huyết sắc chớm nở.
Không trung lơ lửng 3600 đóa hoa sen huyết sắc, xinh đẹp làm cho lòng người rung động.
- Ngưng.
Kỷ Ninh tâm ý khẽ động.
Lập tức 3600 đóa hoa sen huyết sắc nhanh chóng dung hợp, rất nhanh liền biến thành ba mươi sáu đóa hoa sen huyết sắc cực lớn.
- Mở.
Kỷ Ninh mở miệng nói.
Ba mươi sáu đóa hoa sen huyết sắc xinh đẹp chậm rãi nở rộ, trước kia xa hoa, nhưng khi nó nở rộ, sát ý vô cùng vô tận lập tức tràn ngập bốn phương tám hướng.
- Huyết Liên Hoa nở, chỉ vì giết chóc.
Trong lòng Kỷ Ninh hiểu ra uy năng của Chư Thiên Tinh Kim Châu này khi biến thành Huyết Liên Hoa rồi, hiện nay Chư Thiên Tinh Kim Châu đã có ba tầng hình thái thích hợp nhất, tầng thứ nhất là hình thái hạt châu, uy lực bình thường nhất, tầng thứ hai là tấm gương, am hiểu phòng thủ, tầng thứ ba là Huyết Liên Hoa, am hiểu nhất chính là giết chóc.
Huyết Liên Hoa giết chóc, lại bất đồng binh khí giết chóc.
- Chư Thiên Tinh Kim Châu này, tuy tài liệu bản thân trân quý, là năng lượng của tinh thần sau khi vẫn lạc hội tụ. Thế nhưng mà Cửu Trọng Hỗn Độn cấm chế trên người nó mới thật sự là trân quý nhất.
Kỷ Ninh minh bạch điểm ấy, sở dĩ có thể cảm ứng Vận Mệnh càng cường liệt, thậm chí cảm ứng được giết chóc vô tận, đều là vì Cửu Trọng Hỗn Độn cấm chế này.
- Tru Tiên Kiếm Trận của Tam Thanh đạo nhân, chính là thất trọng Hỗn Độn cấm chế diễn biến thành, khó trách là sát trận thứ nhất của Tam Giới.
Kỷ Ninh nhìn những Huyết Liên Hoa này, nội tâm ẩn ẩn có lửa giận, sát ý vô tận gào thét, lại quỷ dị tỉnh táo trước nay chưa có.
- Ân?
Đang chìm đắm trong điều khiển Huyết Liên Hoa, Kỷ Ninh bỗng nhiên ẩn ẩn phát giác được thần thể đặc thù, thần thể của hắn vô cùng hoàn mỹ, không có chút thiếu hụt nào, mặc dù ở chỗ sâu trong mỗi một tế bào cũng vô cùng viên mãn. Thế nhưng mà giờ phút này Kỷ Ninh lại ẩn ẩn cảm giác được thân thể khát vọng, khát vọng mãnh liệt.
Phảng phất như cực kỳ đói khát.
Kỷ Ninh cảm giác mơ mơ hồ hồ, lại miễn cưỡng cảm thấy, bỗng nhiên trong lòng Kỷ Ninh hiểu rõ, nói khẽ:
- Khô Tịch Thế Giới Thần từng nói, từ trong cô quạnh vô tận tìm một điểm linh quang của thần thể, tìm được rồi, liền có thể bước vào Chân Thần Cảnh.
- Xem ra thần thể của ta đã sớm chờ mong, đã sớm đói bụng, chỉ là quá khứ ta một mực không phát giác đến, không biết nên làm như thế nào.
- Hiện tại, ta đã tìm được.
- Ta đã tìm được điểm linh quang này.
Kỷ Ninh lộ ra dáng tươi cười, nhẹ giọng tự nói.
Kỷ Ninh mở mắt ra, nhìn xem chung quanh giữa không trung nổi lơ lửng nhiều đóa Huyết Liên Hoa xinh đẹp, tuy sát khí bao phủ chung quanh Thiên Địa, vẫn như trước không cách nào che dấu vẻ đẹp của nó, hốt hoảng, Kỷ Ninh phảng phất như thấy được nữ tử xinh đẹp ở trong huyết sắc vô tận, đó là nữ tử hắn muốn đi gặp nhất, nàng xinh đẹp đứng ở trong Huyết Liên Hoa nhìn mình cười.