- Động Thiên Chi Linh, sao bọn họ có thể đi như vậy? Ngươi thả bọn họ?
Vì tộc Vĩnh Hằng muốn rời khỏi thế giới này phải được Động Thiên Chi Linh na di thời không đưa đi.
Nữ nhân tóc bạc lạnh nhạt nói:
- Ta đã nói rồi, bọn họ nhờ vào Chí Tôn lệnh truyền vào thì có thể nhờ Chí Tôn lệnh đưa đi, không liên quan gì đến ta. Cho dù ta có đưa bọn họ ra ngoài tối đa chỉ đưa ra khỏi phương thế giới này, vẫn nằm trong phạm vi Vĩnh Hằng quốc gia. Nhưng hai người đó nhờ vào Chí Tôn lệnh sẽ trốn xa thật xa.
Ba người An Thần Đế Quân vừa tức giận vừa bất đắc dĩ:
- Chí Tôn lệnh?
Ba người chưa từng nghe về Chí Tôn lệnh nhưng Động Thiên Chi Linh đã nói vậy thì đúng rồi. Điều này làm bọn họ cảm khái. Thủy tổ ơi, người đã sáng tạo thế giới này cho hậu duệ chúng ta thì thôi đi, tại sao để lại Chí Tôn lệnh cho người ngoài tộc?
Thật ra Ba Lâm Chí Tôn ban phát Chí Tôn lệnh trước rồi sáng tạo tộc Vĩnh Hằng sau.
An Thần Đế Quân nói:
- Xin hãy đưa chúng ta ra ngoài.
Nữ nhân tóc bạc gật đầu nói:
- Được, còn hơn một trăm vạn hỗn độn kỷ, nhánh các ngươi còn cơ hội hấp thu máu Chí Tôn, đợi khi cương vực hủy diệt cũng là lúc ta rời đi.
An Thần Đế Quân cực kỳ không cam lòng:
- Chúng ta hiểu.
Vèo!
Nữ nhân tóc bạc vung tay áo, dao động không gian quấn lấy An Thần Đế Quân, Đức Cổ Đế Quân, Kỳ Ẩn Đế Quân na di thời không đưa ra ngoài thế giới động thiên.
Trong điện phòng thần điện cổ xưa, ba vị Đế Quân hiện ra.
- Hưm?
An Thần Đế Quân nhắm mắt lại, dao động vô hình hoàn toàn hợp nhất với Vĩnh Hằng quốc gia.
An Thần Đế Quân mở mắt ra:
- Vĩnh Hằng quốc gia vừa cho ta biết không có sinh mệnh nào truyền tống từ đệ nhất tổ địa vào Vĩnh Hằng quốc gia, xem ra đúng như Động Thiên Chi Linh nói, Bắc Minh và Cửu Trần nhờ Chí Tôn lệnh đã truyền tống đi khu vực rất xa.
Hai vị Đế Quân cực kỳ không cam lòng:
- Chết tiệt!
- Ta chưa từng nghe về Chí Tôn lệnh, dựa vào nó có thể vào đệ nhất tổ địa của tộc Vĩnh Hằng ta?
An Thần Đế Quân nói:
- Âm Dương Sinh Tử Luân sắp hủy diệt Viêm Long vực giới, khả năng một trăm vạn hỗn độn kỷ cuối cùng hấp thu máu Chí Tôn là rất thấp. Chúng ta tích trữ trái cây trong bao nhiêu năm tháng dài dặc, vì bồi dưỡng ra các Đạo Quân đã tiêu hao rất nhiều trái cây. Chúng ta quyết lấy được cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả chứa nhiều tinh hoa máu Chí Tôn.
Hai Đế Quân khác gật đầu nói:
- Đúng!
Máu Chí Tôn là ngọn nguồn huyết mạch vĩnh hằng, cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả hấp thu máu Chí Tôn hơn ba ngàn vạn hỗn độn kỷ đã có sự lột xác. Bọn họ có thể hấp thu tinh hoa chứa trong cây, sẽ giúp ích rất lớn với họ, là thứ quan trọng nhất với tộc Vĩnh Hằng.
An Thần Đế Quân ra lệnh:
- Đức Cổ, ngươi lập tức sử dụng tất cả thế lực tộc Vĩnh Hằng điều tra mọi tin tức liên quan Bắc Minh Đạo Quân, Cửu Trần Giáo Chủ. Nếu phát hiện tung tích phải giết chết chúng cướp lại cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả!
Đức Cổ Đế Quân nghiêm túc nói:
- Biết, ta tự mình làm!
An Thần Đế Quân lại ra lệnh:
- Kỳ Ẩn, ngươi luôn kết bạn với Đế Quân các tộc, hãy tìm cách nhờ vả thế lực khác tìm tung tích nhóm Bắc Minh.
Kỳ Ẩn Đế Quân gật đầu nói:
- Được.
