“Trẫm muốn xem thử, Săn Ma Điện làm sao động vào thiếu chủ Côn Lôn?”
Thanh âm trầm thấp uy nghiêm vang vọng thương khung, chấn đến lỗ tai của vô số người ong ong chấn động.
Uy áp cuồn cuộn mà đến, không nói hai lời trấn thẳng vào người Mạc Gia chi chủ Mạc Phong.
“Phốc!”
Mạc Phong hầu như không kịp phản ứng, thân thể ở trên không trung lùi lại hàng trăm bước, sắc mặt hiện lên vẻ kinh khủng.
Toàn bộ Hồn Ngọc Giới chính thức rung lên.
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bầu trời nổi lên tiếng trống trận, thanh âm đạp không nặng nề như có thiên binh vạn mã đang hành tẩu.
Vô số người ánh mắt kinh hãi ngước đầu nhìn lên.
RỐNG!
Đáp lại bọn hắn là tám tiếng Yêu Đế rít gào ngân vang khắp lối, Bát Tinh Chiến Xa ngang trời mà đến.
Kim Sắc Đế Bào tung bay, một vị khoáng thế Nữ Hoàng chắp tay đứng thẳng, tóc bạc nhẹ phất, khí chất hững hờ, dung mạo huyền bí, Đế Uy mênh mông như từng con sóng lớn bao phủ thiên địa.
Phía sau lưng nàng, tứ đại Cung Nữ như tiên nữ trên chín tầng trời, từng đôi mắt đẹp ngập tràn lạnh lẽo, khóa chặt thân ảnh tộc nhân Mạc Gia.
Chưa dừng lại ở đó, theo sát phía sau Bát Tinh Chiến Xa chính là tứ đại Địa Đế.
Toàn bộ đều hàng lâm.
Thanh Đế trường sam màu xanh tung bay, kỵ trên Hung Thú Huyết Độc Ngô Công, hình thù dữ tợn, Độc khí lượn lờ, âm trầm khủng bố.
Minh Đế diện mục nghiêm nghị, sau lưng mọc ra một đôi Ám Quang Dực, một cánh Hắc Ám…một cánh Quang Minh, như thiên thần và ác ma kết hợp.
Kiếm Đế ngự Kiếm phi hành, Kiếm Vực cuồn cuộn thét gào, nhìn thì phong trần tuấn lãng, thực chất lại đầy rẫy sát cơ.
Vô Đế thân mặc giáp trụ đen kịch, chẳng chút phô trương đạp không xuất hiện, nhưng từng bước của hắn lại đạp nát cả không gian, thanh âm răng rắc liên tục vang lên như đạp thẳng vào lòng người khác.
Tứ đại Cung Nữ, mỗi một người đều là tuyệt sắc khuynh thành, khí chất và dung mạo trực tiếp áp đảo bốn vị Đế Nữ của các thế lực.
Tứ đại Địa Đế, mỗi một người căn cơ vững chắc, khí thế siêu quần, mạnh hơn chín phần Đế Cấp Cường Giả đang có mặt, nếu so với bọn hắn, Đại Trưởng Lão Mạc Gia hoàn toàn lép vế.
“Đây…đây là…”
Nhìn thấy chỉ mới trong một lúc mà hàng loạt cường giả khủng bố hàng lâm, ngay cả mạnh như Mạc Phong cũng bị chấn đến hộc máu, toàn bộ tu sĩ Hồn Ngọc Giới lâm vào trong khiếp hãi.
Bọn hắn thậm chí hoài nghi, có Thiên Đế cấp thế lực xâm chiếm Hồn Ngọc Giới rồi phải không?
“Cái này…những cường giả này…” Lưu Lãnh, Hùng Hồn Các Chủ, Chấn Gia Chủ, Vương Gia Chủ các loại Đế Cấp cường giả trong lòng bất an, tụ tập lại cùng một chỗ.
Nhưng mà, bấy nhiêu đó chưa phải là cảnh tượng khiếp sợ nhất.
Cảnh tượng tiếp theo mới là thứ khiến toàn trường phải hóa đá.
Vị nữ Thiên Đế kia hờ hững liếc qua vô số thanh Kiếm Hồn đang vây quanh Lạc Nam, bàn tay nhẹ nắm.
Thiên Đế chi lực cuồn cuộn tuôn trào trực tiếp phủ xuống, vạn Kiếm Hồn ầm ầm vỡ tan, một chút sức phản kháng cũng không có.
