Cho nên Đạo, không thể khinh truyền.
Hiện tại năm vị Chí Tôn là hi vọng Kỷ Ninh đưa đạo của hắn, đại quy mô truyền thụ, từng người đạt tới Chung Cực chi đạo tầng thứ tư đều có tư cách học!
- Tốt.
Kỷ Ninh gật đầu.
Năm vị Chí Tôn mỗi người lộ ra sắc mặt vui mừng.
- Bắc Minh, cám ơn.
- Toàn bộ văn minh chúng ta cũng sẽ không quên ngươi.
Bọn hắn cả đám đều kích động, bọn hắn chỉ sợ Kỷ Ninh bỏ gánh, nếu không truyền thụ, bọn hắn lại có thể làm sao?
Kỷ Ninh cười nói:
- Đám người Khải Chí Tôn đều không để ý tánh mạng đi liều, Mô Cốc Chí Tôn càng một mực trấn thủ Tây Tư tộc tộc địa. Kỷ Ninh ta cũng không có cái khác tốt cầm ra tay, liền chỉ có môn Vĩnh Hằng Chung Cực chi đạo này mà thôi, lại có cái gì phải nói nhiều? Bất quá, ta có thêm điều kiện, người tâm tính tà ác, không thể truyền thụ.
- Ngươi đây không cần lo lắng.
Hồng Nhiên Chí Tôn liền nói.
- Chúng ta là muốn vì văn minh chúng ta tìm ra một Vũ Trụ Hỗn Độn Chưởng Khống Giả, người tâm tính tà ác chúng ta làm sao dám bồi dưỡng? Vậy chờ thế hệ tà ác kia thành Chưởng Khống Giả, nói không chừng sẽ là hạo kiếp của văn minh chúng ta.
- Lưu lại chút ít người tà ác, là bởi vì cho cả văn minh tu luyện giả tranh đấu không ngớt, ma luyện ra một ít cường giả. Nếu như không phải vì ma luyện cường giả, một ít tâm tính tà ác... Ta đã sớm ra tay, diệt sát tất cả rồi.
Thanh âm của Thiên Thực Chí Tôn lạnh lùng nói, nàng thực chất bên trong là cực kỳ chán ghét những thế hệ tà ác kia.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Ha ha... Có Bắc Minh ngươi gật đầu cho phép, vậy thì đơn giản.
Hồng Nhiên Chí Tôn cười ha hả.
- Chúng ta sẽ rất nhanh truyền lệnh, làm cho cả Vũ Trụ Hỗn Độn, bắt đầu truyền ra tin tức Chung Cực chi đạo, thậm chí truyền một môn Chung Cực chi đạo trước tầng bốn cho các Chúa Tể ở tất cả đại Vực Giới, để cho bọn hắn chọn ưu tú truyền thụ.
Ách Khổng Chí Tôn cười nói.
- Pháp môn Chung Cực chi đạo trước bốn tầng, chúng ta vẫn có một ít. Chờ bước vào đến Tứ Bộ Đạo Quân, mới truyền Vĩnh Hằng Chung Cực chi đạo của Bắc Minh ngươi.
- Đi, ta rất nhanh liền ghi chép một phần, ghi lại tường tận kinh nghiệm Hợp Đạo.
Kỷ Ninh nói.
- Bắc Minh.
Ba Lâm Chí Tôn nhìn Kỷ Ninh.
- Ngươi lập công lao, so với chúng ta còn lớn hơn rất nhiều. Nói đi, ngươi có yêu cầu gì, chúng ta có thể làm tự nhiên giúp ngươi.
- Đúng, có cái gì muốn làm hay không?
Mấy người Hồng Nhiên Chí Tôn cũng nhìn Kỷ Ninh.
Bọn hắn biết rõ...
Bắc Minh Đạo Quân Hợp Đạo thất bại, cũng sống không quá lâu, chỉ sợ có chút nguyện vọng.
Kỷ Ninh khẽ giật mình.
- Muốn nhất...
Trong đầu Kỷ Ninh lập tức hiện lên quê quán, hiện lên thê tử Dư Vi.
Quê quán là địa phương ôn hòa nhất trong lòng mình.
Thê tử Dư Vi, là tâm kết mình vĩnh viễn khó có thể dứt bỏ.
- Đáng tiếc đạo lữ của ngươi, chúng ta không cách nào nghịch chuyển thời không phục sinh.
Hồng Nhiên Chí Tôn thở dài.
Kỷ Ninh cười cười:
- Ta thật có một ít không bỏ xuống được, là quê hương của ta! Bất quá Nữ Oa nàng sẽ thủ hộ, nếu quả thật có nguy cơ, ta sẽ để cho Nữ Oa thỉnh cầu các Chí Tôn hỗ trợ.