Mặc dù tộc Vĩnh Hằng và Đạo Minh là kẻ thù không đội trời chung nhưng tộc Vĩnh Hằng yếu nhất trong sáu thế lực lớn. Như Mang Nhai quốc, tộc sinh mệnh đặc biệt, tộc cổ tu hành giả đều có Chúa Tể. Hắc Ám quốc gia là thế lực tu hành giả từ vực giới khác dời đến, có thể chống lại năm thế lực khác chèn ép đủ biết nó có nội tình sâu.
Như Tửu Thánh, Thiên Tàn Đạo Quân, Hắc Kiêu vân vân đều thuộc Hắc Ám quốc gia, nhìn Đạo Quân thế hệ mới là biết gốc gác Hắc Ám quốc gia cứng cựa thế nào.
Đạo Minh thì càng khỏi phải nói, chín mươi chín phần trăm Vô Tận Cương Vực là địa bàn của Đạo Minh, có vô số Đạo Quân, nhiều Đế Quân, một đống Đế Quân ngầm ẩn giấu. Đạo Minh không ngán thế lực khác.
Chỉ có tộc Vĩnh Hằng, bàn về sức chiến đấu đỉnh cao thì không có Chúa Tể, bàn về số lượng cũng ít. Tộc Vĩnh Hằng ỷ vào Vĩnh Hằng quốc gia mới không bị diệt tộc. Đương nhiên nếu trong bọn họ xuất hiện một người nghịch thiên, hợp đạo thành công làm Chúa Tể rồi hấp thu máu Chí Tôn thì tộc Vĩnh Hằng sẽ vượt lên làm thế lực số một Viêm Long vực giới. Đáng tiếc tộc Vĩnh Hằng mãi không thể sinh ra Chúa Tể.
Vì tộc Vĩnh Hằng yếu nhất trong sáu thế lực lớn, lại có thù sâu với Đạo Minh nên họ rất cố gắng qua lại với một số cao tầng Đạo Minh, dùng báu vật này nọ làm quen, nhờ thế Đạo Minh không dốc hết sức tấn công tộc Vĩnh Hằng.
Trong cao tầng Đạo Minh còn có câu ‘có tộc Vĩnh Hằng uy hiếp là sự tôi luyện cho vô số Đạo Quân’.
Kỳ Ẩn Đế Quân phụ trách quen biết nhóm Đế Quân bên ngoài.
Mắt An Thần Đế Quân lấp lóe tia sắc bén:
- Truyền thừa của hơn ba trăm Chúa Tể, tinh hoa cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả đều vô cùng quan trọng với tộc Vĩnh Hằng ta. Từ hôm nay Bắc Minh, Cửu Trần là kẻ thù lớn nhất của tộc Vĩnh Hằng, phải tìm ra bọn họ!
Đức Cổ Đế Quân phụ họa:
- Bọn chúng không trốn thoát được.
Kỳ Ẩn Đế Quân nheo mắt nói:
- Rồi sẽ rơi vào tay chúng ta thôi.
***
Vèo!
Cửu Trần hiện ra giữa hư không cách Vĩnh Hằng quốc gia xa thật xa, gã vung tay lên, Kỷ Ninh xuất hiện bên cạnh.
Rắc!
Chí Tôn lệnh trong tay Cửu Trần vỡ ra.
Cửu Trần lắc đầu bất đắc dĩ nói:
- Uy năng tan biến. Ài, dù không vào nữa nhưng dùng nó để chạy trốn cũng tốt, đáng tiếc hết rồi.
Kỷ Ninh nói:
- Dùng để chạy trốn đúng là lợi hại, một đám Chúa Tể cũng không ngăn được, xuyên qua thời không trốn cự ly rất xa.
Khoảng cách xa đến nỗi với năng lực xuyên qua thời không hiện giờ của Kỷ Ninh phải chạy hơn nửa năm mới được.
Cửu Trần hỏi:
- Bắc Minh, giờ làm gì?
Kỷ Ninh cười nói:
- Lần này chúng ta thu hoạch rất lớn, đặc biệt là truyền thừa hơn ba trăm Chúa Tể, mặc kệ là vì truyền thừa hay vì cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả thì tộc Vĩnh Hằng sẽ điên cuồng tìm kiếm chúng ta. Bọn họ dù gì làm một trong sáu thế lực lớn trong Vô Tận Cương Vực, bàn cứ ở Vô Tận Cương Vực quá lâu, họ có nhiều thủ đoạn tìm chúng ta.
Cửu Trần trịnh trọng gật đầu:
- Ừ, đúng là chúng ta phải cẩn thận, tốt nhất không cho ai biết tung tích.
Kỷ Ninh đồng ý:
- Chỉ hai chúng ta biết thôi, tuyệt đối không tiết lộ ra ngoài. Hơn nữa chúng ta ở trong thế giới động thiên không có đủ thời gian chậm rãi tu luyện tham ngộ truyền thừa của hơn ba trăm Chúa Tể, giờ mình nên tìm nơi nào đó tĩnh tu.