- Nội vực...
Kỷ Ninh nhìn về phía trước, ở cuối bổn nguyên xiềng xích chính là nội vực.
Chính mình cố gắng đạt được cơ hội này, một đường tân tân khổ khổ đến dị vũ trụ Cổ Vực khởi nguyên chi địa, sao có thể dừng bước ở thời khắc cuối cùng chứ.
Ngoại vực và nội vực có cơ duyên khác nhau cực lớn.
- Phong Nhất huynh, chờ ta một chút.
Kỷ Ninh cao giọng hô một tiếng, trong mắt chiến ý hừng hực, âm dương kiếm ý lĩnh vực vờn quanh người, trực tiếp tiens lên trong bổn nguyên xiềng xích.
Kỷ Ninh vừa đi lên bổn nguyên xiềng xích, hắn cảm giác có lực lượng vô hình đang bao phủ lấy mình giống như có khúc nhạc dạo không ngừng quanh quẩn trong tâm thần, Kỷ Ninh không phải Thế Giới Cảnh tầm thường, hắn dễ dàng ngăn cản ảnh hưởng như thế.
Hành tẩu trên xiềng xích với tốc độ cực nhanh.
Lúc này một u hồn từ xa bay tới đánh giết Kỷ Ninh.
Không biết làm sao âm dương kiếm ý lĩnh vực bao phủ tám trăm dặm cho nên âm dương kiếm ý lĩnh vực xoắn giết u hồn, u hồn tan biến, cho dù là Đạo Quân nhất bộ cũng có thể bị m dương kiếm ý lĩnh vực của Kỷ Ninh xoắn giết! Càng đừng nói đám u hồn này.
- Ân?
- Lực lượng bổn nguyên xiềng xích vô hình, đúng là càng ngày càng mạnh.
Kỷ Ninh không ngừng tiến lên trên xiềng xích, khúc nhạc càng lúc càng lớn, không ngừng hoặc động bản thân, trong nhạc khúc giống như có mỹ cơ tuyệt thế, có vô tận bảo vật, có chúa tể cao cao tại thượng, có thân tình ôn hòa, có tình yêu tới chết không đổi, có nhiệt huyết xông lên vì huynh đệ...
Hưởng thụ a.
Chính thức cảm thụ nó đi, say mê vào, tất cả đều sẽ có được.
Đây là động lực thúc dục bản thân mạnh hơn.
- Tám trăm dặm, chín trăm dặm, đã chín trăm dặm, Bắc Minh quá mạnh mẽ.
Dục Kiêu Đạo Quân giật mình mở to mắt.
- Vậy mà chỉ dựa vào một lĩnh vực đã đánh tan u hồn, đến bây giờ còn không dùng chiêu số khác?
Đám người Tô Vưu Cơ cũng thổ thức nhìn.
- Chín trăm dặm?
Hỏa Tấn yên lặng quan sát, lần này thập nhị cung sàng chọn ra bốn yêu nghiệt, Kỷ Ninh và Khánh Hoàn đều vượt qua chín trăm dặm trên bổn nguyên xiềng xích, mà hắn ngay cả tám trăm dặm cũng còn kém một ít.
- Bắc Minh huynh có kiếm ý lĩnh vực rất mạnh.
Khánh Hoàn hoàng tử cười nói:
- Chỉ sợ chỉ cần bằng vào kiếm ý lĩnh vực cũng đủ ngăn cản tất cả u hồn.
Âm dương kiếm ý lĩnh vực, dù sao cũng là đạo mạnh nhất, chính là bảy đại đạo thần lôi, bảy đại đạo thần thủy tạo thành linh vực cực kỳ đáng sợ.
Luận uy lực không kém gì sát chiêu của Khánh Hoàn hoàng tử, Phong Nhất bao nhiêu.
Tăng thêm u hồn am hiểu vây công, mà âm dương kiếm ý lĩnh vực am hiểu nhất cũng là ứng phó vây công! Bất kể là Khánh Hoàn, Phong Nhất, Hỏa Tấn. Thời điểm ngăn cản u hồn nhẹ nhõm căn bản không có xuất ra thực lực chân chánh. Bọn họ có thực lực sánh ngang Đạo Quân nhị bộ, hiển nhiên Thế Giới Cảnh muốn thông qua bổn nguyên xiềng xích yêu cầu thực lực không cao, có thể đạt tới Đạo Quân nhất bộ cực mạnh cũng có thể ngăn cản u hồn.
- Chín trăm hai mươi dặm, chín trăm ba mươi dặm, chín trăm bốn mươi dặm, chín trăm năm mươi dặm.
Tô Vưu Cơ thì thào tự nói.
Những người khác cũng nín thở nhìn sang.
Chẳng lẽ lại có thêm người xông qua xiềng xích bổn nguyên?
