Mục lục
Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Không…không thể có chuyện kinh khủng đó!”
Sau khi lấy lại tinh thần, Ma Long Vấn Thiên, Tộc Trưởng các Tộc Ma Thú, người đứng đầu các Thiên Ma Cấp Thế Lực…
Tóm lại là hầu hết các nhân vật hàng đầu ở Ma Giới đều trở nên điên cuồng.

Bọn hắn như điên dại, kẻ thì xé nát không gian, kẻ thì ngự trên pháp bảo, có kẻ trực tiếp dùng Truyền Tống Trận.

Cả đám bất chấp tất cả lao đến Tru Tiên Điện, không dám tin những gì mình vừa dùng Thần Thức từ xa quét được.

Có người còn cho rằng đó chỉ là ảo cảnh mà Tru Tiên Điện tạo ra để trêu chọc toàn bộ Ma Giới.

Nhưng không…
Ngay cả tiếp cận Tru Tiên Điện, một cổ khí lạnh lan tràn từ chân lên đến đỉnh đầu khiến cả những Thiên Ma Đế hàng đầu cũng phải tê dại…nghẹn ngào nói không nên lời.

Thánh địa của vô số Ma Tu, một trong những thế lực cự đầu của Ma Giới.

Tru Tiên Điện đã hóa thành phế tích.

Quân đội tinh nhuệ như Chấp Pháp Tru Tiên tổn thất nặng nề, máu tươi cuồn cuộn thẩm thấu vào lòng đất.

Vô số mảnh vỡ không gian phá toái chưa thể phục hồi, hàng loạt hư không loạn lưu vẫn đang gào thét.

Đặc biệt là…
Mặc dù cao tầng của Tru Tiên Điện hầu như chưa tổn thất nặng nề về mặt lực lượng, Trưởng Lão và Nguyên Lão sống sót rất nhiều, ngay cả hai vị Điện Chủ và Phó Điện Chủ cũng chỉ bị thương.

Ấy thế mà…bọn hắn người thì nằm im một cách bất lực, kẻ thì ngồi bệch, kẻ lại đứng như trời trồng…vẻ sợ hãi còn ẩn sâu trong đôi mắt.

“Thật kinh khủng!” Ma Long Vấn Thiên toàn thân run lẩy bẩy.

“Đại ca, vì sao lại kinh khủng? các vị cao tầng Tru Tiên Điện vẫn còn sống mà?” Ma Long Vấn Địa nghi hoặc hỏi.

“Điều kinh khủng nằm ở chỗ đó!” Ma Long Vấn Thiên hít một ngụm khí lạnh, nặng nề nói ra:
“Phải đối mặt với dạng địch nhân gì, vậy mà khiến toàn bộ cao tầng Tru Tiên Điện mất đi ý chí chiến đấu?”
Nghe lời nói của hắn, vô số người rùng mình liên tục.

Đúng vậy…
Rõ ràng cao tầng của Tru Tiên Điện vẫn còn khả năng tiếp tục chiến đấu.

Nhưng mà tại sao bọn hắn không liều mạng với đối thủ, không đồng quy vu tận với đối thủ, không kéo đối thủ chôn cùng…
Mà lại để đối thủ ngang nhiên rời đi?
Đáp án chỉ có một…
Đó là người kia khủng bố đến mức khiến cho toàn bộ Tru Tiên Điện mất đi ý chí, không còn dám kháng cự, không còn dám xuất thủ dù vẫn còn khả năng tái chiến.

Khiến một vị cường giả mất đi ý chí chiến đấu so với giết chết hắn còn khó khăn hơn.


Chỉ có những áp lực về mặt tinh thần, tạo cho người đối diện cảm giác không thể chống lại…khi đó chiến ý mới biến mất.

Tru Tiên Điện cao tầng đều là những đại nhân vật trải qua gió tanh mưa máu, từng giết vô số Tiên Tu, từng đồ sát và tiêu diệt Tiên Ma Cung tiếng tăm lừng lẫy.

Thật khó có thể tin sẽ có một ngày, tất cả bọn hắn đồng loạt bị dọa sợ đến mức độ như vậy.

Xét về chiến lực, Ma Long Vấn Thiên tự tin không thua kém bất kỳ đại nhân vật nào của Tru Tiên Điện.

