Lâm Báo từng là một tán tu ở Thiên Nhiên Giới, khi còn trẻ hắn may mắn rơi vào động phủ của một vị Đế Giả và nhận được truyền thừa, từ đó bước vào con đường cường giả.
Bất quá bởi vì thiên phú và công pháp hữu hạn, Lâm Báo biết cả đời mình chỉ có thể dừng lại ở Đế Giả rất khó thể nào tiến thêm một bước.
Cách đây vài năm, Hắc Huyền Đan Đế Chung Hải – một trong hai vị Môn Chủ của Đan Huyền Môn tìm đến Lâm Báo, mời hắn trở thành Khách Khanh Trưởng Lão của Đan Huyền Môn, với lời hứa chỉ cần Đan Huyền Môn có người thành công tấn thăng Đan Đế Trung Kỳ, nhất định sẽ luyện ra Đại Đế Đan, trợ giúp hắn tìm kiếm cơ hội đột phá Đại Đế.
Lời đề nghị này đối với một kẻ cả đời phải kẹt ở Đế Giả như Chung Hải không khác nào tiếng trời.
Bởi vì thân là một tán tu như hắn, nếu không có cơ duyên hoặc giúp đỡ, chỉ có thể chờ đợi thọ mệnh hao hết rồi ảm đạm chết đi mà thôi.
Hầu như chẳng có chút do dự nào, Lâm Báo gật đầu đáp ứng trở thành khách khanh trưởng lão của Đan Huyền Môn, địa vị chỉ dưới hai vị Môn Chủ, hàng năm cũng có bổng lộc nhất định.
Cũng bởi thế mà nhiều năm qua, Lâm Báo vẫn trung thành đối với Đan Huyền Môn, nhiều lần ngăn cản những kẻ có ý đồ đột nhập ăn trộm Tiên Dược, đẩy lùi cường địch, từ đó rất được Đan Huyền Môn tín nhiệm.
Bất quá ngày hôm nay, có lẽ sẽ rất đáng quên đối với Lâm Báo.
“Định Hồn – Siêu Hồn!”
Một thanh âm trầm thấp vang lên, trong lúc Lâm Báo đang núp trong hư không, vô tận Hồn Lực đã bao trùm lấy hắn.
Diệt Hồn Liên và Ôn Hồn Liên đồng loạt kích hoạt, khóa chặt lấy cơ thể Lâm Báo.
Mặc dù vẫn luôn trong trạng thái đề phòng, nhưng đứng trước năng lượng Linh Hồn cường đại như vậy, Lâm Báo toàn thân vẫn cứng đờ trong vài hơi thở.
Chỉ chờ có thế, Kiếm Vực tầng tầng lớp lớp từ cơ thể Độc Cô Ngạo Tuyết đã bùng phát, đem một vùng không gian bao phủ, ngăn cản mọi động tĩnh bên trong tiết ra ngoài.
Kiếp Nhược thong dong vươn tay đặt lên bả vai Lâm Báo.
Đại Đế Chi Lực bùng phát, cuồn cuộn tiến vào cơ thể Lâm Báo, đem một thân tu vi Đế Giả của hắn phong ấn toàn diện.
“Các ngươi…” Lâm Báo lấy lại tinh thần, quá mức kinh hãi nhìn đám người thần bí vừa mới xuất hiện.
Hắn chưa kịp la lên, Kiếp Nhược lại một chưởng vỗ xuống thiên linh cái, đem Lâm Báo đánh cho bất tỉnh nhân sự, nhốt vào Quân Lâm Khách Sạn.
“Tốt…”
Lạc Nam cười tà, lột xuống Vô Tức Áo Choàng.
Mặt Nạ Thiên Diện đang đeo trên mặt chuyển động, chỉ trong thoáng chốc hắn đã hóa thành hình dạng của Lâm Báo, giống y như đúc, hàng thật giá thật.