Khánh Hoàn hoàng tử cũng trầm mặc, yên lặng nhìn tất cả, Kỷ Ninh đi xa hơn hắn.
...
Lực lượng bổn nguyên xiềng xích là vô hình, cũng không phải hoàn toàn nhằm vào Kỷ Ninh. Bản thân nó thần bí đặc thù, tự nhiên lan tới gần Kỷ Ninh.
Càng đến gần nội vực, lực lượng vô hình của xiềng xích tỏa ra càng mạnh.
Âm thanh của khúc nhục càng lớn và vô cùng huyền diệu, lôi cuốn vào trong ảo cảnh, hấp dẫn Kỷ Ninh đắm chìm trong đó. Cho dù Kỷ Ninh cũng không phải người tầm thường, chỉ cần trong lòng của hắn vứt bỏ chống cự sẽ lập tức bị kéo vào trong ảo cảnh.
- Hừ.
Kỷ Ninh không ngừng đi tới.
Âm dương kiếm ý lĩnh vực cũng ngăn cản u hồn, trong tay Kỷ Ninh cầm lấy vĩnh hằng thần binh nhưng không ra tay.
Chín trăm tám mươi dặm, chín trăm chín mươi dặm.
Kỷ Ninh vẫn đi tới, mặc dù tâm tình chấn động càng ngày càng mạnh, rung chuyển hồn phách Kỷ Ninh. Kỷ Ninh vẫn thủ vững bản thân, hắn chỉ có một ý niệm trong đầu —— bảo trì bản tâm, cứ thế đi qua xiềng xích bổn nguyên.
- Ah.
- Chẳng lẽ hắn thật đi vào nội vực?
- Nhanh, nhanh.
Dục Kiêu Đạo Quân vô cùng khiếp sợ nhìn sang, Khánh Hoàn hoàng tử, Hỏa Tấn cũng nhìn chằm chằm vào. Tô Vưu Cơ khẩn trương nhất, nàng nhìn chằm chằm vào thân ảnh áo trắng đang bao phủ trong kiếm ý lĩnh vực.
Rốt cục ——
Khi Kỷ Ninh bước vài bước cuối cùng, bổn nguyên xiềng xích bộc phát lực lượng rất mạnh, đám u hồn cũng điên cuồng, căn bản không cách nào xuyên qua âm dương kiếm ý lĩnh vực giết tới trước mặt Kỷ Ninh.
Hô!
Kỷ Ninh giẫm mạnh vào mặt đất nội vực, hắn thả lỏng một hơi và thu âm dương kiếm ý lĩnh vực.
- Nội vực...
Kỷ Ninh giẫm lên nội vực, hắn cảm nhận được lực lượng vô hình, lực lượng này ôn hòa hắn giống như mẫu thân đang ôm ấp.
Kỷ Ninh âm thầm nói thầm.
Nội vực, đây chính là hạch tâm khởi nguyên của dị vũ trụ, ngay cả bổn nguyên dị vũ trụ cũng ở nơi đây, nó vô cùng đặc biệt cũng bình thường.
- Bắc Minh huynh, chúc mừng.
Lui về phía sau tránh âm dương kiếm ý lĩnh vực, Phong Nhất Tâm Quân lại đi tới trước mặt Kỷ Ninh và cười nói.
- Hiểm lại càng hiểm, cuối cùng cũng qua.
Kỷ Ninh nói ra.
- Bắc Minh huynh có thể đến đây là rất khó lường, bổn nguyên xiềng xích mê hoặc tâm thần quá lợi hại..
Phong Nhất cảm thán nói.
Kỷ Ninh gật đầu.
Là lợi hại.
Nhưng mà Kỷ Ninh rất rõ ràng, chính mình so sánh với đám người Phong Nhất, Khánh Hoàn, Hỏa Tấn có một ưu thế cực lớn! Khánh Hoàn, Phong Nhất, Hỏa Tấn cuối cùng chỉ là Thế Giới Cảnh bình thường, lúc chiến đấu bộc phát lực lượng có thể so sánh với Đạo Quân nhị bộ, hơn nữa bằng vào một ít bí pháp mới có thể làm được.
Lực lượng của bọn họ ở Thế Giới Cảnh là pháp lực, thần lực.
Bản thân mình có khác.
Chính mình có Thanh Hoa vân vụ chi lực, thứ này có thể so sánh với pháp lực của Đạo Quân, Thanh Hoa vân vụ chi lực ẩn chứa hồn phách, từ đó hồn phách Kỷ Ninh có thể so với Đạo Quân nhất bộ! Muốn mê hoặc hồn phách của Kỷ Ninh, làm cho Kỷ Ninh rơi vào ảo cảnh rất khó khăn. Kỷ Ninh có tâm tình so với Khánh Hoàn hoàng tử nhưng hồn phách cường đại hơn, tự nhiên có thể chống đỡ ngăn cản.