Kỷ Ninh trơ mắt nhìn nó khép lại.
- Không gian thế giới nước?
Kỷ Ninh phi hành trong đó, những sóng nước này nặng nề nhưng không thể vây khốn Kỷ Ninh.
- Lại phá.
Kỷ Ninh lại thi triển kiếm pháp lần nữa, hắn bay tới biên giới vách tường không gian của thế giới này và điên cuồng tấn công vách tường không gian kia, hắn cũng hao phí thời gian chén trà nhỏ, lúc này lại bổ ra lỗ thủng không gian khác. Xuyên thấu qua lỗ thủng không gian và nhìn thấy tràng cảnh bên kia... Đó là không gian màu xanh với sinh cơ khủng bố.
- Tại sao lại là không gian?
Kỷ Ninh ẩn ẩn có cảm giác không tốt, hắn không ngừng xuyên qua không gian, tiếp tục công kích vách tường không gian.
...
Cứ như vậy, Kỷ Ninh không ngừng tấn công điên cuồng, hắn không ngừng tiến vào không gian và công phá liên tục, lại tiến vào không gian khác. Nếu như là người thường chỉ sợ đã sớm buông tha. Kỷ Ninh lại hao phí thời gian một ngyaf bổ ra hơn một trăm vách tường không gian nhưng không tới cuối cùng.
- Ta liên tục phá hơn trăm không gian.
Kỷ Ninh đứng trên đỉnh núi cao suy nghĩ.
- Trên trăm không gian, hình như có tám loại không gian cấu thành, theo thứ tự là hàn băng thế giới, thủy thế giới, tánh mạng thế giới, đại địa thế giới, sơn thạch thế giới, hỏa diễm thế giới, nham thạch nóng chảy thế giới, kim mang thế giới, tám loại không gian không ngừng biến ảo...
- Tuy nó phân thành tám loại nhưng mỗi khi ta đi vào không gian lại có khí tức khác nhau.
Kỷ Ninh có phần lo lắng.
Bởi vì hao phí thời gian một ngày nhưng hắn không cách nào nhìn ra ảo diệu của bát chuyển trận.
Thời không trận lúc trước, tốt xấu gì cũng có thể nhìn thấy vô số thời không vận chuyển, do đó cuối cùng rình mò chúng vận chuyển và phá giải.
Lúc này lâm vào bát chuyển trận có thể dùng lực phá pháp nhưng lại đi vào không gian mới... Vĩnh viễn là tám loại hình thay đổi liên tục, vĩnh viễn không có cuối cùng...
- Phá như thế nào?
- Làm cách nào mới có thể ra ngoài?
Kỷ Ninh không ngừng suy nghĩ.
- Chẳng lẽ cả không gian này kỳ thật cũng chỉ có tám không gian? Không đúng, từ cảm ứng thời không của ta mà nhìn, có lẽ không chỉ có tám.
Kỷ Ninh không ngừng suy nghĩ, hắn muốn rình mò huyền bí phía sau nhưng bây giờ hắn không cách nào rình mò.
Thời gian ngày từng ngày trôi qua.
Trên tám cột trụ bên ngoài, tám tên Tây Tư trưởng thượng chủ càng ngày càng nhẹ nhõm, tất cả đều nằm trong dự liệu của bọn chúng, bát chuyển trận còn khó phá hơn thời không trận vô số lần. Kỳ thật từng tòa thần điện vô cùng bất phàm, như pháp thân Hồng Nhiên Chí Tôn va Ách Khổng bản tôn dốc sức liều mạng, hi sinh một cỗ pháp thân mới may mắn đào thoát.
- Chỉ cần Y Da Nhĩ đến, tất cả liền đại công cáo thành.
Đám Tây Tư trưởng thượng chủ yên lặng chờ đợi.
Bên trong bát chuyển trận.
Trong không gian, Kỷ Ninh khoanh chân ngồi trong một thế giới dung nham nóng chyar, hắn duy trì thời gian gia tốc gấp trăm lần, không ngừng suy nghĩ, thậm chí nói với đám người Hồng Nhiên, Mô Cốc, Thiên Thực, Ba Lâm, sáu chí tôn đang nghĩ biện pháp giúp Kỷ Ninh nhưng cuối cùng không có biện pháp gì, bởi vò trận pháp rất đơn giản, bởi vì nó đơn giản nên ít có sơ hở nên khó tìm ra nhược điểm.
