Mục lục
Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Nhìn Hắc Y Nhân thẩn thờ ngồi ở đó, Lạc Nam âm thầm cảm thán…
Hắc Y Nhân đích thật là một đối thủ khó chịu.

Bá Lực của hắn có thể khiến những nhân vật như Long Ngạo Thế, Viên Hồng Ma, Ngộ Pháp, Thủy Tinh phải e dè không dám ngạnh kháng, nhưng lại khó thể xuyên phá phòng ngự của Hắc Y Nhân.

Bá Y của hắn hầu như bất khả xâm phạm qua nhiều đối thủ, lại bị đuôi của Hắc Y Nhân xuyên thấu mà qua.

Lôi Độc của Hắc Y Nhân khiến cả Độc Nhi cũng phải kiêng dè, phải dùng đến Độc Đỉnh có khảm kinh văn mới chống nổi.

Hắc Y Nhân lại có được kinh nghiệm chiến đấu phi phàm, ngay từ đầu đã nhận ra Hãm Quân Xa Luân có thể gây tổn thương cho mình nên nhất quyết không cho Lạc Nam cơ hội thi triển, buộc hắn phải vận dụng Linh Giới Châu kết hợp Tù Không Bát.

Nếu các tôn Thần Tướng mạnh hơn, có lẽ Lạc Nam sẽ dùng đến Thần Tướng Vệ Hồn để cầm chân Hắc Y Nhân nhằm giúp mình có khoảng trống thi triển Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển.

Nhưng mà theo đánh giá của hắn, các tôn Thần Tướng không đủ khả năng tổn hại đến Hắc Giáp của Hắc Y Nhân, dù Hắc Y Nhân có đứng im để các Thần Tướng công kích thì vẫn bình an vô sự, muốn dùng Thần Tướng Vệ Hồn cầm chân là chuyện không mấy khả thi.

Sau cùng, ngay cả khi Lạc Nam dùng thi triển cả 21 Kiếm và hầu hết thủ đoạn mạnh mẽ dung nhập vào, vẫn không thể hoàn toàn chém nát Hắc Giáp của Hắc Y Nhân, thậm chí không làm Hắc Y Nhân bất tỉnh nhân sự.

Đổi lại những đối thủ khác, chỉ sợ ngay cả muốn tổn thương Hắc Y Nhân cũng không được a, còn đánh cái rắm.

Quả nhiên là thời đại yêu nghiệt hoành hành, mỗi người có một sở trường riêng, nhân vật như Hắc Y Nhân dù cho Đế Cấp cường giả gặp phải cũng đau cả đầu, không cẩn thận sẽ bị trời đánh hoặc trúng Độc chết.

“Ta bại…” Hắc Y Nhân hít sâu một hơi, cuối cùng nhìn Lạc Nam lên tiếng nhận thua.

Bởi vì nếu Lạc Nam còn tiếp tục tấn công, e rằng Hắc Giáp sẽ thật sự tan vỡ.

“Đa tạ…” Lạc Nam mỉm cười, tiến đến muốn nâng đỡ Hắc Y Nhân đứng dậy.

Mặc dù là đối thủ, nhưng Hắc Y Nhân và hắn không có thù hận gì, huống hồ đôi bên chiến đấu đường đường chính chính…
Lạc Nam giành sự tôn trọng cho Loạn Thế Nghĩa Tộc khi đã cống hiến điều gì đó cho vũ trụ này…
CHIẾU…
Nhưng mà ngay khi Lạc Nam còn chưa hỗ trợ Hắc Y Nhân, thì bên trên thiên không bỗng nhiên tuôn ra một cổ lực lượng huyền diệu, chậm rãi bao phủ lấy thân thể Hắc Y Nhân.

Trong ánh mắt kinh ngạc của toàn trường, thương thế của Hắc Y Nhân lấy một tốc độ khủng bố khôi phục lại, các vết nứt phủ đầy Hắc Giáp thần kỳ khép lại, như chưa từng tổn thương.

“Đúng thật là Thuận Thiên Giả rồi…” Bắc Cung Hàm Ngọc cười khổ khẳng định:

“Thiên địa cung cấp lực lượng để trị thương, ngay cả Khí Vận Chi Tử cũng không có ưu đãi này!”
“Loạn Thế Nghĩa Tộc rốt cuộc đã làm gì để Hắc Y Nhân thành Thuận Thiên Giả?”
Vô số cường giả có kiến thức đã đoán được thân phận của Hắc Y Nhân, trong lòng đoán già đoán non, vẫn chưa thể hiểu nổi.

Mặc dù chậm hơn Bắc Cung Hàm Ngọc, nhưng người ở đây đều là nhân vật hàng đầu, qua những gì Hắc Y Nhân biểu hiện cũng như cách mà quy tắc vũ trụ che chở cho hắn, các cường giả đã nhận định Hắc Y Nhân chính là Thuận Thiên Giả trong truyền thuyết.

“Hắc Y Nhân tiểu hữu!” Thiên Đế ở Thiên Đình bất chợt đứng lên, nhìn về Hắc Y Nhân mở miệng cười nói:
“Loạn Thế Nghĩa Tộc nếu đã không hiện thế gian, ngươi có thể gia nhập Thiên Đình, Bổn Đế sẽ nhận ngươi làm Đế Tử, phúc lợi và đãi ngộ tuyệt đối đứng đầu, so với Thiên Đế cấp cường giả cũng không thua!”
“Truyền thụ Thiên Đế Biến, cung cấp Thiên Binh Thiên Tướng, Bàn Đảo Quả muốn ăn bao giờ cũng có!”
“Hừ, lão cáo già!” Chúng cường giả âm thầm cười lạnh.

Thuận Thiên Giả là ai? Đây chính là người được vũ trụ che chở, trong mọi hoàn cảnh hầu như đều gặp dữ hóa lành, chỉ cần không tự tìm đường chết, chắc chắn trong tương lai sẽ là cường giả đỉnh cấp.

Chưa kể Thuận Thiên Giả trên người có đại khí vận gia thân, những thế lực nào có Thuận Thiên Giả gia nhập, tin chắc vĩnh thế phồn hoa, khó lòng suy kiệt.

Trước tình cảnh như vậy, thế lực nào mà chẳng muốn mời Thuận Thiên Giả gia nhập?
Thiên Đế miệng nói nghe hay lắm, cho đủ loại phúc lợi, thật chất nếu Thuận Thiên Giả gia nhập Thiên Đình, người có lợi nhất chính là Thiên Đế chứ không ai khác.

“A di đà…Hắc Y Nhân các hạ cùng Tây Phương Giáo hữu duyên, sau Thiếu Đế Chi Chiến có thể cân nhắc đến Tây Phương một chuyến, với thiên phú của ngươi tin chắc có thể dưới gốc Bồ Đề lĩnh ngộ những điều khó lường!” Thiên Phật Đế của Tây Phương Giáo cũng tham gia náo nhiệt.

"Hahaha, không biết Hắc Y Nhân là nam hay nữ, tuy nhiên Hồ Điệp Cốc chúng ta có vô số tuấn nam mỹ nữ, mặc ngươi lựa chọn!” Một vị Nữ Đế hé miệng cười duyên giới thiệu thế lực của mình.

“Hừ, Hắc Y Nhân tiểu hữu có Độc Lực, gia nhập Ngũ Độc Môn chúng ta là tốt nhất, lão phu trực tiếp nhường vị trí Môn chủ lại cho ngươi!” Một Thiên Đế Cấp Thế Lực khác có Đế Tử lọt vào top 100 Thiếu Đế Bảng lên tiếng nói.

Trong lúc nhất thời, vô số cường giả đứng ra mời chào Hắc Y Nhân gia nhập thế lực của mình, cả đám bị thân phận Thuận Thiên Giả làm cho đỏ cả mắt.

Ngô Đế lại lên tiếng tạt cho bọn hắn một gáo nước lạnh:
“Các vị đừng quên Hắc Y Nhân nếu đã có thể tham gia Thiếu Đế Chi Chiến, chứng tỏ sau lưng hắn có ít nhất một vị sư phụ là Đế Cấp cường giả, không phải người cô đơn hay tán tu để các vị tùy tiện mời gọi!”
“Hắc Y Nhân có sư phụ sao? tốt lắm, mời cả sư phụ và đệ tử gia nhập Thiên Đình!” Thiên Đế ánh mắt sáng quắc.

“Không sai! Mời cả sư phụ của Hắc Y Nhân tiểu hữu gia nhập!” Đám đông tán thành đến cực điểm.

Khóe miệng Ngô Đế co quắp.

Đáng tiếc, mặc kệ đám đông chiêu mộ thế nào, Hắc Y Nhân không thèm để ý đến.


Hắn lại lấy ra một bộ Áo Choàng đen kịch khoác lên cơ thể, lẳng lặng nhìn Lạc Nam hồi lâu, sau đó mở miệng:
“Hy vọng sau khi thành Đế có cơ hội tỷ thí với các hạ!”
“Haha, tùy lúc sẳn sàng!” Lạc Nam mỉm cười, lại giả vờ lấy ra vài viên Tiên Đan khổng lồ để lên miệng nhai nuốt.

Hắc Y Nhân gật gật đầu, dứt khoác quay người rời khỏi Đấu Trường.

Nhìn theo bóng lưng của hắn, Lạc Nam nhịn không được ngứa ngáy trong lòng, hướng Thiên Cơ Bảng hạ lệnh:
“Dò xét cho ta về tung tích và lịch sử Loạn Thế Nghĩa Tộc!”
“Keng, vượt quá giới hạn cho phép, dò xét thất bại!” Hệ Thống rất nhanh lên tiếng hồi đáp.

Lạc Nam cười khổ, quả nhiên đúng như dự đoán ban đầu của hắn.

Bí mật mà đại đa số cường giả ở đây đều không biết có vượt qua giới hạn của Thiên Cơ Bảng cũng là chuyện bình thường.

“Công tử không cần phải vội, muốn biết được càng nhiều bí mật, tiền đề là phải có thực lực!” Kim Nhi nhí nhảnh ngồi trên bả vai hắn, cười hì hì nói.

Lạc Nam bĩu môi, bất quá không phản bác lời của nàng.

Theo hắn nghĩ, biết càng nhiều đồng nghĩa với trách nhiệm càng lớn, mà muốn hoàn thành trách nhiệm, phải có được thực lực.

Tiểu nha đầu nói không sai!

“Tiếp tục khiêu chiến sao?” Vẫn là câu hỏi quen thuộc của Bụt như thường lệ.

“Tiểu tử muốn chiến!” Lạc Nam nhẹ gật đầu.

Tay áo tung bay, thân ảnh Bạch Y Nhân đã phiêu nhiên mà đến.

Lập tức, toàn trường đổ dồn sự chú ý về phía hắn.

So với Hắc Y Nhân, Bạch Y Nhân có lẽ còn thần bí hơn.

Bởi vì những thủ đoạn của Hắc Y Nhân, chúng cường giả còn mơ hồ lý giải được.


Nhưng Hư Vô Chi Lực mà Bạch Y Nhân sở hữu lại là thứ vượt tầm khả năng của hầu hết mọi người.

Từ cổ chí kim, chưa từng nghe qua bất kỳ tồn tại nào luyện ra Hư Vô Chi Lực, cũng chẳng biết liệu có nhân vật nào đã sáng tạo nên những Công Pháp, Vũ Kỹ hay thứ gì đó liên quan đến Hư Vô hay không.

Ít nhất, trong tất cả những thế lực đang hiện diện, chẳng có Thế Lực nào nắm giữ Hư Vô Chi Lực cả.

Thứ gì càng vượt quá khả năng sẽ càng trở nên thần bí khó lường trong mắt người khác.

“Bất quá, trước đó Bạch Y Nhân từng bị Lạc Nam đẩy lùi, hình như là bị Đế Binh có dạng cái Đỉnh kia dọa sợ…” Một vị cường giả mở miệng nói.

Hiển nhiên ở vòng thứ hai, khi Bạch Y Nhân muốn ngăn cản Lạc Nam, sau đó bị hắn ném Bá Đỉnh khiến cho đào tẩu được các cường giả nhớ rất kỹ.

“Hừ, ta cảm thấy Thiếu Đế Chi Chiến không nên cho sử dụng Đế Binh mới đúng, mất công bằng với các thí sinh khác!” Thiên Đế lớn tiếng nói, lập tức được vô số thế lực không có Đế Binh tán thành.

“Nếu ngươi cảm thấy không công bằng, có thể để Đế Tử nhà mình mang theo Đế Binh mà?” Ngô Đế liếc mắt nhìn hắn.

Thiên Đế á khẩu không trả lời được…
Thiên Đình gần đây phải bỏ ra một cái giá cực lớn mới sở hữu duy nhất một kiện Đế Binh, Thiên Đế quý trọng còn hơn tính mạng, làm sao nỡ giao cho Thiên Lãm mang theo?
Chẳng may bị cướp đoạt trong Thiếu Đế Chi Chiến, hắn chỉ có khóc a…
Huống hồ, với thực lực của Thiên Lãm làm sao có thể phát huy được sức mạnh của Đế Binh?
Nói không chừng vừa mới sử dụng đã tiêu hao sạch sẽ Tôn Lực.

Đó cũng là lý do mà hầu hết tất cả Thí Sinh trong Thiếu Đế Chi Chiến không được trưởng bối nhà mình giao Đế Binh mang theo.

Thứ nhất là vì Đế Binh quá mức quý giá, không đến lúc thế lực sống còn sẽ hiếm khi mang ra vận dụng, càng đừng nói đến yên lòng giao vào tay tiểu bối.

Thứ hai, muốn điều động Đế Binh không hề dễ dàng, số lượng Đế Tử, Đế Nữ có thể sử dụng Đế Binh hầu như không có…
Vậy mà Lạc Nam lại là một tên quái thai, vận dụng Cái Đỉnh kia chắc chắn không thua gì một kiện Đế Binh, hơn nữa sau khi dùng xong còn khỏe như trâu…dẫn đến Thiên Đế cũng phải ghen ghét.


Lạc Nam cười tủm tỉm nhìn lấy Bạch Y Nhân đối diện với mình…
Người khác e sợ Hư Vô Chi Lực của Bạch Y Nhân, chỉ có hắn là cảm thấy có lẽ trận chiến này còn dễ dàng hơn cả các trận trước.

Ở trước mặt Bất Hủ, dù hư vô chi lực của ngươi quỷ dị đến mức nào cũng không thể xói mòn được.

“Hư Vô Lĩnh Vực!”
Như chứng minh suy đoán của Lạc Nam là đúng, Bạch Y Nhân hai tay kết ấn, thi triển thủ đoạn sở trường của mình.

Hư vô quét ngang bốn phương tám hướng, đem cả Đấu Trường, Không Gian và thậm chí là Tiên Khí và Ma Khí ngàn dặm xung quanh hóa thành hư vô.


Thoáng chốc, Đấu Trường của Lạc Nam và Bạch Y Nhân như đang diễn ra ở hư vô vậy, chẳng còn lại chút cặn bã nào.

Mà lúc này, Hư Vô Lĩnh Vực đã nhắm vào Lạc Nam, đem thân thể hắn bao phủ.

Chỉ thấy Hư Vô Lĩnh Vực rất bá đạo, vậy mà thành công tịnh hóa cả Bá Y tạo ra từ Bá Lực bao quanh thân thể Lạc Nam.

Nhưng ngay sau đó, cảnh tượng làm đồng tử Bạch Y Nhân co rụt lại diễn ra.

Sau khi xuyên qua Bá Y, Hư Vô Chi Lực phủ lấy từng tấc da thịt bên ngoài của Lạc Nam…
Nhưng chẳng biết từ khi nào, khắp toàn thân của Lạc Nam chầm chậm xuất hiện các đường kinh văn như hình xăm thần bí cổ lão, ẩn chứa khí tức bất hủ tang thương.

Khi Hư Vô Lĩnh Vực chạm trúng những Kinh Văn này, một chút biểu hiện cũng chẳng có, Lạc Nam hoàn toàn lông tóc nguyên vẹn.

Vạn Cổ Bất Hủ Thân mở!
Hư vô chi lực vô cùng bất phàm, đáng tiếc Vạn Cổ Bất Hủ Thân tên như ý nghĩa, vạn cổ vĩnh viễn bất hủ trường tồn…làm sao một chút thủ đoạn hư vô chi lực có thể ảnh hưởng.

“Những hình xăm kia rốt cuộc là thứ gì?” Bạch Y Nhân hít sâu một hơi.

Lạc Nam hành động…
Thiên Hạ Vô Cực, không chút dây dưa dài dòng, Lạc Nam tiếp cận Bạch Y Nhân, Phật Nộ Hàng Ma Quyền bao phủ Bá Lực và Tiên Văn nện xuống.

XOẸT…
Một đấm tung ra, Lạc Nam chỉ nhìn thấy Quyền của mình như chạm vào ảo ảnh, Bạch Y Nhân hóa thành trạng thái hư vô, không nhận phải mọi thể loại công kích nào.

KENG!
Lạc Hồng Kiếm ngân vang, Lạc Nam một Kiếm trảm xuống, rọc thẳng từ đỉnh đầu Bạch Y Nhân xuống tận dưới chân.

Đáng tiếc, Bạch Y Nhân vẫn như không tồn tại giữa thế gian, khiến lưỡi Kiếm Lạc Hồng xuyên thấu mà qua, chẳng chút tổn hại.

So với khả năng phòng ngự của Hắc Y Nhân, trạng thái hư vô này của Bạch Y Nhân còn khó chịu hơn.

Bạch Y Nhân thấy tình cảnh này chưa kịp vội mừng, đã bất chợt nhìn thấy trong tay đối thủ xuất hiện một tôn Tiểu Đỉnh cực kỳ quen thuộc…
Bên trên thân của Tiểu Đỉnh, vô số hình xăm khiến hắn kiêng dè bao trùm.

“Ực…”
Bạch Y Nhân nuốt một ngụm nước miếng khô khốc trong cổ họng.


Chúc cả nhà ngủ ngon.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK