Mục lục
Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vẻ mặt Hạ đế thành thật nói: “Hắn là nhi tử thứ chín của trãm, chẳng lẽ trãm không thể gọi một tiếng Cửu Nhi sao?”

Tần quý phi không lên tiếng nữa.

Lúc này.

Hạ đế bất thường lại buông bỏ phong thái đế vương, đứng bên cửa sổ tỉ mỉ kể lại chuyện Hạ Thiên rời khỏi đế đô.

Tần quý phi vừa nghe vừa cảm thấy bất ngời Hắn khiêu chiến với những ác phỉ trong thiên hạ?

Đứa trẻ này ra ngoài làm một chuyện kinh hoàng như thế ư?

Đó, là con của bà sao? Cảm giác tính tình và cách làm việc có chút xa lạt

Nhưng cũng giống như trái tim phụ mẫu khắp thế gian, Hạ Thiên càng xuất sắc thì Tân quý phi càng tự hào.

Còn về việc xuất sắc có hợp tình hợp lý hay không? Không quan trọng!

Hạ Thiên vẫn luôn kẹt trong Tàng Thư Các của Hoàng cung, học được chút gì đó thì thật sự bà cũng không biết?

Có điều, bà có chút khó hiểu nhìn qua Hạ đế, thầm nghĩ: “Ông ta đến nói những chuyện này làm gì?”

Tần quý phi là đại công chúa tiền triều, hiểu được đế vương ngồi trên long ỷ đó... đều là những kẻ vô tâm.

Người đàn ông trước mặt đây cũng không ngoại lệ!

Hai ngày trước vị Hoàng đế này còn muốn con trai của mình chết cóng!

Hai ngày trước người đàn ông này ước gì Thiên Nhi lập tức chết đi trước mặt ông ta.

Làm sao bây giờ mở miệng đóng miệng đều gọi Cửu Nhi thân mật như thế?

Hai ngày này rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì rồi?

Hạ đế đang tính toán làm cái gì?

Tần quý phi ngước đôi mắt to tròn không chút sợ hãi nhìn Hạ đế: “Bệ hạ, hôm nay ngài tới điện Cô Sơn là chỉ để nói với thần thiếp biết những chuyện của Thiên Nhi ở bên ngoài sao?”

Sự ấm áp trong mắt Hạ đế biến mất!

Ông ta nghiêm nghị hỏi: “Ái phi, kho báu của Tần gia nàng rốt cuộc là ở chỗ nào?”

“Thật sự không định nói với trãẫm sao?”

“Ha ha ha...”

Tần quý phi bỗng chốc hiểu ra, cười khẩy liên tục: “Hoàng đế bệ hạ, hóa ra nói nhiều như thế vẫn là muốn dùng Thiên Nhi đến đổi lấy tin tức của kho báu nhà ta?”

“Đừng quên!”

“Trên người Thiên Nhi chảy dòng máu của ngài!”

“Muốn giết muốn chém tùy ý bệ hại”

“Dù sao Hoàng đế trong thiên hạ đều như thế, tự cho rằng con của trời đều là người không có tình cảm”

Sắc mặt Hạ đế lạnh đi: “Phần thưởng phong vương của Tiểu Cửu, ta đã sai người đưa đi rồi!”

“Vì mạng nhỏ của hắn, trẫm còn cấm túc Thái tử... trẫm vô tình chỗ nào?”

“Ha ha ha..."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK