...
Một lát.
Kỷ Ninh, Bồ Đề, Phục Hy, Thôi Phủ Quân đi tới trước một gian nhà gỗ lịch sự.
Thôi Phủ Quân vẫy tay một cái, bên trong nhà gỗ có một quyển trục kim loại bay ra ngoài, quyển trục tự động mở ra và biến lớn nhanh chóng, nó như vách tường to lớn trôi nổi trong không trung, nó lớn chừng trăm trượng, phía trên có vô số vết lốm đốm, thậm chí có mấy khu vực lốm đốm tỏa ra ánh sáng như mặt trời.
- Đây là tinh đồ do chúng ta vẽ.
Thôi Phủ Quân chỉ vào tinh đồ cực lớn và cười nói:
- Chúng ta từ tinh đồ trong tay của hỗn độn dị tộc làm ra thứ này, lúc ở thượng cổ, Nữ Oa nương nương ngao du hỗn độn đụng phải một gã tự xưng ‘Cấu Tát’ hỗn độn dị tộc, sau đó chém giết hắn và đạt được một phần tinh đồ vô cùng kỹ càng. Về phần tinh đồ của chúng ta... Chủ yếu chính là tên ‘Cầu Tát’ cống hiến.
Kỷ Ninh xem mà giật mình.
Hắn nhìn tinh đồ thật kỹ.
- Phần tinh đồ này ghi lại vị trí hai mươi mốt tòa thời không truyền tống trận. Ghi nhớ tám vạn sáu ngàn mười hai hỗn độn thế giới hoàn mỹ.
Thôi Phủ Quân sợ hãi than nói,
- Lần đầu tiên ta biết rõ trong hỗn độn vô tận có thể thế giới hỗn độn như vậy ta cũng kinh ngạc đến ngây người.
- Hơn tám vạn thế giới hỗn độn, tam giới của chúng ta chỉ là một góc vắng vẻ mà thôi.
Bồ Đề cũng than thở.
Kỷ Ninh sợ hãi thán phục nhìn bức tinh đồ này, hơn tám vạn thế giới hỗn độn không làm hắn kinh ngạc, bởi vì hắn sớm nhìn thấy tinh đồ Bắc Hưu Thế Giới Thần lưu cho mình.
- Phần tinh đồ này có hai mươi mốt tòa thời không truyền tống trận, hơn tám vạn tế giới hỗn độn, thật sự là khu vực khổng lồ... Bắc Hưu Thế Giới Thần cho ta tinh đồ không có liên hệ với tinh đồ này.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Xem ra muốn tới Thiên Thương cung, rất khó khăn, may mắn cho ta thời gian một hỗn độn kỷ.
- Nhìn đi.
Thôi Phủ Quân chỉ vào một nơi hẻo lánh trong khu vực phía bắc tinh đồ, đó là một tia sáng u ám.
- Đạo hào quang này đại biểu tam giới của chúng ta.
- Tam giới tại đây?
Kỷ Ninh giật mình, liền nói:
- Chúng ta dễ dàng tiến tới thế giới hỗn độn khác hay sao?
- Không.
Bồ Đề lắc đầu.
- Không dễ dàng như vậy.
Phục Hy cũng lắc đầu, chỉ vào tinh đồ,
- Phóng đại chút ít.
Thôi Phủ Quân gật đầu, tinh đồ phóng đại gấp trăm lần, biến thành hào quang vạn trượng, trong đó tam giới vắng vẻ dễ dàng làm người ta chú ý tới.
- Đây là tam giới chúng ta.
Phục Hy chỉ vào hào quang và nói:
- Từ thượng cổ cho tới bây giờ, phương hướng này chưa từng có dị tộc xuất hiện qua, tất cả dị tộc phải xuyên thấu qua ‘vòng xoáy không gian’ đi vào tam giới chúng ta.
- Hoàn cảnh chung quanh tam giới chúng ta vô cùng ác liệt, có rất nhiều nguy hiểm không biết tên, muốn đến tam giới, chỉ có đi xuyên qua vòng xoáy không gian này mà thôi.
Phục Hy chỉ vào một nơi.
Kỷ Ninh cẩn thận quan sát, hắn cũng ghi nhớ nhanh chóng.
Trong hỗn độn cần phải nhớ kỹ những lộ tuyến quan trọng.
- Những hoàn cảnh ác liệt này bảo hộ tam giới chúng ta, làm dị tộc khó mà tiến vào nơi này phải cửu tử nhất sinh xuyên qua một đầu ‘vòng xoáy không gian’ mới có thể đến nơi.
Phục Hy nói,
- Cho nên chúng ta từ thượng cổ tới bây giờ, chúng ta chỉ đụng phải vài hỗn độn dị tộc.
- Vòng xoáy không gian?
Kỷ Ninh nghi hoặc, nói:
- Nữ Oa nương nương cũng rời đi từ vòng xoáy không gian này sao?
- Phải!
Phục Hy gật đầu, nói:
- Muốn đến tam giới phải đi vào vòng xoáy không gian. Muốn rời khỏi tam giới cũng chỉ có thể đi vào vòng xoáy không gian mới có thể ra ngoài. Nếu như có thể bình yên tới nơi khác... Như vậy cũng dễ dàng tới các thế giới hỗn độn khác.
- Ánh sáng khổng lồ như thế này gọi là cái gì?
Kỷ Ninh chỉ vào khu vực cực sáng trên tinh đồ.
Phục Hy, Bồ Đề, Thôi Phủ Quân nhìn thấy ánh sáng cực lớn, trong mắt mang theo nóng bỏng.
- Nó gọi là Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới.
Phục Hy nói khẽ.
- Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới?
Kỷ Ninh thầm giật mình.!
Những người khác trong tam giới có lẽ không biết Vĩnh Hằng Giới có ý vị như thế nào, nhưng mà Kỷ Ninh lại phi thường rõ ràng, bởi vì Bắc Hưu Thế Giới Thần lúc trước tới tới Thiên Thương Cung phi thường cường đại, đó chính là Vĩnh Hằng Giới tọa trấn một phương.
Mỗi một Vĩnh Hằng Giới đều là thánh địa tu hành mà vô số tu luyện giả đánh vỡ đầu cũng phải gia nhập.
- Kỷ Ninh.
Thôi Phủ Quân lại là vẫy tay một cái, trong nhà gỗ có một ngọc giản bay ra, trực tiếp đưa cho Kỷ Ninh,
- Trên đây ghi chép một ít tin tức mà chúng ta biết rõ.
Kỷ Ninh dùng tâm lực thẩm thấu vào bên trong quan sát một lần.
- Khá lắm.
Kỷ Ninh hít sâu một hơi.
Chuyện này đúng như mình suy đoán.
Thiên Thương cung là chiếm cứ Thiên Thương Vĩnh Hằng Giới.
Đại Mạc Viện chiếm cứ Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới.
Dựa theo ngọc giản ghi chép kỹ càng, Kỷ Ninh cũng có thể suy đoán ra Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới là một thế lực to lớn trong hỗn độn.
- Không nghĩ tới còn là thế lực so sánh với Thiên Thương cung.
Kỷ Ninh nói thầm:
- Ít nhất đây là một quốc độ cực kỳ to lớn, Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới chính là hạch tâm trong đó, ừ, tương lai ta nhất định phải đi Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới, tin tưởng Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới sẽ có một ít cường giả lợi hại như Thế Giới Thần, Hỗn Độn Tiên Nhân, có lẽ đi qua nơi xa xôi hơn, có lẽ sẽ biết rõ Thiên Thương cung.
Nữ Oa trận doanh chém giết chỉ là Tổ Thần Tổ Tiên a.
Thực lực càng mạnh biết rõ càng nhiều!
Trong Đại Mạc Vĩnh Hằng Giới có lẽ có người biết Thiên Thương cung.
- Nhìn thấy chứ?
Thôi Phủ Quân cảm khái, nói:
- Dựa trên ghi chép trong đó mà suy đoán, trong lãnh thổ to lớn đó có được bao nhiêu Thế Giới Thần, Hỗn Độn Tiên Nhân ah. So sánh với bọn họ, tam giới chúng ta quá vắng vẻ nhỏ yếu.
Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu.
Trong tình huống bình thường, bình quân mỗi mười thế giới hỗn độn sẽ có thế giới cường đại! Đây là tính huống thường thấy nhất, bởi vậy có thể tưởng tượng trong những lãnh thổ bao la kia có bao nhiêu Thế Giới Thần và Hỗn Độn Tiên Nhân.
Nhưng diện tích của lãnh tổh quá lớn... Thậm chí không có cách nào dựa vào phi hành xuyên thẳng qua hư không liên hệ với nhau. Phải dựa vào ‘thời không truyền tống trận, mới có thể đến một ít khu vực.