- Việc nhỏ.
- Cái này bất quá việc nhỏ mà thôi.
Năm vị Chí Tôn đều cảm thấy rất đơn giản.
- Còn có một việc khả năng phiền toái.
Kỷ Ninh nói.
- Quê hương của ta, là ở trong Viêm Long Vực giới! Cho nên ta không muốn nhìn Viêm Long Vực giới hủy diệt, trong Ngu Tinh Hải bên cạnh Viêm Long Vực giới có một Âm Dương Sinh Tử Luân, nó đang chậm rãi phát triển. Hôm nay mặc dù thực lực của ta không tệ, nhưng dù sao không cách nào kéo dài chiến. Chỉ sợ còn không hủy diệt Âm Dương Sinh Tử Luân, Chân Linh của ta liền hoàn toàn tán loạn. Cho nên muốn nhờ các Chí Tôn hỗ trợ, hủy diệt Âm Dương Sinh Tử Luân kia.
- Cái này giao cho ta.
Ách Khổng Chí Tôn dứt khoát nói.
Tuy các Chí Tôn hủy diệt Âm Dương Sinh Tử Luân cũng có chút cố hết sức, thế nhưng không coi là đại sự tình.
Đương nhiên bọn hắn là sẽ không nhúng tay những sự tình này, sẽ theo toàn bộ Vũ Trụ Hỗn Độn diễn biến! Dù sao làm như vậy có chút cố hết sức không nịnh nọt, nhưng Kỷ Ninh nói, bọn hắn tự nhiên lập tức đáp ứng.
- Còn có cái gì không, những chuyện này đều rất đơn giản.
Hồng Nhiên Chí Tôn cười.
- Mấy lão gia hỏa chúng ta nói thật, cảm thấy rất thua thiệt Bắc Minh ngươi, ngươi dù sao cũng là mở ra một con đường. Để cho toàn bộ văn minh chúng ta có hi vọng.
- Ta còn thật nghĩ không ra cái gì.
Kỷ Ninh nở nụ cười.
Nguyện vọng của mình, đương nhiên là có.
Phục sinh thê tử.
Nếu mình có thể ở trước khi thân tử đạo tiêu ngộ ra Chung Cực chi đạo Chí Tôn cảnh, chỉ sợ cũng có thể tránh miễn tử kiếp. Nhưng đây là vọng tưởng! Phục sinh thê tử các Chí Tôn làm không được. Mà mình thời gian còn lại cuối cùng quá ngắn, căn bản không đủ để mình ngộ ra Chung Cực chi đạo Chí Tôn cảnh.
- Ta nghe nói, ngươi từng một mực tìm kiếm Nữ Oa kia.
Thiên Thực Chí Tôn bỗng nhiên nói.
- Hiện tại để cho Nữ Oa kia thủ hộ gia hương của ngươi, thực lực của nàng càng cao, đối với gia hương ngươi trợ giúp cũng càng lớn. Theo ta được biết, nàng có lẽ còn không có thành Dị Vũ Trụ Chi Chủ a. Ở trong Bát vực Dị Vũ Trụ vô chủ vẫn phải có, ta liền tiễn đưa Nữ Oa này một cái, để nàng thành Dị Vũ Trụ Chi Chủ.
- Tạ ơn Thiên Thực Chí Tôn.
Kỷ Ninh lộ ra sắc mặt vui mừng, liền nói.
Muốn tìm một tòa Dị Vũ Trụ vô chủ, cũng không dễ dàng. Nhưng đối với đám Chí Tôn rất nhẹ nhõm, bởi vì chính là bọn họ sáng tạo ra đấy.
- Bắc Minh.
Một bên Ba Lâm Chí Tôn đạm mạc thì nói.
- Ngươi hợp đạo thất bại, Hồn Phách Chân Linh tán loạn, ta có một kiện bảo vật ngược lại có thể cố giữ lấy Hồn Phách Chân Linh, cho Hồn Phách Chân Linh của ngươi tán loạn tốc độ giảm bớt một chút!
Nói xong Ba Lâm Chí Tôn khẽ đảo tay, xuất hiện một mâm tròn lớn màu trắng, trên mâm tròn có hai đạo bí văn màu vàng, tản ra chút ít kỳ dị ba động.
Cái chấn động kia để cho Hồn Phách Chân Linh cảm thấy thoải mái dễ chịu, Kỷ Ninh âm thầm tán thưởng.
Mâm tròn bay vào trong tay Kỷ Ninh.