Mộc Hoa cung chủ cười nói:
- Tất cả Thế giới cảnh trong Thập Nhị cung được Cổ Tháp thừa nhận, hiện tại đều đang chuẩn bị lấy... Bởi vì có một phần đại kỳ ngộ đang ở trước mặt các ngươi.
- Đại kỳ ngộ?
Kỷ Ninh có chút nghi hoặc.
- Đúng vậy, trong toàn bộ Thập Nhị cung, cuối cùng sẽ có bốn gã Thế giới cảnh đạt được phần đại kỳ ngộ này.
Mộc Hoa cung chủ nhìn Kỷ Ninh rồi nói:
- Đây mới thực sự là đại kỳ ngộ, ngay cả Thập Nhị cung chúng ta cũng không xuất ra được. Trong toàn bộ cương vực vô tận này, chỉ sợ chỉ có một mình Chúa tể vĩ đại mới có thể xuất ra được phần kỳ ngộ này mà thôi. Nếu không phải bởi vì Hoàng tộc bọn hắn có một tiểu gia hỏa mới xuất hiện, có lẽ Chúa tể vĩ đại sẽ không lấy ra a.
Mộc Hoa cung chủ rất rõ ràng, ở trong lòng Chúa tể vĩ đại, Hoàng tộc mới là thứ quan trọng nhất.
Vì Hoàng tộc, Chúa tể vĩ đại mới cam lòng xuất ra đại kỳ ngộ như vậy! Cho Thập Nhị cung bốn danh ngạch, một là Thập Nhị cung cũng coi như là người dưới trướng của hắn. Hai, quan trọng là để cho tiểu gia hỏa Hoàng tộc kia có bốn người giúp đỡ! Tuy rằng Dị vũ trụ Cổ Vực là tuyệt đại kỳ ngộ, thế nhưng cũng là một nơi rất là nguy hiểm, đáng sợ. Bởi vì kỳ ngộ càng lớn, từ trước tới nay đều có huy hiểmcàng thêm đáng sợ song hành.
- Toàn bộ Thập Nhị cung, tất cả các Thế giới cảnh đạt được Cổ Tháp thừa nhận. Số lượng có lẽ sẽ rất nhiều a.
Kỷ Ninh có chút nghi hoặc hỏi:
- Sao chỉ bốn người mới có thể cơ hội chứ?
- Chỉ có bốn người.
Mộc Hoa cung chủ cảm thán:
- Ta sợ Kiếm cung chúng ta ngay cả một vị trí cũng không chiếm được.
- Ngươi vừa đạt được Cổ Tháp thừa nhận, mà thời gian gia nhập Kiếm cung ta còn ngắn. Cho dù thất bại cũng không có gì. Bất quá ngươi cũng nên cố gắng lên. Dựa theo lời chúa tể nói. Bốn người mạnh nhất trong các ngươi cũng sẽ tìm được phần kỳ ngộ này.
Mộc Hoa cung chủ nói, thật sự hắn cũng không ôm hy vọng quá lớn đối với Kỷ Ninh. Tuy rằng Kỷ Ninh được Cổ Tháp thừa nhận, thế nhưng mặt sáu vị Kiếm Quân khác cũng đã sớm đạt được Kiếm Tháp thừa nhận từ lâu rồi a.
- Đoán chừng còn có hơn một trăm năm, chúa tể sẽ từ bên trong các ngươi chọn ra bốn người mạnh nhất.
Mộc Hoa cung chủ nói.
- Hơn một trăm năm?
Kỷ Ninh âm thầm gật đầu.
Xem ra, phải chuẩn bị cho thật tốt.
- Ồ, đúng rồi, kiếm thuật mà ngươi thi triển trước khi đạt được Cổ Tháp thừa nhận, ngươi có biết tên tuổi của loại kiếm thuật này hay không?
Mộc Hoa cung chủ hỏi Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh lắc đầu:
- Không biết, ta cũng chỉ cơ duyên xảo hợp mà có được môn kiếm thuật này mà thôi. Bởi vì không biết tên tuổi của nó cho nên ta mới đặt cho nó cái tên Vô Danh kiếm thuật, Mộc Hoa sư huynh, ngươi biết tên của nó hay sao?
Hai mắt của Kỷ Ninh lập tức trở nên nóng bỏng, vừa rồi khi thi triển ra thức thứ bảy Thiên Địa Chi Tâm thì Kỷ Ninh đã phát hiện ra. Tuy rằng thức này so với Luân Hồi thức của Tuyết Giám Đế Quân còn khó hơn một ít. Thế nhưng ảo diệu của Kiếm Đạo lại cùng một cấp độ đồng nhất. Khó là khó ở chỗ chiêu Thiên Địa Chi Tâm này của Vô Danh kiếm thuật lại càng thêm hư vô mờ mịt, càng truy cầu cảm giác tâm linh hơn. Là kiếm chiêu kết hợp hoàn mỹ với Tâm lực.
Ở trên phương diện Tâm lực quả thực Kỷ Ninh rất có thiên phú, tuy rằng Tâm lực không tính là mạnh.Thế nhưng vẫn có thể thi triển ra được một chiêu này.
Nếu như tâm lực của hắn cao hơn, thậm chí còn đạt tới tầng thứ sáu Tâm Chi Thế Giới của bản thân. Như vậy uy lực của một chiêu này sẽ lớn hơn rất nhiều.
- Đây là kiếm thuật do Tâm lực lưu và Kiếm Đạo kết hợp hoàn mỹ với nhau tạo thành.
Sau khi Kỷ Ninh thi triển ra một chiêu này, hắn lập tức hiểu rõ chỗ trân quý của một kiếm này, từ đó trong lòng hắn đã tràn ngập sự khát vọng.
- Quả thực ta có chút biết rõ.
Mộc Hoa cung chủ gật đầu, nói:
- Môn kiếm thuật này là do một vị đại năng Đế Quân có thực lực gần như có thể so sánh được với chúa tể để lại.
Trong lòng Kỷ Ninh lập tức đại hỉ, cuối cùng hắn cũng biết rõ lai lịch của Vô Danh kiếm thuật.
Mộc Hoa cung chủ nói tiếp:
- Vị Đế Quân này tên là Tâm Kiếm Đế Quân, hắn ta quật khởi cực nhanh. Trong một khoảng thời gian ngắn đã trở thành tồn tại chói mắt nhất trong cương vực vô tận. Bất quá sau khi hắn tỏa sáng, phóng ra tia sáng chói mắt nhất thì hắn cũng rất nhanh đã phiêu bạt lang thang rời đi. Thực lực của hắn, có lẽ chính là người gần với ba đại Chúa tể nhất từ trước tới nay.
- Ồ?
Kỷ Ninh gật đầu.
Sauk hi hắn luyện thành thức thứ bảy của Vô Danh kiếm thuật đã phát hiện ra một việc. Nếu như tính kiếm thuật đơn thuần thì vị Tâm Kiếm Đế Quân này tương đương với Tuyết Giám Đế Quân. Tâm Kiếm Đế Quân lợi hại là lợi hại ở chỗ đem Tâm lực và kiếm thuật chính thức tạo thành một thể hoàn mỹ, khiến cho uy lực của kiếm chiêu lập tức tăng lên nhiều. Sợ rằng so với Tuyết Giám Đế Quân tuyệt đối còn mạnh hơn một mảng lớn. Chỉ là so sánh với ba đại chúa tể cũng rất bình thường.
Cũng không phải là Tuyết Giám Đế Quân yếu đuối. Tuyết Giám Đế Quân lúc còn là Thế giới cảnh đã sáng chế ra Luân Hồi thức, mượn việc này để đột phá trở thành Đạo quân. Nếu như là ở Kiếm Tháp Lâm hắn tự nghĩ ra Luân Hồi thức. Như vậy cũng có thể được Kiếm Tháp thừa nhận! Kiếm thuật bực này, một khi đột phá, chỉ dùng thực lực nhất bộ Đạo quân cũng có thể địch nổi nhị bộ Đạo quân tương đối bình thường a.
Đương nhiên Bối Tháp Lai Ách, Đông Tu thì sẽ yêu nghiệt hơn nhiều, bọn hắn vừa mới đột phá. Tu vi nhất bộ Đạo quân đã có thể địch nổi được tam bộ Đạo quân. Thế nhưng con đường trở thành Đế Quân cũng lại càng khó khăn hơn! Nếu như yêu nghiệt quá mức như vậy thì việc trở thành Đế Quân cũng sẽ càng khó. Trong vô số năm tháng cho tới bây giờ cũng chỉ có ba đại chúa tể làm được mà thôi.
- Kiếm thuật của hắn, tên là gì?
Kỷ Ninh lập tức hỏi.
- Trước khi hắn phiêu bạt lang thang đã để lại ở bên trong Đạo Minh một cuốn kiếm thuật nguyên vẹn, tên là Tâm Kiếm thuật.
Mộc Hoa cung chủ nói:
- Cũng chỉ có Đạo Minh mới có bản nguyên vẹn của cuốn kiếm thuật này mà thôi.
- Chỉ Đạo Minh mới có?
Kỷ Ninh có chút thất vọng.