Càng đơn giản càng ít sơ hở.
Trong không gian lồng giam chuyên giam giữ phạm nhân lại vô cùng đơn giản, nó chỉ có vách tường vô cùng chắc chắn, cho dù phá thế nào cũng không mở.
Bởi vì càng đơn giản nên càng khó khăn. Kỷ Ninh có chiến lực cấp chí tôn cường đại, uy năng vô cùng vô tận, căn bản cũng không có bất cứ không gian gì có thể thừa nhận hắn điên cuồng oanh kích! Bát chuyển trận thì khác... Kỷ Ninh điên cuồng tấn công trong một chén trà nhỏ là có thể xé rách một không gian.
- Những không gian này vô cùng chắc chắn, muốn duy trì không gian như vậy vô cùng khó khăn.
Kỷ Ninh suy tư về.
- Không gian như thế không có khả năng vô cùng vô tận!
- Phá.
Kỷ Ninh lại đứng dậy, ba đầu sáu tay và hóa thành kiếm quang xung thiên chém thẳng vào không gian..
Qua thời gian chén trà nhỏ vách tường không gian lại bị chém rách một lỗ, đối diện có hàn khí ập tới, đó là hàn băng thế giới vô cùng to lớn, khắp nơi đều là hàn băng cấu thành, hàn băng lục địa, hàn băng núi cao, hàn băng hạp cốc...
Xuyên qua lỗ thủng không gian tiến vào thế giới khác.
- Mặc kệ oanh kích vách tường không gian phương hướng đều tiến vào không gian hoàn toàn mới.
- Những không gian này ổn định như thế, số lượng sẽ không nhiều.
- Số lượng không nhiều lắm nhưng ta lại có cảm giác vô cùng vô tận.
- Như vậy chúng đang di động! Cho nên ta vẫn đi dọc theo một hướng về phía trước, cũng không ngừng có không gian vô cùng vô tận xuất hiện.
Kỷ Ninh ẩn ẩn có thể phỏng đoán ra đại khái loại hình của bát chuyển trận, xem chừng có hơn mười hoặc trăm không gian, có lẽ hình thành một kết cấu to lớn! Trung ương không gian giam Kỷ Ninh, mặc cho Kỷ Ninh oanh kích thế nào đều tiến vào không gian mới. Đợi đến hắn tiến vào không gian mới thì mặt sau lại biến hóa.
Mặc cho hắn đi như thế nào, hắn vĩnh viễn bị nhốt tại không gian trung ương và vĩnh viễn không ra được.
Sự thật có lẽ có độ lệch nhưng đại khái là như thế, tuy đoán ra được nhưng càng làm Kỷ Ninh lo lắng hơn, bởi vì chủng loại như thế sơ hở càng ít.
- Sơ hở duy nhất của nó là...
- Một đám không gian này cần căn cứ vào vị trí của ta để biển ảo, nếu như chúng không thay đổi vị trí, ta vẫn tiến lên sẽ đi tới biên giới rtận pháp.
- Có lẽ không gian biến ảo cũng cần thời gian.
- Ta oanh phá không gian cần thời gian một chén trà nhỏ, thời gian một chén trà nhỏ đủ giúp những không gian này di động.
Kỷ Ninh suy nghĩ.
Nếu như ta phá vỡ không gian nhanh hơn, nhanh gấp mười lần...... Thời gian quá ngắn nên không gian không thể thay đổi, tự nhiên chúng sẽ xuất hiện lỗ thủng với nhau
Theo mô hình trận pháp?
Dùng lực phá pháp?
Căn bản không có hi vọng, lúc này bát cảnh cung không ngừng chuyển động giống như không có cuối cùng.
Chỉ có tốc độ! Tốc độ càng nhanh sẽ làm trận pháp không kịp thay đổi cho nên xuất hiện sơ hở.
- Đây là biện pháp duy nhất.
Kỷ Ninh suy nghĩ về mô hình này. Không thể nghĩ ra biện pháp nào khác.
- Ta phải làm thế nào mới có thể phá hư không gian nhanh hơn thay đổi?
Kỷ Ninh tiếp tục suy nghĩ.&