“Cho ta một vò đi.”
Hạ Thiên gật đầu: “Có.”
“Nhưng nội tạng của ngươi đang bị lệch vị trí, vết thương rất nặng, giờ mà uống rượu thì không tốt cho ngươi.”
“Đợi vết thương lành rồi, ta sẽ ủ cho ngươi vò rượu mạnh nhất thiên hạ, chúng ta uống không say không thôi.”
“Để cho ngươi nếm thử thế nào là rượu ngon đích thực.” Vô Diện Nhân cắn răng nói: “Vương gia, ta không uống say là sẽ mơ thấy ác mộng, nếu như ta mộng du, e là sẽ làm ngài và người của phủ Hoang Châu Vương bị thương.”
Hạ Thiên tự tin cười một tiếng: “Ta sẽ giúp ngươi ngủ.” “Không cần lo lắng.” Vô Diện Nhân tò mò: “Vương gia giúp ta như thế nào?”
Hạ Thiên giơ cây kim châm trong tay lên: “Chính là cái này. “
"Vù vù vù...”
Ngân châm trong tay Hạ Thiên phóng nhanh như điện xẹt, tới tấp cắm vào đầu và mặt của Vô Diện.
Lập tức. Nét mặt Vô Diện Nhân chấn động như thể giật mình.
Sau đó, hắn ta nhắm hai mắt lại, cổ mềm nhữn, gục xuống ngủ mê.
Hạ Thiên tiếp tục băng bó vết thương cho hắn ta: “Hai mươi năm nay, ngươi đã sống quá mệt mỏi rồi.”
“Cần phải ngủ một giấc thật ngon.”
“Ngươi yên tâm, có bản vương ở đây, cho dù thân thể của ngươi đã như ngọn đèn trước gió, ta cũng sẽ giúp ngươi như cây khô đón xuân về.”
Hạ Thiên băng bó cho vết thương của Vô Diện Nhân xong, đi sang xe ngựa của Tần Hồng Y.
Bởi vì sức sống trong cơ thể của yêu nữ kia mạnh mẽ như vậy có liên quan tới công pháp mà nàng ta tu luyện.
Công pháp mà yêu nữ kia tu luyện có thể giúp nàng ta cải lão hoàn đồng thì về lý mà nói, Vô Diện Nhân cũng có thể.
Vô Diện Nhân lê cơ thể dầu hết đèn tắt còn có thể đánh với Tân Hồng Y lưỡng bại câu thương, chắc hẳn ở thời kỳ đỉnh cao phong độ, hắn ta phải là cao thủ hàng đầu trong số các Tông sư.
Nếu như hắn ta tu luyện thành công công pháp của Tần Hồng Y, khôi phục lại sức sống thì sau này chắc chắn sẽ còn mạnh hơn trước kia.
Vậy thì còn ai là kẻ địch của Vô Diện Nhân nữa?
Tương lai, cuối cùng rồi cũng có ngày hắn phải đánh một trận với đế quốc Thiên Lang.
Trong đế quốc Thiên Lang có vô vàn cao thủ võ đạo, có rất nhiều nhân vật làm người ta chỉ nghĩ tới thôi đã thấy tê rần cả da đầu.
Nếu như sau này có Vô Diện Nhân đi theo bảo vệ thì không còn phải sợ gì nữa.
Cho nên, Vô Diện Nhân không thể chết.
Hắn cũng không cho phép một nhân vật hào kiệt như vậy chết đi theo kiểu uất ức như thế.
Tuyệt đối không được.
Tần Hồng Y, đã đến lúc ngươi phải tỉnh lại rồi.