- Hắn để lại năm ngọn núi của Kiếm Tiên giới, ở trên núi để lại Ngũ Bảo Kiếm Thuật nguyên vẹn, chính là muốn bồi dưỡng một truyền nhân, bồi dưỡng một đệ tử có thể vì hắn đi Thiên Thương Cung báo tin, thậm chí tự mình báo thù cho hắn.
Kim giáp nữ tướng nói.
- Bởi vì chủ nhân là Thần Ma, cho nên hắn yêu cầu truyền nhân phải là Thần Ma, lúc ấy chủ nhân cũng không so đo là Thiên Thần hay Chân Thần, miễn là Thần Ma là được... Chỉ cần Ngũ Bảo Kiếm Thuật đại thành, có thể tiến vào ngọn núi thứ năm, cái gọi là truyền thừa ở ngọn núi thứ năm, kỳ thật chính là một Thời Không thông đạo, có thể trực tiếp đi thông nơi đây.
Kỷ Ninh sững sờ.
Nguyên lai ngọn núi thứ năm, là đi thông nơi này?
- Chủ nhân minh bạch, thiên phú tuyệt đỉnh chính thức không có mấy cái tiến vào Nguyệt Hạ Đàm, cho nên hắn mới lưu lại năm ngọn núi, để cho vô số thiên tài của Tam Giới có thể quan sát.
Kim giáp nữ tướng nói.
- Chủ nhân muốn tìm một truyền nhân tốt, nên sau khi lưu lại Ngũ Bảo Kiếm Thuật, lưu lại năm ngọn núi, liền cô độc một người đến Hỗn Độn vô tận đợi tử vong hàng lâm, theo Chân Linh hoàn toàn tán loạn, chủ nhân cũng chính thức chết đi.
Kỷ Ninh nghe mà thổn thức.
Một vị Thế Giới Thần cường đại... kiệt lực trốn chạy để khỏi chết, giãy dụa cầu sinh, một mực không muốn buông tha, cho đến cuối cùng bất lực, mới để lại các loại thủ đoạn, bình yên chờ đợi tử vong hàng lâm.
- Khó trách thi thể của Phù Cư Đạo tổ là ở trong Hỗn Độn vô tận, thậm chí rất khó coi ra hắn vì sao mà chết.
Kỷ Ninh thổn thức, một Đại Năng Giả như thế, cứ như vậy chết đi, về phần Phù Cư Đạo tổ ở Thượng Cổ đã bị đoạt xá giết chết rồi, đây thật là mê đề nan giải của Tam Giới.
Nếu kim giáp nữ tướng không nói, ai có thể biết rõ? Ngay cả Nữ Oa nương nương cũng không biết.
- Qua vô tận tuế nguyệt, ngươi rốt cuộc đã tới.
Kim giáp nữ tướng nhìn Kỷ Ninh nói.
Trong nội tâm Kỷ Ninh vui vẻ.
Bắc Hưu Thế Giới Thần hao phí nhiều tâm tư như vậy đến bồi dưỡng một truyền nhân, lưu cho truyền nhân nên tốt hơn ở Nguyệt Hạ Đàm Trụy Nguyệt Đảo cho mình nhiều a.
- Toàn bộ Nguyệt Hạ Đàm, bảo vật trân quý nhất, cũng là năm đó chủ nhân lọt vào vây công trọng thương chỉ còn lại có một tia tàn hồn, như trước có thể trốn tới đây, chính là chuôi kiếm này.
Kim giáp nữ tướng chỉ vào thanh kiếm rách mướp kia, điều này làm cho Kỷ Ninh sững sờ, là thanh kiếm này?
Cho dù quá khứ càng lợi hại càngcao minh, cũng bị hư hao đến bộ dạng như vậy rồi a.
- Ngươi đừng xem nhẹ nó, đừng nhìn hiện tại nó rách mướp.
Kim giáp nữ tướng cười lạnh nói.
- Toàn bộ Tam Giới các ngươi cộng lại, cũng không chống đỡ được thanh kiếm trước mắt này.
Kỷ Ninh cả kinh.
Toàn bộ Tam Giới cộng lại cũng chống đỡ không được?
- Thứ trân quý nhất của toàn bộ Tam Giới chính là viên thế giới tâm kia, mà phải đợi Tam Giới tan vỡ mới có thể ngưng tụ, nhưng coi như là viên thế giới tâm kia... Cũng xa xa không cách nào so sánh với thanh Thần Kiếm này.
Kim giáp nữ tướng cảm thán nói.
- Mặc dù hiện tại nó vô cùng tàn phá, nhưng cũng là ngươi không cách nào tưởng tượng.
- Lợi hại như vậy?
Kỷ Ninh giật mình.
- Lợi hại?
Kim giáp nữ tướng cười lạnh.
- Thế Giới Thần, thực lực hủy thiên diệt địa, ngao du Hỗn Độn vô tận, đối với bọn họ mà nói, gia tốc một Hỗn Độn thế giới tan vỡ, về sau lấy được thế giới tâm cũng không tính khó.
Kỷ Ninh gật đầu.
Nếu như là Thế Giới Thần, cấp độ Hỗn Độn Tiên Nhân, hoàn toàn chính xác có thể hủy diệt một Hỗn Độn thế giới. Như Thượng Cổ hạo kiếp là vì Vạn Vật Chi Chủ đưa tới, nếu như là một gã Thế Giới Thần gây ra, chỉ sợ căn bản sẽ không cho Nữ Oa nương nương cơ hội đột phá, liền hoàn toàn quét ngang.
- Thế giới tâm, đối với Thế Giới Thần, Hỗn Độn Tiên Nhân mà nói tuy xem như trọng bảo, nhưng hao phí chút ít tâm huyết cũng có thể làm được. Thế nhưng mà thanh kiếm này...
Kim giáp nữ tướng thổn thức.
- Lại có thể để cho bất kỳ Thế Giới Thần nào điên cuồng, chịu dốc sức liều mạng. Năm đó chủ nhân là mượn nhờ rất nhiều bằng hữu ở Thiên Thương Cung trợ giúp, lại dùng thực lực bản thân hắn mới cuối cùng đạt được, vì chuôi Thần Kiếm này, chủ nhân bỏ ra cái giá cực kỳ lớn, nhưng hết thảy đều đáng giá, hắn đã chiếm được chuôi Thần Kiếm Tử Quang Quỳnh này.
- Trân quý như vậy?
Kỷ Ninh nhìn Tử Quang Quỳnh, cực kỳ nghi hoặc.
- Nó đến cùng lai lịch ra sao, ngươi nên biết a.
- Không biết.
Kim giáp nữ tướng lắc đầu, có chút xấu hổ.
- Năm đó Tử Quang Quỳnh mang theo tàn hồn của chủ nhân một đường chạy thục mạng, tổn thương nghiêm trọng, pháp bảo chi linh vốn có đã tán loạn rồi. Sau đó chủ nhân đặt Tử Quang Quỳnh ở Nguyệt Hạ Đàm, hơn nữa để Kiếm Chi Bản Nguyên ổn định lại, về sau dần dần thai nghén phát triển pháp bảo chi linh mới, cũng chính là ta.
Kỷ Ninh minh bạch, một kiện pháp bảo, chủ nhân có thể trực tiếp xóa bỏ pháp bảo chi linh, thai nghén pháp bảo chi linh mới.
- Có thể nói cho ta biết, trước khi chủ nhân chết, đều nói cho ta biết, cũng sắp xếp xong xuôi.
Kim giáp nữ tướng nhìn Kỷ Ninh.
- Nghe ý của ngươi, chuôi Thần Kiếm này hẳn còn lợi hại hơn Hỗn Độn kỳ bảo?
Kỷ Ninh hỏi thăm.
- Ân.
Kim giáp nữ tướng nói.
- Cái gọi là Hỗn Độn kỳ bảo trong Tam Giới các ngươi, bình thường là đám Tổ Thần Tổ Tiên dùng, cho dù Thế Giới Thần tay không tấc sắt cũng không thua kém Hỗn Độn kỳ bảo, bọn hắn có Thần Binh lợi hại hơn. Về phần chuôi Thần Kiếm này... ở trong binh khí mà Thế Giới Thần, Hỗn Độn Tiên Nhân dùng, cũng tính toán đỉnh phong nhất.
Kỷ Ninh nhíu mày:
- Ta có thể luyện hóa nó không?
Sau khi sưu hồn tù phạm của Cửu Phương Hỗn Độn Quốc, Kỷ Ninh cũng hiểu rõ một ít tin tức, ở Cửu Phương Hỗn Độn Quốc, Chân Thần Chân Tiên bình thường chỉ dùng Tiên Thiên Linh Bảo, Tổ Thần Tổ Tiên dùng Hỗn Độn kỳ bảo. Mà Cửu Phương Quốc Chủ tục truyền dùng bảo vật càng thêm đáng sợ, loại bảo vật kia, nghe nói ít nhất phải có thực lực Tổ Thần Tổ Tiên mới có thể luyện hóa.
Mà thanh Thần Kiếm rách mướp này, nếu như ở trong binh khí của Thế Giới Thần, Hỗn Độn Tiên Nhân dùng cũng đỉnh phong nhất, như vậy há là mình, một Thiên Thần Chân Tiên có khả năng luyện hóa?
- Cái binh khí này, bình thường cần cấp độ Thế Giới Thần mới có thể luyện hóa.
Kim giáp nữ tướng nhìn Kỷ Ninh.