“Thiếu Chủ thủ đoạn thật nhiều!” Kiếp Nhược thấy cảnh này hít một hơi.
Với tầm mắt của một Đại Đế như nàng, vậy mà hoàn toàn không nhìn ra chút sơ hở nào khi Lạc Nam hóa thành Lâm Báo.
“Thường thôi!” Lạc Nam trong vai Lâm Báo đắc ý cười nhếch mép:
“Các nàng tạm thời ẩn nấp vào hư không, để ta một người hành động!”
“Không thành vấn đề!” Hai nữ nhẹ gật đầu, áo choàng đen nhẹ phất, thân thể đã biến mất tại chỗ.
Lạc Nam lúc này mới mặt không đổi sắc, ra vẻ bình thản đường đường chính chính tiến vào bên trong.
…
“Gặp qua Lâm Trưởng Lão!”
Mặc dù gần như toàn tông đã ra ngoài tiếp đón khách quý của Đan Huyền Môn, tuy nhiên vẫn còn số ít đệ tử cấp thấp không đủ tư cách theo cùng, chỉ có thể ở lại bên trong Môn phái.
Những đệ tử cấp thấp này phần lớn là Đan Đồng của những Luyện Đan Sư bên trong môn phái.
Cái gọi là Đan Đồng, có thể hiểu nôm na là trợ lý của Luyện Đan Sư, chỉ phụ trách các việc vặt vãnh như phân loại Tiên Dược, dâng trà rót nước cho Luyện Đan Sư mà thôi.
Chứng kiến “Lâm Báo” hành tẩu, đám đệ tử cấp thấp cung kính mở miệng chào hỏi.
Lạc Nam mặt không đổi sắc, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn bọn chúng dù chỉ một chút, ra vẻ cao nhân lạnh lùng.
Hắn hiện tại đang là Tiên Đế, đương nhiên phải mắt cao hơn đầu, lười để ý đám đệ tử cấp thấp này, như thế mới tròn vai diễn.
Quả nhiên trước thái độ của Lâm Báo, đám đệ tử cấp thấp cũng chẳng nghi ngờ gì, tiếp tục làm việc của mình.
Ngược lại, nếu vị trưởng lão Tiên Đế cao cao tại thượng hòa nhã mỉm cười chào hỏi bọn hắn đó mới là thấy quỷ.
Lạc Nam một đường dạo bước bình thản, thực chất Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn đang triển khai đến cực hạn, Xích Nha Hắc Ám cũng đã được thả vào không gian.
Rất nhanh, ánh mắt hắn lóe lên một tia kinh hỉ.
…
Tận cùng bên trong Đan Huyền Môn.
Nơi này có một tòa Trận Pháp bao trùm ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Bên trong Trận Pháp là một mảnh Dược Điền, nơi có vô số loài Tiên Dược sinh trưởng, tầng tầng lớp lớp, đa dạng cực kỳ…
Dược Điền có diện tích cực kỳ lớn, trung bình cứ hàng trăm dặm là có một vị tộc nhân của Mộc Linh Tộc tiếp quản, đảm nhiệm phụ trách bồi dưỡng Tiên Dược trong phạm vi diện tích được phân phó của mình.
Tộc nhân của Mộc Linh Tộc thậm chí còn không được phép ở gần nhau, càng không được phép tiếp xúc, để tránh bọn họ liên hợp nghĩ cách bỏ trốn hay chống đối.
Phụ trách giám sát và quản lý toàn bộ Mộc Linh Tộc chính là vị Khách Khanh Trưởng Lão còn lại của Đan Huyền Môn, tên hắn là Tiết Mạc – Tiên Đế Sơ Kỳ cấp bậc cường giả.
Nhiều năm giám sát, bất kỳ tộc nhân nào của Mộc Linh Tộc nếu không tuân theo quy định, dám lén lút gặp nhau sẽ bị Tiết Mạc vô tình bắt giữ và tra tấn tàn khốc, đôi khi còn giết gà dọa khỉ, hơn thế còn dùng Lưu Ảnh Ngọc thu lại toàn bộ quá trình, phát tán đến tay tất cả tộc nhân Mộc Linh Tộc.
