Tàng Thất giải thích: "Đây là một con mãng giao nghìn năm, bị người dân miền núi hiểu lầm truyền lại là rồng thần, dù là rồng giả nhưng mà con vật khác loài này được hưởng thụ hương khói ở Hoang Châu nên khó tránh khỏi việc dính chút long khít"
"Nếu biếu tặng miếng thịt này cho bệ hạ ăn thì người trong thiên hạ sẽ cho. rằng rồng ăn rồng, sẽ khiến cho người trong thiên hạ bàn tán linh tinh."
"Cho nên Vương gia nói rằng nếu vì ngài ấy tặng thịt rồng giả cho bệ hạ mà khiến cho người trong thiên hạ bàn tán linh tinh về bệ hạ thì ngài ấy tình nguyện bị người trong thiên hạ bảo là bất hiếu."
"Nên là Vương gia tình nguyện chịu phạt!"
"Ha ha ha..."
Hạ đế đứng bên cạnh Tân quý phi, trong tiếng cười lộ ra sự vui thích nhiều hơn bình thường: "Nói đến mức này rồi, sao trẫm lại không thể không nhận lấy sự thông cảm của Vương gia các ngươi được?"
"Vương gia nhà các ngươi dạy các ngươi nói những lời này sao?”
"Đúng vậy!"
'Tàng Thất thẳng thắn: "Vương gia nói, nếu bệ hạ hỏi thì nhất định phải giải thích cho rõ ràng!"
Hạ đế hơi đăm chiêu, nói: "Nói các khác, trãm không ăn thịt rồng giả thì còn phải nhớ Tiểu Cửu thật kỹ!"
"Chuyện tốt này khiến cho trẫm không còn lời nào để nói!" "Thú vị đấy!"
"Nói vậy là Vương gia nhà ngươi không muốn trẫm ăn thịt rồng giả không phải là bất hiếu, mà là hiếu thuận."
"Nếu như trẫm trách phạt Vương gia các ngươi thì là trẫm lấy oán trả ơn, không phân biệt được chuyện nào tốt, chuyện nào xấu!"
Bỗng nhiên.
Hạ đế hỏi sử quan bên cạnh: "Thiết Cốt, nếu nói như thế này, nếu trẫm trị tội Cửu hoàng tử vì bất hiếu dâng thịt rồng giả lên cho trẫm... thì ngươi sẽ viết vào. sách sử như thế nào?”
"Viết trẫm không nhìn thấy được tấm lòng của người tốt, là hôn quân sao?”
Thiết Cốt từ chối bàn luận: "Bệ hạ, sử quan chỉ ghi chép sự thật, ngài có phải là hôn quân hay không thì thế hệ sau sẽ đánh giá!”
Hạ đế suy nghĩ: "Trẫm biết rồi!" "Nếu Tiểu Cửu có lòng hiếu thảo thì trắm sẽ nhận!"
"Các ngươi quay về nói với Tiểu Cửu, trẫm sẽ tổ chức một yến tiệc sinh thần long trọng cho mẫu phi của hắn!"
"Vâng!"
"Còn có chuyện này, triều đình đã quyết định xuất binh đến Hoang Châu, để Vương gia nhà các ngươi ở Hoang Châu đánh giặc và chờ cứu viện, không được lùi về phía sau Thanh Châu, nhất định phải ở Hoang Châu, giữ chặt chân của người Thiên Lang, chờ đại quân triều đình đến, tất cả sẽ tiêu diệt đại quân của Thiên Lang!"
Hạ đế nói ra những điều rất xa vời với thực tế!
"Vâng!"
"Lui ra đi!"
Tàng Thất cúi lạy Hạ đế và Tần quý phi rồi quay về. Lúc này.
Sắc mặt của Tần quý phi lạnh lùng: "Bệ hạ, ngài bảo Thiên nhỉ cố thủ ở Hoang Châu, chờ cứu viện, ngài muốn để hắn chết ở Hoang Châu sao?"
Hạ đế lắc đầu, cười vô cùng sâu xa: "Nếu hắn không chết, thiên hạ này mới thú vị!"
Nói xong, Hạ đế quay người đi vào phòng trong, nhìn thấy đầu con mãng giao ở trên khay, cất cao giọng nói: "Năm đó, thiên hạ cửu hùng tranh đoạt, Tân Tổ Long đại đế chém đầu rồng, diệt tám nước, thống nhất thiên hạ, hôm nay Tiểu Cửu nhà ta chém đầu rồng, liệu rằng có thể tiêu diệt được đại quân của Thiên Lang không?”