“Nát!” Kiếm Đế ánh mắt rét lạnh, một Kiếm được rút ra.
KENG!
Kiếm ngân vang trời, một con Hồn Nhãn Thâu Thiên đang lơ lửng trên không trung bị chém thành hai nửa.
“Phá!” Vô Đế cười gằn, hai quyền đấm ra, con Hồn Nhãn Thâu Thiên còn lại ầm ầm băng liệt.
“AAAAAAA” Mạc Phong gầm lên một tiếng đau đớn, vì vừa bị Thiên Đế chấn nhíp nên hắn không kịp thu hồi Hồn Nhãn Thâu Thiên, hai mắt như muốn nổ tung, chảy xuôi huyết lệ.
Bát Tinh Chiến Xa ở trên không trung gầm thét hoành hành không xem ai ra gì, sau đó ngoan ngoãn hạ xuống sau lưng Lạc Nam, sắc mặt tám con Tinh Không Thú hiện lên vẻ nịnh nọt.
Trong khoảnh khắc, tứ đại Cung Nữ, tứ đại Địa Đế kính cẩn đứng sau lưng Lạc Nam, mà Nữ Hoàng thản nhiên bước đến sóng vai cùng hắn.
Toàn trường tĩnh lặng…
Đám Đế Tử Đế Nữ há hốc mồm, đám Đế Cấp cường giả há hốc mồm, toàn bộ Hồn Ngọc Giới tròn xoe cả hai mắt.
Lưu Phương hít một ngụm khí lạnh, nhìn sang Trì Du Điệp, phát hiện nàng cũng đang chấn kinh tột đỉnh, thân thể nhẹ run rẩy vì kích động lên.
Đến lúc này, Lưu Phương mới dám khẳng định, Trì Du Điệp tuyệt đối không biết trước thân phận khủng bố của Lạc Nam.
Không sai, những cường giả đỉnh cấp này, bên trong còn cả một Thiên Đế đều vì Lạc Nam mà đến!
“Trời ạ, chuyện gì đang xảy ra?” Bích Hồn Phái Chủ không nhịn được rung giọng hỏi.
Lưu Lãnh đám người liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương sự khiếp hãi.
Đừng nói là bọn hắn, ngay cả Mạc Phong lúc này cũng đang trợn mắt há hốc mồm, biểu lộ không dám tin tưởng.
Khi dễ một tiểu tử Tiên Tôn lại đưa đến một vị Thiên Đế, bốn vị Địa Đế, bốn vị Đại Đế và tám con Tinh Không Thú Yêu Đế xuất hiện?
“Cái nồi gì thế?” Trong lòng Mạc Phong đang thét gào lên.
Dù thân là người có cơ hội trở thành Trưởng Lão của tổng bộ Săn Ma Điện, Mạc Phong cũng không cho rằng mình có quyền hạn triệu hồi một vị Thiên Đế đấy.
Trừ khi có Thiên Ma Đế đột kích.
Không thể trách Mạc Phong, mặc dù thông tin về Lạc Nam đã có mặt ở Săn Ma Điện, nhưng cứ mỗi ngày thì Săn Ma Điện đều tiếp nhận vô số tin tức, không phải tất cả mọi người đều chú ý đến một thiên tài mới nổi chỉ có tu vi Tiên Tôn này.
Mạc Gia thuộc một trong những thế lực không có tìm hiểu về Lạc Nam, đơn giản vì trước đó đôi bên chưa từng xung đột nên chẳng biết hắn là ai.
“Dám động vào Côn Lôn Thiếu Chủ, dù là Săn Ma Điện cũng phải cho một lời giải thích!’’ Tứ đại Cung Nữ yêu kiều quát, thanh âm không chút nể nang cự đầu của Tiên giới như Săn Ma Điện.
Lời của các nàng lọt vào tai toàn bộ Hồn Ngọc Giới, vô số người lẩm bẩm trong miệng đầy nghi hoặc: “Côn Lôn Thiếu Chủ…”
Danh tự này có phần xa lạ với bọn hắn…nhưng có thể xuất động Thiên Đế cùng hàng loạt Địa Đế hùng mạnh, đủ biết sức nặng của bốn chữ “Côn Lôn Thiếu Chủ” này.
“Côn Lôn…Côn Lôn…ta nhận ra rồi!”
Đúng lúc này, Lưu Lãnh khoa chân múa tay, tràn đầy kinh dị hét thất thanh:
‘‘Côn Lôn chính là Đế Thiên Côn Lôn Giới, một thế lực vừa mới thăng cấp thành Đế Thiên Giới hơn tám ngàn năm nay !’’
‘‘Cái gì ?’’ Toàn trường kinh hãi.
Vũ trụ rộng lớn mênh mông, Thiên Đế cấp thế lực cũng không phải là ít, hơn nữa khoảnh cách xa xôi, nên Hồn Ngọc Giới chưa từng tiếp xúc với Côn Lôn Giới.
Tuy nhiên mặc dù không tiếp xúc, nhưng tin tức vẫn là linh thông a.
Đế Thiên Côn Lôn, Côn Lôn Nữ Hoàng…mặc dù chỉ mới tấn thăng Thiên Đế Cấp Thế Lực hơn tám ngàn năm, nhưng nội tình của nó không phải Hồn Ngọc Giới của bọn hắn có thể so sánh chứ càng đừng nói là chống lại.
Trước khi Đế Thiên Côn Lôn thành lập, Côn Lôn Giới thời đại Bát Đế tranh đấu đã mạnh hơn Hồn Ngọc Giới quá nhiều.
Toàn bộ Hồn Ngọc Giới chỉ có ba vị Địa Đế, hai vị thuộc về Săn Ma Điện, một vị thuộc về Thiên Địa Hội mà thôi, hoàn toàn không được tính vào lực lượng của thế giới.
Trong khi đó, Lưu Hồn Tông, Bích Hồn Phái, Tiễn Hồn Tông, Hùng Hồn Các, Chấn Gia và Vương Gia chỉ đều là Đại Đế cấp thế lực, một vị Địa Đế cũng không có a.
Ở trước mặt Hồn Ngọc Giới, Đế Thiên Côn Lôn không thể nghi ngờ chính là quái vật khổng lồ, ngàn vạn lần không thể trêu chọc.
‘‘Khoan đã !’’ Đám cường giả bất chợt hét ầm lên: ‘‘Côn Lôn Thiếu Chủ ? nam nhân của Trì Du Điệp là Côn Lôn Thiếu Chủ ?’’
Một hòn đá làm nổi lên sóng sóng lớn ngập trời.
Vô số nữ nhân hai mắt hóa thành hình viên đạn, mang theo ghen ghét dữ dội nhìn về hướng Trì Du Điệp.
Mà Trì Du Điệp lúc này toàn thân cũng đang bồng bềnh như trong mộng, vô số cảm giác dâng lên trong lòng nàng nhưng phần nhiều chính là cảm động.
Thì ra…ngoài thiên phú và thực lực hùng mạnh, thân phận của hắn cao quý đến như vậy…
Với thân phận và địa vị của hắn, bên người chắc chắn sẽ có vô số bóng hồng vây quanh, vô số nữ nhân kề cận và hâm mộ.
Vậy mà hắn chưa hề quên đi một tiểu Nữ Hoàng nơi hạ giới như nàng, chưa hề quên đi phần tình cảm ngắn ngũi năm đó, đích thân hạ mình tìm kiếm nàng, để nàng trở thành tâm điểm của toàn trường, được vô số nữ nhân ghen ghét.
Phải biết rằng chỉ xét bốn vị Cung Nữ có tu vi Đại Đế kia, Trì Du Điệp đã cảm thấy mình có phần không sánh bằng.
Trì Du Điệp viền mắt ửng hồng, hai mắt ướt đẫm, tình cảm dâng trào như núi lửa, nhịp tim như muốn phá lòng ngực lao ra ngoài.
‘‘Ta nhớ rồi, cách đây không lâu nghe tin Côn Lôn Giới tuyển chọn Thiếu Chủ, xem ra Lạc Nam chính là người chiến thắng !’’ Hùng Hồn Các Chủ cảm thán nói ra.
‘‘Không sai !’’ Lưu Lãnh hít sâu một hơi nói :
‘‘Nếu là như vậy, chứng tỏ nam nhân của Trì Du Điệp trở thành Thiếu Chủ chưa được bao lâu !’’
‘‘Vừa mới trở thành Thiếu Chủ đã được đích thân Nữ Hoàng mang theo lực lượng đỉnh cấp của toàn bộ Côn Lôn ra mặt vì hắn ?’’ Chấn Gia Chủ âm thầm vuốt mồ hôi lạnh.
Một đám Đế Cấp Cường Giả diện mục nghiêm nghị, đây mới chính là chỗ đáng sợ của Lạc Nam.
Lưu Lãnh cùng đại trưởng lão Lưu Hồn Tông liếc mắt nhìn nhau, cảm giác may mắn sinh ra trong lòng.
Cũng may những năm qua bọn hắn chưa từng bức ép Trì Du Điệp về chuyện tình cảm, bằng không một khi nam nhân trong lòng của nàng tìm đến…
Hậu quả đó…
Nghĩ đến đây hai vị Hồn Đế cùng lúc rùng mình, lạnh lẽo cả sống lưng.
Sau giờ phút kinh hãi của từng người, bọn hắn lại tập trung vào chính sự đang diễn ra trước mặt.
Bất chấp sự chấn kinh của đám đông, Côn Lôn Nữ Hoàng chắp tay mà đứng, bình thản quét mắt nhìn Mạc Phong, nhàn nhạt mở miệng:
“Kim Khẩu Ngọc Ngôn!”
“Trẫm nói! Ngươi phải khai sự thật!”
Mạc Phong không rét mà run, mồ hạnh lạnh chảy ròng ròng khắp trán, nhưng mà một cổ quy tắc đã hàng lâm mà xuống, trực tiếp trấn áp toàn thân hắn, buộc hắn chỉ có thể gật đầu:
“Vâng!”
“Trẫm hỏi ngươi!” Côn Lôn Nữ Hoàng điềm nhiên mở miệng:
“Vì sao muốn bắt giữ Thiếu Chủ Côn Lôn chúng ta? Ngươi có bằng chứng nghi ngờ hắn là Ma Tu hay nội gián của Ma giới sao?”
“Xong…” Một cảm giác tuyệt vọng dâng trào trong lòng Mạc Phong.
Dù ngàn vạn lần không muốn, Mạc Phong vẫn bị Kim Khẩu Ngọc Ngôn tác động, muốn mở miệng nói ra.
Nhưng ngay lúc này, ánh mắt của hắn hiện lên vẻ tàn nhẫn, một tay vươn lên ngưng tụ lực lượng, hung hăng vỗ vào miệng mình.
Mạc Phong không hổ là một nhà chi chủ, hắn muốn phế đi khả năng mở miệng của mình để tránh thoát ràng buộc đến từ Kim Khẩu Ngọc Ngôn.
Đáng tiếc đó chỉ là ảo vọng của Mạc Phong, đứng trước Thiên Đế…hắn như một đứa trẻ tập đi, hoàn toàn không có khả năng phản kháng.
Khống Chiếu triển khai, Côn Lôn Nữ Hoàng đã khóa chặt cả tứ chi của hắn.
Mạc Phong sắc mặt vặn vẹo, lời khai vô thức ra khỏi miệng:
“Không có bằng chứng! hắn dám làm Mạc Gia chúng ta mất mặt, đương nhiên phải bắt hắn !’’
Toàn trường âm thầm cả kinh, bọn hắn vừa hoảng hốt trước lời khai của Mạc Phong, lại vừa bị thủ đoạn của Nữ Hoàng dọa sợ.
Côn Lôn Nữ Hoàng đã dùng thủ đoạn gì để khiến một vị Địa Đế của Săn Ma Điện phải mở miệng nói lời như vậy?
Nên biết, Săn Ma Điện được toàn bộ Tiên giới tôn sùng vì sứ mệnh chỉ bắt giữa và chiến đấu với Ma Tu và Ma Giới của bọn hắn.
Vậy mà lúc này chính Mạc Phong thừa nhận lấy việc công trả thù riêng, bắt Lạc Nam chỉ vì hắn đã làm mất mặt Mạc Gia?
Nhưng tất cả từ đầu đến cuối đều là Mạc Gia khơi màu, tự làm tự chịu.
“Ồ?” Nữ Hoàng càng trở nên hứng thú: “ Nếu thành công bắt hắn về Mạc Gia, ngươi sẽ làm gì tiếp theo để đường đường chính chính giết hắn?”
Nàng nghĩ rằng chỉ với những lời vu khống hay đổ tội bình thường sẽ rất khó khiến người ngoài tâm phục khẩu phục, nhất là khi gần như toàn bộ Hồn Ngọc Giới quan sát từ đầu đến cuối việc Mạc Gia ỷ thế hiếp người.
Mạc Gia chắc chắn có thủ đoạn nào đó khiến Lạc Nam phải đeo cái danh Ma Tu để bọn hắn có thể ngang nhiên trừ khử, đồng thời tu sĩ Hồn Ngọc Giới cũng không còn lý do biện hộ hay bàn tán, gây ảnh hưởng đến danh tiếng của Mạc Gia và Săn Ma Điện.
