- ta nguyện ý để hắn làm đệ tử thân truyền của chủ nhân, nhưng mà hắn quá kiêu ngạo, hắn vẫn chọn tiến vào tầng ba mươi sáu.
Kỷ Ninh kinh ngạc, xem ra vị kiếm đạo thiên tài kia hẳn là cùng tầng thứ với Bối Tháp Lai Ách, Đông Tu.
- Hắn đã chết!
Thân ảnh giáp xanh lắc đầu.
- Ngươi buông tha đi.
Nam tử áo trắng cũng nói.
...
Kỷ Ninh trầm mặc đứng ở đó.
Buông tha hay sao?
Người mạnh hơn cả mình cũng chết ở tầng ba mươi sáu sao?
- Đó là một vị chúa tể, là tồn tại địa vị ngang với chúa tể vĩ đại Mang Nhai quốc.
Trong mắt Kỷ Ninh mang theo chiến ý hừng hực.
- Ta đi ra khỏi tam giới lưu lạc lãnh thổ vô tận, tình nguyện mạo hiểm sinh tử cũng là vì phục sinh sư tỷ! Mơ ước có một ngày có sư tỷ, ta, Minh Nguyệt, cả gia đình sống thật tốt.
Một nhà ba người đoàn tụ là khát vọng của Kỷ Ninh, nếu không hắn cũng không cần phải liều mạng như thế này.
- Con đường nghịch chuyển thời không phục sinh sư tỷ rất gian khổ..
- Nếu ta không thể mạnh hơn, chỉ sợ không có hi vọng đi đến đỉnh phong mời một vị chúa tể phục sinh sư tỷ.
- Huống chi lần này xông tầng ba mươi sáu, cho dù thất bại cũng tổn thất bản tôn mà thôi, còn có thể tu luyện trở lại.
Trong ánh mắt Kỷ Ninh không do dự.
Con đường này.
Hắn tự nhiên dũng cảm tiến tới! Không có ai có thể ngăn cản hắn!
- Bắc Minh?
Nam tử áo trắng, thân ảnh giáp xanh cũng nhìn Kỷ Ninh, đang chờ Kỷ Ninh lựa chọn.
- Hai vị tiền bối, thực xin lỗi.
Kỷ Ninh nói khẽ:
- Ta muốn đi xem!
- Chết cũng không hối hận?
Nam tử áo trắng hỏi lại.
- Không hối hận.
Kỷ Ninh nói.
Nói xong, Kỷ Ninh liền trực tiếp hóa thành hào quang phá rách đại địa đi xuống tiếp..
Nhìn Kỷ Ninh rời đi, thân ảnh giáp xanh, nam tử áo trắng đều thở dài một hơi.
- Ta biết ngay, hắn chọn con đường này. Mỗi một người có thể hiểu được đạo mạnh nhất đều có chấp niệm cực kỳ đáng sợ.
Nam tử áo trắng nói ra.
Kỳ ngộ cuối cùng là ngoại lực.
Một cường giả quật khởi, ngoại lực là phụ trợ nhưng chấp niệm trong lòng mới là động lực.
Không có chấp niệm gần như điên cuồng, trong lãnh thổ quốc gia vô tận vô cùng nguy hiểm, căn bản không thể đạt tới đỉnh phong! Cho dù thiên tư tốt hơn nữa, cho dù kỳ ngộ lớn hơn nữa, nếu không có chấp niệm đáng sợ trong lòng cũng không có hi vọng đứng ở đỉnh phong của vũ trụ.
Si mê?
Khát vọng?
Tiếc nuối?
Hối hận?
Các loại cảm xúc cũng có thể thành chấp niệm.
- Ai, hắn biết có thể sẽ chết vẫn đi con đường này, nếu không chết, chắc chắn trở thành tồn tại chói mắt nhất trong vũ trụ, làm vô số người tu hành cam tâm thần phục.
Thân ảnh giáp xanh cũng nói.
******
Oanh, oanh, oanh. Oanh.
Kỷ Ninh liên tiếp lao xuống tầng dưới cùng, trên đường chỉ là Ma Chủ mà thôi, rốt cục Kỷ Ninh xông vào tầng ba mươi sáu, cũng là tầng dưới chó của vạn ma thâm uyên.
Hô.
Kỷ Ninh phiêu nhiên đứng giữa không trung, hắn nhìn thế giới dưới chót vực sâu.
Cô cô cô ~~
Đây là thế giới núi lửa, hắn nhìn chung quanh, phát hiện có ba ngọn núi lửa cao lớn nguy nga.
Núi lửa lần lượt phun trào.
Trong thế giới này dung nham phun trào và chảy xuôi, bởi vì quá mức nóng bỏng cho nên nham thạch nóng chảy bị phun lên mặt đất rất lâu vẫn còn kêu ục ục mới có thể dần dần cứng lại.
- Ân? Thông đạo truyền tống đâu? Tại sao không có thông đạo truyền tống?
Kỷ Ninh tìm kiếm thông đạo truyền tống ở tầng sâu nhất.
Bỗng nhiên đại địa tại rung động lắc lư.
Ánh mắt Kỷ Ninh bay về xa xa, phương xa có dung nham nóng bỏng phun trào liên tục, chậm rãi bắt đầu vỡ ra, sau đó dưới mặt đất xuất hiện một thần điện cổ xưa, thần điện có màu u lam, mặt ngoài còn có đồ án kỳ dị. Đứng trước thần điện là thân ảnh khôi ngô.
Hắn trầm mặc đứng ở đó, hai tay chống lên đại kiếm u ám, ánh mắt của hắn nhìn Kỷ Ninh xa xa, dường như cả thế giới này đều áp bách Kỷ Ninh.
Chỉ bị ánh mắt nhìn chằm chằm vào, Kỷ Ninh cảm giác như lâm đại địch.
- Là hắn? Khí tức giống vị chúa tể kia như đúc.
Kỷ Ninh vô cùng tỉnh táo.
- Lại tới một sao?
Lúc này nam tử hùng tráng đứng trước thần điện nhìn sang Kỷ Ninh, ánh mắt lạnh lùng và lạnh nhạt phân phó:
- Các con, giết hắn.
- Các con, giết hắn.
Giọng nói này quanh quẩn trong thế giới dung nham nóng bỏng, âm thanh hùng hồn, tiếng vọng vang lên không dứt bên tai.
Kỷ Ninh nghe xong khẽ giật mình.
Các con? Trong tầng ba mươi sáu tầng còn có tính mạng khác sao?
- Vâng!
- Vâng!
- Vâng!
Ba âm thanh ầm ầm vang lên, chúng đều vọng ra từ ba ngọn núi lửa cao nhất.
Chỉ thấy cả ngọn núi lửa nguy nga vô cùng chấn động, thân thể cự nhân hỏa sơn biến hóa, lúc này biến thành cự nhân hỏa sơn! Ba tòa hỏa diệm sơn biến thành ba cự nhân hỏa sơn.
Ba gả cự nhân hỏa sơn đen kịt như than, mặc dù Kỷ Ninh đều cảm giác lực lượng nóng bỏng sôi trào, đôi mắt chúng nhìn dung nham nóng bỏng, bọn chúng có lực lượng bàng bạc giống như cả thế giới. Chỉ cần nhìn bằng mắt thường, Kỷ Ninh hiểu, luận thực lực chúng mạnh hơn mình nhiều.
Sau khi ba gã cự nhân hỏa sơn xuất hiện liền cung kính quỳ gối trơớc mặt nam tử khôi ngô đứng trước thần điện.
Nam tử khôi ngô gật gật đầu.
- Giết.
Ba gã cự nhân hỏa sơn lúc này mới đứng lên, đồng thời phóng thẳng về phía Kỷ Ninh.
Bộ pháp của chúng mang theo nóng bỏng, trong ánh mắt chúng mang theo điên cuồng làm Kỷ Ninh sợ hãi.
- Lực lượng mạnh thì thế nào? Xem ra chúng là sinh mệ đặc thù do núi lửa tạo thành.
Kỷ Ninh nói thầm.
- Cảnh giói chỉ yếu hơn ta.
Kỷ Ninh sử dụng ba đầu sáu tay, đồng thời cầm sáu thanh thần kiếm.
Bảy đại thần lôi, bảy đại thần thủybắt đầu khởi động, trong lúc nhất thời phạm vi vạn dặm bị bao phủ trong lôi thủy..
Ầm ầm ầm ầm...
Tên cự nhân hỏa sơn cách Kỷ Ninh gần nhất cất bước đi vào trong phạm vi âm dương kiếm ý lĩnh vực. Thân thể núi lửa của nó liên tục bị kiếm quang xoắn giết cũng chỉ lưu lại chút ít dấu màu bạc lên người nó mà thôi, bộ pháp của nó vẫn nặng nề và không rung chuyển chút nào.
- Chết.
Cự nhân hỏa sơn chỉ đi hai ba bước đã tới gần trước mặt Kỷ Ninh, nó dùng bàn tay to lớn của mình nện thẳng vào người Kỷ Ninh, tốc độ công kích vượt qua cực hạn Thiên Đạo, nó dùng uy thế đáng sợ đánh thẳng vào người Kỷ ninh, những nơi đi qua không gian rung động lắc lư và vặn vẹo đáng sợ.
Kỷ Ninh cố tình muốn biết cự nhân hỏa sơn mạnh cỡ nào, trực tiếp cứng đối cứng thi và thi triển tích huyết thức mạnh nhất của mình.