Mộc Linh Tộc chỉ là một cái Thiên Tôn Cấp Thế Lực, lại không tinh thông chiến đấu, dưới sự giám sát của một vị Tiên Đế, cơ hội đào thoát gần như bằng không, chưa kể xung quanh còn có trận pháp bao phủ.
Có thể nói, những năm này Mộc Linh Tộc như công cụ và cổ máy nuôi trồng Tiên Dược cho Đan Huyền Môn, quanh năm suốt tháng chỉ có Tiên Dược làm bạn, cô đơn và tuyệt vọng bao trùm toàn bộ tâm trí bọn hắn.
!
Một ngày này, Lâm Báo trưởng lão bất chợt tiến vào Dược Điền.
Sự xuất hiện của hắn lập tức gây nên Tiết Mạc chú ý.
“Lâm trưởng lão, ngươi đến Dược Điền làm gì?” Thân ảnh già nua của Tiết Mạc xuất hiện trước mặt Lâm Báo, cau mày hỏi.
Mặc dù đều là khách khanh trưởng lão của Đan Huyền Môn, nhưng bọn hắn từ trước đến giờ nước sông không phạm nước giếng, một người tọa trấn phía sau Đan Huyền Môn, một người canh giữ Mộc Linh Tộc.
Giao tình của hai bên cũng không sâu, lúc này chứng kiến Lâm Báo tìm đến Dược Điền khi hai vị Môn Chủ ra ngoài đón khách, bản năng của một cường giả cho Tiết Mạc đánh hơi được điều không lành.
Hắn cực kỳ cẩn thận vận chuyển Đế Lực, ánh mắt đề phòng nhìn lấy Lâm Báo.
Lạc Nam trong lòng cười nhạt, ngoài mặt ra vẻ dâm dê, vuốt vuốt cằm nói:
“Lão Tiết ngươi đừng đề phòng, bổn Đế chỉ muốn phong lưu một trận mà thôi, tuyệt đối không ảnh hưởng đến ai, xong chuyện sẽ nợ ngươi một ân tình!”
“Phong lưu một trận?” Lâm Báo ngờ vực hỏi.
“Không sai!” Lạc Nam liếm liếm môi nói: “Nghe đồn tộc trưởng của Mộc Linh Tộc là một vị tuyệt sắc mỹ phụ nhân, bổn Đế trong lòng ngứa ngáy…khặc khặc!”
“Ngươi điên rồi!” Tiết Mạc sắc mặt đột biến, không ngờ Lâm Báo này có sắc đảm ngập trời như vậy.
Tiết Mạc hít sâu một hơi, lạnh lùng nói: “Ngươi tốt nhất bỏ ý định này đi, Mộc Linh Tộc Trưởng quả thật là tuyệt sắc, nhưng ngay cả hai vị Đan Đế thèm thuồng cũng không dám chạm vào, đừng có mơ tưởng!”
“Vì sao không dám động?” Lạc Nam nhíu mày.
Mộc Linh Tộc như cá nằm trên thớt, nói khó nghe một chút, nếu hai tên Đan Đế nảy sinh ý dâm, chỉ sợ các nàng ngay cả cơ hội tự sát để bảo toàn trinh tiết cũng không có a.
“Hừ, ngươi đừng giả ngu!” Tiết Mạc cười gằn:
“Hai vị Đan Đế có ý định tặng Mộc Linh Tộc cho một vị Đan Tử của Đan Thần Tháp để lấy lòng, từ đó có thể ôm đùi Đan Thần Tháp!”
“Mộc Linh Tộc các mỹ nhân chỉ có Đan Tử của Đan Thần Tháp mới có tư cách hưởng dụng, chỉ cần hắn hài lòng, Đan Huyền Môn chắc chắn sẽ được Đan Thần Tháp nâng đỡ, một bước lên trời!”