Nhưng để khiến một vị Nguyên Lão mất đi ý chí chiến đấu, hắn tự nghĩ…mình không thể nào làm được.

Đây là lý do vì sao Ma Long Vấn Thiên khiếp sợ, cảm thán người kia kinh khủng.

Ở đây đều là đại nhân vật, bọn hắn đã hiểu suy nghĩ của Ma Long Vấn Thiên…cũng âm thầm tán thành sự khủng bố của người kia.

Bất quá…người kia là ai?
Bởi vì khoảng cách quá xa, trước đó lại có Trận Pháp che phủ, bọn hắn chỉ mơ hồ nhìn thấy một luồng Kích Ảnh hình bán nguyệt mang theo Thánh Uy tàn sát bừa bãi, không rõ tình huống cụ thể xảy ra.

Chỉ biết có một người đại náo Tru Tiên Điện, biến thế lực cự đầu của Ma Giới thành phế tích rồi ngang nhiên rời đi mà thôi.

Trong hoành cảnh đó, dù là Ma Long Vấn Thiên cũng không dám tự ý dò xét sâu cạn của nhân vật kinh khủng đó, vì vậy đâu nhận ra thân phận của hắn.

Mà lúc này, người lấy lại tỉnh táo đầu tiên chính là Tru Vô Dạ.

Không hổ là Điện Chủ của Tru Tiên Điện, hắn ngẩng đầu lên nhìn đám đông vừa kéo đến xem kịch, hai mắt đỏ như máu, thân thể không ức chế được run rẩy…
Chẳng biết vì phẫn nộ hay vì sợ hãi…
Ánh mắt khóa chặt lấy Ma Long Vấn Thiên, các Thiên Ma Đế, giọng điệu chất vấn:
“Địch nhân xâm nhập vào Ma giới, đại náo Tru Tiên Điện…thân là một phần tử của Ma giới, các ngươi vì sao không trợ giúp một tay?”
Nghe lời nói của Ma Long Vấn Thiên, đám người vội vàng đưa mặt nhìn nhau.

Một vị Thiên Ma Đế là Môn Chủ của Ma Ngục Môn trầm giọng hồi đáp:
“Tru Tiên Điện gần đây phong tỏa chặt chẽ từ trong ra ngoài, chúng ta bị Trận Pháp ngăn cách nên đâu thấy rõ tình huống bên trong, đợi đến khi biết Tru Tiên Điện gặp nạn thì mọi chuyện đã muộn!”
“Đúng vậy nha, tình huống của chúng ta cũng giống như Ma Ngục Môn Chủ!” Đám người nhao nhao gật đầu, rất sợ Tru Vô Dạ giận chó đánh mèo lên bọn hắn.

“Hừ!” Tru Vô Dạ cười lạnh một tiếng, cũng biết mình có phần đuối lý, không tiện nói gì thêm.

Thật ra Tru Tiên Điện có uy vọng rất lớn ở Ma Giới, điều này hơn xa Săn Ma Điện ở Tiên Giới.

Nếu là tình huống bình thường, khi nhận ra có kẻ địch gây phiền toái cho Tru Tiên Điện, rất nhiều cường giả và thế lực ở Ma giới sẽ sẳn sàng chi viện.

Đáng tiếc gần đây Tru Tiên Điện bế quan tỏa cảng, không người dám qua lại hay tiếp xúc, lại thêm thật sự bị Trận Pháp ngăn cách, làm sao kịp thời nhận ra tình huống mà cứu viện?
Đợi đến khi bọn hắn lấy lại tinh thần, nhận thức được vấn đề…tên khủng bố kia đã sớm biến mất tung tích rồi.

Thấy bầu không khí có phần căng thẳng, Ma Long Vấn Thiên mở miệng an ủi:

“Vô Dạ Điện Chủ xin đừng nóng giận, thực ra ngay cả bổn Tộc Trưởng cũng không ngờ đến thế gian này có kẻ đủ bản lĩnh làm ra chuyện lần này với Tru Tiên Điện!”
Không ít người gật đầu, nếu không phải tận mắt chứng kiến tất cả lúc này…có lẽ bọn hắn còn cho rằng mình vừa mới nằm mơ.

Sắc mặt Tru Vô Dạ trở nên âm trầm, bốn phía xung quanh các thành viên của Tru Tiên Điện cũng không dám ngẩng đầu.

Cao cao tại thượng từ khi thành lập đến nay, chỉ có Tru Tiên Điện tự cho mình cái quyền sinh sát, khiến vô số người kiêng dè và kính nể.

Đừng nói là người ngoài, ngay cả chính bọn hắn cũng không nghĩ đến sẽ có thời điểm thế lực của mình ăn phải vố đau như vậy.

Tru Vô Tà lau đi vệt máu nơi khóe miệng, bị Sinh Linh Đồ Thán làm ảnh hưởng khiến hắn cũng có chút tổn thương.

Nhìn lấy Tru Vô Dạ, Tru Vô Tà kiến nghị:
“Đại ca, trận chiến lần này tuy kinh thiên động địa…nhưng cũng nhờ Trận Pháp kiên cố ngăn cách hầu hết thời gian nên chỉ có những cường giả hàng đầu Ma Giới cảm ứng được!”
“Để bảo toàn danh dự của Tru Tiên Điện, ta nghĩ nên phong tỏa tin tức lần này, để càng ít người biết càng tốt…từ từ khắc phục hậu quả!”
Tru Vô Dạ suy nghĩ cẩn thận, cảm thấy lời của Tru Vô Tà rất có đạo lý.

Hiện tại Tru Tiên Điện vẫn đang tiến hành kế hoạch diệt trừ Tiên Ma Cung.

Nhưng nếu để tin tức toàn bộ Tru Tiên Điện bị đệ tử của Tiên Ma Công Chúa quậy thành bình địa sau đó nghênh ngang rời đi, còn gì là mặt mũi? Lấy gì để ngẩng cao đầu? lấy tư cách gì để Ma giới khâm phục và tin tưởng?
Nghĩ đến đây, Tru Vô Dạ nhìn Ma Long Vấn Thiên đám người nghiêm túc nói:
“Chuyện lần này hy vọng các vị hỗ trợ đè ép tin tức xuống mức thấp nhất, tốt nhất là phong tỏa!”
“Hiểu rồi!” Ma Long Vấn Thiên, các vị Thiên Ma Đế, Thiên Yêu Đế đồng loạt gật đầu.

Thật ra lan truyền tin tức lần này chẳng có lợi lộc gì đối với bọn hắn cả, làm không cẩn thận sẽ đắc tội với Tru Tiên Điện thì không hay.

Chi bằng trợ giúp đem tin tức phong tỏa, bán cho Tru Tiên Điện một ân tình, cũng chẳng mất mát gì cả…
“Bất quá ta rất tò mò…không biết kẻ gây ra cảnh tượng này là ai?” Ma Long Vấn Thiên nhịn không được hỏi.

“Một kẻ sử dụng thủ đoạn ti tiện mà thôi!” Tru Vô Dạ hừ lạnh:
“Không đáng giác để nhắc tới!”
Nói xong cùng với cao tầng Tru Tiên Điện quay lưng rời đi, bọn hắn cần phải ổn định lại Tru Tiên Điện trong thời kỳ hỗn loạn càng nhanh càng tốt.

Ma Long Vấn Thiên cùng đám cường giả hai mặt nhìn nhau, bất đắc dĩ nhún nhún vai.

Tru Tiên Điện không chịu nói, bọn hắn cũng chẳng còn cách nào…

Bên trong Linh Giới Châu.

“Kích pháp này quá mức bá đạo, chỉ một thức thứ nhất đã khiến ta phản phệ nặng nề!”
Lạc Nam ho sặc sụa, máu tươi tràn ra khỏi miệng.

Ở bên cạnh hắn, Xích Tà Kích đã hóa thành mỹ nhân quyến rũ phong tình, một thân váy dài màu đen ôm lấy cơ thể, làn da hồng hào ngày thường cũng có chút tái đi, yêu kiều thở hổn hển:

“Thiếp cũng mệt muốn chết, xem ra chỉ là Đế Binh thi triển còn có chút miễn cưỡng, cũng may kịp thôn phệ lực lượng của đám Tru Tiên Chấp Pháp bổ sung năng lượng trở lại…”
Chủ tớ hai người nhìn nhau, đều chứng kiến sự hưng phấn trong mắt đối phương.

Hiển nhiên tuy mệt mỏi nhưng bọn hắn lại rất hài lòng với kết quả lần này.

“Lần đầu thi triển khó lòng kiểm soát sức mạnh, chỉ bạo liệt một cánh tay cũng tốt lắm rồi…” Lạc Nam nhìn bả vai cụt của mình ung dung cười nói.

Sức mạnh của Sinh Linh Đồ Thán có lẽ chỉ nhỉnh hơn Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn một chút.

Nhưng mà phạm vi tàn phá của nó lớn hơn Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn quá nhiều.

Nếu Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn chỉ bắn được vài mục tiêu, thì Sinh Linh Đồ Thán có thể tàn phá một phương thế giới.

Lại thêm phải kết hợp với Binh Nhân Tộc và 99 đường Hồng Hoang Ma Văn thi triển ở lần đầu tiên, việc ăn phản phệ là điều Lạc Nam khó tránh khỏi.

“Xem ra đợi chàng đột phá Địa Đế mới không phải gánh vác phản phệ, đột phá Thiên Đế đủ tư cách học thức thứ hai!” Xích Tà Kích liếm liếm bờ môi trơn bóng mê người nói.

Lạc Nam tán thành gật đầu, trong lòng âm thầm chờ mong.

“Thật xin lỗi…là do ta khiến ngươi liều mạng như vậy!” Ngọc La Yên im lặng ngồi ở bên cạnh rốt cuộc không nhịn được lên tiếng.

Đôi mắt xinh đẹp trong suốt tràn đầy áy náy nhìn thảm trạng của Lạc Nam.

“Haha, một chút thương thế này so với hy sinh của sư đồ các nàng có đáng là gì?” Lạc Nam mỉm cười nói.

Hắn lấy ra vài bình Bất Tử Dược Thủy ngửa đầu uống vào.

Rất nhanh, vết thương bắt đầu làm lành, cánh tay dần mọc ra trở lại.

Sau nhiều lần phá rồi lại lập, hắn có cảm giác sức mạnh Thể Tu của mình đã tăng tiến không ít sau một thời gian dài dậm chân tại chỗ.

Nhìn Ngọc La Yên, Lạc Nam có chút tiếc nuối nói tiếp:
“Ta vốn định giết nhiều hơn, tàn phá dữ dội hơn nữa kìa…nhưng khi Trận Pháp ngăn cách của Tru Tiên Điện sụp đổ, cũng là lúc vô số cường giả Ma Giới có thể chứng kiến dễ dàng tình hình khi đó!”
“Nếu bọn chúng kéo đến chi viện, muốn rời đi cũng khó…”
Thật ra Lạc Nam không sợ số lượng lớn cường giả, bởi vì nếu đánh không lại…hắn còn có thể trốn vào Linh Giới Châu hoặc Ngũ Sắc Giới.

Cái Lạc Nam lo ngại là đột nhiên xuất hiện một kẻ có thiên phú không kém Ma Nhãn, hoặc một loại Đế Binh nào đó sánh ngang Vô Thượng Tiên Ma Nhãn…có khả năng phát hiện ra Ngũ Hành Tiểu Thế Giới.

Dù sao thì Ma Giới rộng lớn vô cùng, chẳng ai dám nói trước liệu có tồn tại một kẻ như vậy hay không.

Cho nên vì lý do an toàn, Lạc Nam vẫn quyết định rút lui sau khi dọa sợ đám người Tru Tiên Điện.

Thật ra chỉ mới cướp được Dược Viên, hắn còn ngấp nghé cả Bảo Khố…
Bất quá tham thì thâm, trong tình huống đó cẩn thận là trên hết.

“Trả đũa như vậy đã vượt quá dự đoán của thiếp thân rồi…” Ngọc La Yên cảm kích nhìn lấy hắn:
“Tương lai vẫn còn nhiều cơ hội mà!”
Lạc Nam nhẹ gật đầu.

Bản thân hắn không phải người hiếu sát, tuy nhiên đối với lũ sâu mọt ngoại lai có ý đồ bất chính như Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện thì chẳng có gì phải nhân từ hay nương tay.


Diệt được bao nhiêu hay bấy nhiêu…
Lạc Nam sẽ vĩnh viễn không quên, những vị tiền bối của vũ trụ này, những chủng tộc đáng tôn trọng như Bất Tử Điểu, Loạn Thế Nghĩa Tộc, Cổ Việt Tộc đang gồng mình chống lại kẻ địch bên trên.

Vậy nên đối với lũ sâu mọt lẻn vào như Tru Tiên Điện, hắn sẽ đích thân giải quyết.

Thậm chí Dược Viên, Bảo Khố và tài sản khổng lồ của Tru Tiên Điện hay Săn Ma Điện cũng là những thứ bọn chúng đã vơ vét trong vũ trụ này qua nhiều thế hệ mà thôi…
Đó vốn dĩ là thứ không thuộc về bọn chúng, Lạc Nam cướp đoạt trở về là chuyện hợp tình hợp lý…

Bước đến Linh Dược Điền.

Trong ánh mắt trợn tròn của mấy nữ nhân, Lạc Nam cười khà khà lấy ra gần vạn loại thiên tài địa bảo.

“Cái này…” Thành thục, điềm tĩnh như Á Hy Thần cũng hé mở bờ môi đỏ mộng.

Mộc Linh Nhu, Mộc Ái My dụi dụi đôi mắt như đang nằm mơ.

Á Nhi càng là nhào vào lòng Lạc Nam, hai tay hung hăng véo lấy cái mặt của hắn, phồng mang trợn má hỏi:
“Đại ca đau không? nếu ngươi đau chính là Á Nhi không có nằm mơ rồi!”
“Xú nha đầu!” Lạc Nam sắc mặt tối sầm hung hăng gõ lấy cái trán của nàng khiến Á Nhi la oai oái.

Nha đầu nghịch ngợm này, muốn biết có phải nằm mơ hay không sao không tự véo chính mình? Lại đi véo hắn?
Bởi vì công việc chăm sóc Linh Dược Điền ngày càng vất vả, sau khi đoàn tụ cùng Hậu Cung, Lạc Nam đã sắp xếp mẫu nữ Á Hy Thần và Á Nhi hỗ trợ hai tỷ muội họ Mộc.

Tuy Tinh Linh Tộc không sánh bằng Mộc Linh Tộc trong việc bồi dưỡng thực vật, nhưng cũng xuất chúng hơn người thường rất nhiều, trợ giúp được không ít công sức…
“Ở đâu ra nhiều như vậy?” Á Hy Thần nhịn không được hỏi.

“Cướp của Tru Tiên Điện!” Lạc Nam tự hào nói.

“Có nguy hiểm lắm không?” Mấy nữ lập tức lo lắng.

“Chẳng phải ta đang ở trước mặt các nàng hay sao?” Lạc Nam vỗ vỗ ngực ra vẻ tự tin:
“Nam nhân của các nàng chính là có bản lĩnh!”
“Phi, đại ca xấu…ai cần ngươi là nam nhân?” Á Nhi phì một tiếng, sắc mặt đỏ hồng chạy đi kiểm kê chiến lợi phẩm.

Mấy nữ thấy vậy cũng tiến đến hỗ trợ và phân loại.

Sắp tới Linh Dược Điền sẽ mở rộng quy mô lớn, các nàng vốn không rảnh sẽ càng thêm vất vả rồi.

Tuy nhiên đối với Mộc Linh và Tinh Linh, việc chăm sóc nhiều loại thiên tài địa bảo cao cấp như thế chính là niềm hạnh phúc.

Lạc Nam hài lòng nhìn lấy cảnh tượng yên bình, đang muốn ngã lưng xuống nghỉ ngơi một chuyến, để mặc Linh Giới Châu tự bay về Côn Lôn Đế Thiên…
NGAO!
Thì ngay lúc đó, một tiếng gầm rống kiệt ngạo bất tuần đã vọng khắp Linh Giới Châu.

Hư ảnh một con Long Mã khổng lồ như ẩn như hiện, uy áp mạnh mẽ xuyên thấu qua không gian…
Lạc Nam vui mừng gật gù…
Tiểu Tinh con hàng này…rốt cuộc đột phá Thiên Yêu Đế!

Chúc cả nhà ngủ ngon.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK