Triệu Tử Thường có chút không chắc chắn nói: “Vương gia, sư phụ của ta nói, nếu như ta bàn luận võ nghệ cùng với cao thủ hạng nhất, ta chỉ có thể bất phân thẳng bại với bọn họ!"
“Nhưng nếu là chiến đấu sinh tử, ta có thể đánh cho cao thủ hạng nhất trở thành chó chết!”
Hàm ý trong lời nói của Triệu Tử Thường rất rõ ràng... Võ công của hắn ta nếu không quyết định sinh tử thì rất mạnh, nếu quyết định sinh tử thì chäc chẳn sẽ mạnh hơn người khác.
Hai mắt Hạ Thiên sáng ngời, nổi lên chút lòng tham: “Nếu như gặp được tông sư, ngươi có thể đánh bại không?”. Chap ⅿới l𝙪ôn có tại [ 𝑻𝙧Uⅿt 𝙧𝙪𝔂ện.Vn ]
Triệu Tử Thường lắc đầu: “Đánh không lại!”
“Nhưng sư phụ nói ta chạy trốn nhanh.”
“Tông sư không thể giết được ta!”
Triệu Tử Thường nghiêm túc nói thêm: “Vương gia, chỉ cần có Tử Thường ở đây, cho dù là tông sư cũng không thể giết được Vương gial”
Vào lúc này.
“Vèo...
Bóng dáng của Tàng Nhất xuất hiện trước mặt Hạ Thiên: “Vương gia, thân phận của Triệu Tử Thường không có vấn đề!”
“Triệu gia thôn chỉ cách đây khoảng mấy trăm mét, ở ngay phía trước!”
“Hắn ta và sư phụ săn bắt ở đây đã sáu năm, mỗi lần vào núi đều thu hoạch được không ít, sau khi trở về sẽ phân chia con mồi cho người trong thôn”
“Bởi vì có sư đồ bọn họ ở đây, sáu năm qua Triệu gia thôn không có ai phải chết đói!”
“Cũng vì có sự hiện diện của bọn họ mà đám ác phỉ trên núi Nhị Long không bao giờ dám đến Triệu gia thôn để cướp bóc!”
“Người trong thôn đều nói hẳn ta là người thật thà lương. thiện, là một người tốt.”
Hạ Thiên gật đầu: “Còn gì nữa?”
“Sư phụ của Triệu Tử Thường và một góa phụ trong thôn sinh ra một nữ nhi, năm nay vừa tròn sáu tuổi, vẫn luôn sống cùng Triệu Tử Thường, giống như huynh muội thân sinh!”
Hạ Thiên sửng sốt: “Tử Thường, sư phụ của ngươi đâu?”
Triệu Tử Thường läc đầu: “Một năm trước, ông ấy để lại một phong thư, đưa tiểu góa phụ đi du ngoạn rồi!”
Hạ Thiên hơi thất vọng!
Người có thể dạy Triệu Tử Thường trở nên lợi hại như vậy, nhất định cũng rất lợi hại!
Nếu như có thể chiều mộ người này về dưới trướng, hắn sẽ càng có thêm trợ thủ: “Sư phụ của ngươi tên là gì?”
“Cốc Phu Tửi”
“Ta đã từng hỏi tên thật của sư phụ... nhưng ông ấy không chịu nói cho ta biết!”
Hạ Thiên nhìn chung quanh: “Đã từng nghe qua cái tên này chưa?”
Mọi người đều läc đầu.
Hạ Thiên khế cười: đâu?”
Tử Thường, muội muội của ngươi
“Ngươi muốn dẫn con bé đi cùng chúng ta không?”
Triệu Tử Thường vui mừng, đột nhiên quỳ xuống: “Nguyện cống hiến hết mình cho Vương gia!”
Hạ Thiên nhảy xuống khỏi chiến mã, vươn tay đỡ hẳn ta đứng dậy: “Từ nay trở đi, ngươi đi theo ta trở về Hoang Châu, bổn vương có cái ăn sẽ không để huynh muội các ngươi chịu đói!"
“Ngươi hiểu rõ phong tục tập quán của Hoang Châu, đến nơi đó rồi, ta còn cần người ra sức vì Vương phủi”
Triệu Tử Thường nắm chặt năm đấm: “Vâng!”
“Nhưng mà, Tử Thường muốn xin Vương gia một lời hứa... “
” Hạ Thiên có chút tò mò: “Lời hứa gì?” Triệu Tử Thường nói rất nghiêm túc: “Nếu tương lai chúng †a chiến đấu cùng đại quân Thiên Lang, xin hãy để Tử Thường làm tiên phong!” Hạ Thiên trịnh trọng đồng ý: “Nhất định!” “Tạ ơn Vương gial” “Ngươi còn không mau gọi muội muội của ngươi ra đây?”
“Ha ha ha...”