“Thì ra là thế…” Lạc Nam trong lòng bừng hiểu.
Nếu vậy, khách nhân lần này mà Đan Huyền Môn tiếp đón chín phần mười là vị Đan Tử của Đan Thần Tháp kia rồi.
Hắn không ngờ đến Đan Huyền Môn có dã tâm lớn như vậy, muốn dùng Mộc Linh Tộc làm phần quà để nịnh bợ Đan Thần Tháp, bám đùi thánh địa của Luyện Đan Sư, từ đó nâng cao địa vị so với tự mình cố sức leo lên.
Quan trọng hơn hết, với sự xuất hiện của vị Đan Tử kia, kế hoạch và mưu đồ của Đan Huyền Môn khả năng rất cao sẽ trở thành hiện thực.
“Ngươi trở về đi! Đừng để hai vị Đan Đế biết được ý đồ của ngươi, một khi lọt vào tay Đan Tử, dù ngươi là Tiên Đế cũng phải chết!” Tiết Mạc uy hiếp nói.
“Được rồi, đa tạ ngươi nhắc nhở!” Lạc Nam bất đắc dĩ cười khổ, nhún nhún vai.
Hắn ra vẻ chán nãn quay người rời đi.
Tiết Mạc lạnh lùng nhìn theo bóng lưng Lạc Nam, thầm nghĩ ta sẽ đem chuyện hôm nay cáo trạng hai vị Đan Đế, để xem bọn hắn xử lý ngươi ra sao.
ẦM!
Hết sức bất chợt, Lâm Báo đang đi ở phía trước đột ngột ném ngược trở lại một cái Bát đồng.
Tiết Mạc không hề phản ứng kịp trước tình cảnh như vậy, Tù Không Bát đã đem hắn úp vào.
“Lâm Báo, ngươi muốn làm gì?” Tiết Mạc sắc mặt trở nên dữ tợn, Đế Lực bùng nổ.
Quả nhiên linh cảm của hắn là đúng, Lâm Báo này chắc chắn có vấn đề.
“Đại Lâm Chưởng!”
Phản ứng của Tiết Mạc cực nhanh, lập tức đánh ra Đế kỹ.
Vô số Mộc Hệ Đế Lực hình thành một mảnh rừng rậm mênh mông trên đỉnh đầu, hai tay trấn ra, Đại Lâm Chưởng nặng nề đè xuống Lạc Nam, muốn trấn áp hắn một cách toàn diện.
“Không có thời gian dây dưa với ngươi!” Lạc Nam cười một tiếng.
Lạc Hồng Kiếm ầm ầm xuất hiện trong tay.
25 đường Hồng Hoang Ma Văn kích hoạt, nhanh chóng bao trùm lấy cánh tay Lạc Nam và thân Kiếm.
Bên trong Đan Điền, Bá Lực hoàn chỉnh hình thành, có thêm sự gia nhập của một cổ lực lượng hùng mạnh mới – Độc Đế Lực.
Bất Hủ Kinh Văn bao trùm cánh tay, Lạc Nam gầm lên:
“Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển!”
Bá Lực bao trùm Lạc Hồng Kiếm, Hồng Hoang Ma Văn bùng nổ, Lạc Nam trong một hô hấp ngắn ngũi liên tục trảm xuống 20 Kiếm.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Từ Không Bát kịch liệt rung lên, vô biên Kiếm Khí liên miên bất tuyệt chất chồng lên nhau, Bá Lực ngập trời, Hồng Hoang Ma Văn gia tăng sức mạnh.
Trong ánh mắt không thể tưởng tượng nổi của Tiết Mạc, Đại Lâm Chưởng khổng lồ trên đỉnh đầu hắn bị Kiếm khí nghiền thành hư vô, ngay cả một chút chống cự cũng không có.
Như giấy mỏng bị hung hăng tàn phá, Tiết Mạc kinh hoàng thốt ra bốn chữ trước khi cơ thể hóa thành bọt máu:
“Làm…sao…có…thể?”
…
Động tĩnh chiến đấu bên trong Tù Không Bát chẳng truyền ra bên ngoài, Lạc Nam bình thản thu hồi Pháp Bảo, nhặt lấy Nhẫn Trữ Vật của Tiết Mạc, tiến thẳng vào Dược Điền.
Lướt qua vô số thành viên của Mộc Linh Tộc, hắn không hề có ý định ngừng lại.
Tốc độ nhanh chóng, băng xuyên qua Dược Điền, tìm đến một gian nhà gỗ nhỏ mộc mạc, giản dị nằm bên hồ nước nhỏ, cực kỳ hẻo lánh.
Như cảm ứng được có người tiếp cận, từ bên trong nhà gỗ nhỏ, một thân ảnh bước ra.
Trong khoảnh khắc, Lạc Nam cũng phải thất thần mất một thoáng.
Chỉ thấy trước mắt là một vị mỹ phụ phong tình vạn chủng khoảng chừng 25 26 tuổi, hòa nhã quý phái, diễm lệ vô song, môi nàng đỏ như hoa hồng, lông mày như liễu sương trong gió, da thịt không chỗ nào không trơn bóng như ngọc, ánh mắt thâm thủy lại ẩn chứa nét tang thương.
Mặc dù toàn thân mặc lấy lục y mộc mạc, mái tóc xanh biếc cũng chỉ đơn giản búi cao có trâm gỗ vắt ngang giống một mỹ phụ làng quê, nhưng loại khí chất cao quý bẩm sinh cũng không thể nào che giấu được.
Chỉ là dung mạo phong tình vạn chủng lúc này tràn đầy u sầu, dung nhan cũng tiều tụy, trong ánh mắt là vẻ đuộm buồn khó tả, khiến toàn thân nàng tỏa ra khí tức cô tịch, thê lương, khiến nam nhân rất dễ động lòng, chỉ muốn ôm vào lòng ôn nhu che chở.
“Ngươi là?”
Chứng kiến Lạc Nam trong bộ dạng Lâm Báo xuất hiện, mỹ phụ cau mày, tràn đầy đề phòng hỏi.
Lời của nàng khiến Lạc Nam định thần lại, hắn âm thầm cảm thán một tiếng, trách không được Đan Đế cũng phải nhịn xuống thèm thuồng để đem nàng tặng cho Đan Tử của Đan Thần Tháp.
Mỹ nhân này đúng là vưu vật được thiên nhiên ưu ái, hắn xém chút cũng bị khí chất của nàng làm cho mất bình tĩnh.
“Nàng là Tộc Trưởng Mộc Linh Tộc đúng chứ?” Lạc Nam dùng giọng ôn hòa hỏi.
Mỹ nhân sắc mặt lạnh lẽo không đáp, bởi vì ở Đan Huyền Môn này, ngoại trừ Mộc Linh Tộc nàng sẽ không tin tưởng bất kỳ ai.
Thấy cảnh này, Lạc Nam biết mình cũng không thể giải thích, chỉ có thể thả Mộc Linh Nhu ra ngoài.
Vừa chứng kiến Mộc Linh Nhu, đại mỹ nhân của Mộc Linh Tộc toàn thân chấn động, hốc mắt ngấn lệ, tràn đầy kinh hỉ hô lên:
“Tiểu Nhu?”
Mà Mộc Linh Nhu lúc này thân thể cũng là run mạnh, thất thanh hô lên:
“Tỷ tỷ?”
Hai mỹ nhân một lớn một nhỏ bất chấp người ngoài như Lạc Nam đứng bên cạnh, lao vọt đến ôm chầm lấy nhau.
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ
!
Bác nào có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Paypal: nguyenphuoch[email protected]
com
Ngân hàng Agribank ạ.
(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn
Danh Sách Chương: