Lang Chủ tức giận gầm rống:
- Chết tiệt, khốn kiếp, đáng chết!!!
Tiếng gầm gừ quanh quẩn bốn phương tám hướng, trong thanh âm ẩn chứa bực tức, giận dữ, không cam lòng. Lang Chủ chưa từng tức tối như vậy, gã nhiều lần cuồng bạo lao lên, nhưng cũng biết không thể tiếp tục mãi thế này. Vì tiếp tục cuồng bạo sẽ tiêu hao hết uy năng trong người, sẽ bị nguy hiểm mạng sống.
Lang Chủ ngoái đầu nhìn thiếu niên áo trắng ở phía xa, trong mắt có sát ý đáng sợ:
- Bắc Minh Đạo Quân, ta nhớ ngươi, nhớ kỹ ngươi! Đi!
Lang Chủ chạy trốn.
Cầm Hỏa Thần bị Lang Chủ chọc giận:
- Muốn trốn!?
Cầm Hỏa Thần đập cánh chớp mắt xẹt qua không trung, mau khủng khiếp, chỉ chớp mắt đã đuổi kịp Lang Chủ chạy trốn.
Cầm Hỏa Thần lại vung móng vuốt lên:
- Ngươi nói trốn liền trốn sao?
Bùm một tiếng vang tiếng nổ điếc tai, Lang Chủ tướng quân vẫn lành lặn, chiến đao trong tay hóa thành vòng sáng, cả người gã như hình tròn. Lang Chủ theo xung lực trốn tiếp, cơ thể mạnh mẽ của gã không bị trầy trụa gì.
Lang Chủ trốn, Cầm Hỏa Thần truy sát.
Kỷ Ninh truyền âm tâm linh ra lệnh:
- Cầm Hỏa, đuổi theo cho ta!
Cầm Hỏa Thần điên cuồng trút ra:
- Cứ giao cho ta. Muốn trốn liền trốn, làm gì dễ vậy?
- Chúng ta đuổi theo!
Kỷ Ninh phất tay thả ra chiếc vực giới phi chu, hắn, Thanh Ma, Dịch Ba Đế Quân, Bạch Dung bay theo.
Mang Nhai Chúa Tể bay đến:
- Bắc Minh, mang chúng ta cùng đi xem đi.
Minh Lan Chúa Tể, Phong Vũ Chúa Tể cũng đến. Bọn họ rất vui lòng xem cuộc chiến với điều kiện không bị lực lượng đẳng cấp Dị Vũ Trụ Chi Chủ đem đến uy hiếp. Trải qua quan sát ngắn ngủi ba người lờ mờ đoán ra.
Rõ ràng dị thú bí ẩn đáng sợ đè đầu Đế Quân áo vàng đánh thuộc phe Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh không từ chối:
- Được rồi, cùng đi.
Thế là Kỷ Ninh, Dịch Ba Đế Quân, Thanh Ma, Mang Nhai, Phong Vũ, Minh Lan Bạch Dung cưỡi trên chiếc vực giới phi chu.
Vực giới phi chu xẹt qua không trung đuổi theo phía sau. Tính tốc độ thì tốc độ cực hạn của chiếc vực giới phi chu Kỷ Ninh điều khiển không bằng Cầm Hỏa Thần, nhưng Lang Chủ quá chậm, nó một đường hành gã, nhóm Kỷ Ninh nhẹ nhàng đuổi kịp.
Ba người Mang Nhai Chúa Tể chào Dịch Ba Đế Quân:
- Dịch Ba.
- Đã lâu không gặp, Dịch Ba.
Dịch Ba Đế Quân đến từ Viêm Long vực giới nên quen ba vị Chúa Tể này. Hai bên vừa quan sát chiến đấu đáng sợ trình độ cao ở phía xa vừa tán gẫu.
Mang Nhai Chúa Tể nhanh chóng hỏi ra điều muốn biết nhất:
- Bắc Minh, dị thú này là hỗn độn nguyên thú trong truyền thuyết?
Phong Vũ Chúa Tể, Minh Lan Chúa Tể cũng tò mò.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Đúng là hỗn độn nguyên thú, tên nó là Cầm Hỏa Thần.
Ba người Mang Nhai Chúa Tể hiểu ra:
- Hèn gì.
- Ta đã nói mà, chỉ có hỗn độn nguyên thú trong truyền thuyết mới có thực lực đáng sợ như thế.
Lúc trước bọn họ đã suy đoán được nhưng chưa bao giờ gặp hỗn độn nguyên thú, chỉ nghe truyền thuyết, hỗn độn nguyên thú rất hiếm thấy.
Phong Vũ Chúa Tể nói:
- Lợi hại lợi hại, Cầm Hỏa Thần là hỗn độn nguyên thú mà đánh nhau với Băng Phong quân đoàn thì chắc đã bị tuần phục.
Minh Lan Chúa Tể nhìn Dịch Ba Đế Quân, cười hỏi:
- Dịch Ba, là ngươi thuần phục hỗn độn nguyên thú?
Ba người bị rung động và khâm phục.
Hỗn độn nguyên thú trong truyền thuyết gặp còn khó khăn, thuần phục càng là truyền thuyết trong truyền thuyết. Nhưng nếu là Dịch Ba Đế Quân làm, tuy vẫn khiến bọn họ giật mình nhưng hợp lý. Dịch Ba Đế Quân vốn được nhóm đại năng đỉnh cao mời đi các vùng đất bí ẩn, y có khả năng may mắn thuần phục một con hỗn độn nguyên thú.
Dịch Ba Đế Quân lắc đầu nói:
- Ta không có bản lĩnh đó, là Bắc Minh thuần phục.
Ba người Mang Nhai Chúa Tể mắt tròn mắt dẹt nhìn Kỷ Ninh, không biết nên nói cái gì:
- Bắc Minh?
Bắc Minh Đạo Quân quá yêu nghiệt.
Chưa từng nghe qua Đạo Quân đáng sợ như vậy. Nếu là đại năng Vĩnh Hằng Đế Quân như Đạt Phong Lĩnh Chủ, Bệ Hạ Cô Độc thuần phục một con hỗn độn nguyên thú còn chấp nhận được, nhưng Đạo Quân làm được chuyện này thì rất thần kỳ.
Kỷ Ninh bình tĩnh nhìn bên ngoài:
- Chỉ ăn may.
Kỷ Ninh nhìn đăm đăm chiếc vực giới phi chu hóa thành tia điện bay vút đi:
- Vực giới phi chu nhanh quá, tốc độ bay của chiếc vực giới phi chu này mau hơn của ta nhiều. Cảm giác nó ngẫu nhiên bùng nổ tốc độ cực hạn nhanh còn hơn Cầm Hỏa.
Dịch Ba Đế Quân ở một bên nói:
- Lôi Tinh Chúa Tể lấy đạo lôi điện thành tựu Chúa Tể, rất giỏi về tốc độ. Lôi Tinh Chúa Tể điều khiển vực giới phi chu càng tinh diệu phát huy ra uy năng của phi chu, khiến vực giới phi chu bay mau hơn. Nên cảnh giới cá nhân rất quan trọng, cùng một báu vật ở trong tay đại năng khác nhau thì uy lực cũng khác.
Kỷ Ninh gật gù.
Vèo!
Lôi Tinh Chúa Tể điều khiển vực giới phi chu bay bên rìa chiến trường, trốn xa khỏi con Cầm Hỏa Thần vừa quan sát đại chiến.
Bốn Đế Quân áo đen sốt ruột thúc giục:
- Lôi Tinh, mau cứu tướng quân!
Lôi Tinh Chúa Tể lắc đầu nói:
- Không có cách cứu, quá nhanh. Con hỗn độn nguyên thú đó quá nhanh, ta giỏi bay nhất nhưng tốc độ kém xa nó, dù điều khiển vực giới phi chu bay đi chỉ miễn cưỡng hơn nó một lằn chỉ mỏng. Tốc độ của Lang Chủ tướng quân quá chậm, chậm còn hơn khi ta bay. Hỗn độn nguyên thú luôn vòng quanh Lang Chủ, nếu ta đến gần rất có thể bị hỗn độn nguyên thú bắt. Hễ bị bắt là chúng ta tiêu đời.
- Ài!
- Khốn nạn!
Bốn Đế Quân áo đen rất tức giận, bọn họ bị đả kích quá lớn. Nhưng họ cũng hiểu sự đáng sợ của Cầm Hỏa Thần, vì trong khoảnh khắc năm đồng bạn của họ đã chết, chậm một chút xíu là bốn người cũng đi bán muối.
Lôi Tinh Chúa Tể nói:
- Yên tâm đi, nhìn ra được Lang Chủ có thể thoải mái tự bảo vệ mình.
Bốn Đế Quân áo đen gật đầu đồng ý:
- Ừm! Tướng quân không điên cuồng đối chiến, chỉ tự bảo vệ mình thì giảm bớt tiêu hao uy năng rất nhiều, có thể đánh lâu dài.
- Mặc dù hỗn độn nguyên thú đó rất mạnh nhưng cảnh giới tquá thấp, chiêu thức công kích ngu xuẩn, tướng quân có thể nhẹ nhàng tự bảo vệ mình.
Nhưng bọn họ biết tướng quân Lang Chủ có sức chiến đấu cấp Dị Vũ Trụ Chi Chủ nên mới tự bảo vệ mình thoải mái vậy. Đế Quân áo đen như bọn họ sẽ bị hỗn độn nguyên thú dễ dàng tàn phá dù cho cảnh giới của nó siêu thấp. Đây chính là lấy lực phá pháp, mặc kệ cảnh giới cao đến mấy đều vô dụng trước cách biệt tuyệt đối.
Bùm!
Phập!
Xoẹt!
Lang Chủ như quả cầu, mỗi lần đều tinh diệu lợi dụng lực lượng của Cầm Hỏa Thần, gã liên tục bị đánh bay nhưng tiêu hao năng lượng rất thấp. Lang Chủ tướng quân hết sức bình tĩnh nhìn chiếc vực giới phi chu luôn đi theo xa xa.