“Ta…” Mạc Phong vừa định mở miệng, đã nghe thấy Đại Trưởng Lão Mạc Gia quát lên:
“Gia chủ không thể!”
Nói xong, hắn dốc sức bình sinh lao đến Mạc Phong…
Mà đúng lúc này, bên trong không gian cũng hiện ra vài cổ Đế Uy lẫm liệt, triển khai thế công, muốn giải cứu Mạc Phong.
Chính là Mạc Gia chúng trưởng lão.
Bọn hắn biết nếu để Mạc Phong tiếp tục khai báo, Mạc Gia sẽ chính thức xong đời.
Nhưng mà Tứ Đại Cung Nữ và Tứ Đại Địa Đế đâu phải để chơi? Tám người cùng lúc lao đến ngăn cản, đem Mạc Gia chúng trưởng lão đánh ngược trở về.
“Bắt hắn về Săn Ma Điện, đoạt hết tài vật trên người hắn, tra tấn thoải mái, cưỡng ép hắn ăn vào Lập Ma Quả, vu oan giá hoạ hắn cất giấu Ma Lực!” Mạc Phong sắc mặt vặn vẹo, từng lời nói ra lại khiến hắn càng thêm tuyệt vọng.
“Lập Ma Quả?” Không ít người âm thầm ngờ vực.
Hiển nhiên tên của loại quả này không hề phổ biến ở Tiên Giới, Hồn Ngọc Giới hầu như không ai biết về nó.
Nữ Hoàng giận quá hóa cười: “Chính miệng ngươi nói đi! Lập Ma Quả là thứ gì?”
Mạc Phong bất lực giải thích: “Lập Ma Quả là tài nguyên cấp cao của Ma Tu, cung cấp lượng lớn Ma Khí tinh thuần cho người tu luyện, nếu Tiên Tu ăn vào Lập Ma Quả, chỉ sau vài ngày Tiên Lực của hắn sẽ chuyển thành Ma Lực!”
Nhưng lời của hắn lại khiến toàn trường rùng mình, từng đôi mắt không dám tin tưởng nhìn lấy Mạc Phong.
Không ngờ Mạc Gia có thủ đoạn đê tiện vô sỉ như vậy, hơn nữa nếu không nghe đích thân Mạc Phong khai báo, sợ rằng cả thiên hạ thật sự sẽ bị qua mặt.
Lập Ma Quả chỉ nổi danh ở Ma Giới, tại Tiên Giới số người biết đến nó có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
Nếu thật sự Mạc Phong dùng Lập Ma Quả cho Lạc Nam ăn, vu khống hắn là nội gián của Ma Giới, sợ rằng sẽ không ai nghĩ đến phương thức đặc biệt này, bị Mạc Gia qua mặt, cho rằng bọn hắn trảm giết Lạc Nam là hợp tình hợp lý.
Hiển nhiên người ở đây không biết Lập Ma Quả là vật đại bổ của Lạc Nam, Mạc Gia cũng chẳng biết chuyện này nên có ý định trừ khử hắn bằng độc kế như vậy.
Đáng tiếc bối cảnh của Lạc Nam vượt qua dự đoán, ngay cả Nữ Hoàng cũng xuất hiện, bằng không mọi việc sẽ rẻ theo một hướng khác biệt…
“Thủ đoạn đã rõ!” Côn Lôn Nữ Hoàng gật đầu nói:
“Hãm hại Thiếu Chủ Côn Lôn bằng thủ đoạn bẩn thỉu như vậy, ngươi có thể đi chết!”
Nói xong, Côn Lôn Ấn bá đạo hiện ra, hung hăng trấn xuống.
ẦM!
Âm thanh va chạm dữ dội vang lên, Mạc Phong không bị nghiền chết như mọi người tưởng tượng.
Chẳng biết từ bao giờ, trước mặt hắn xuất hiện một lão già thân khoác đạo bào, dáng người gầy yếu, nhưng cơ thể như ẩn chứa kinh thiên sức mạnh.
Hai cánh tay khô gầy của hắn nâng lên, mạnh mẽ đem Côn Lôn Giới ngăn cản trước mặt.
Lão già híp lấy đôi mắt nhỏ hẹp nhìn Nữ Hoàng, điềm nhiên nói ra:
“Tội nhân của Săn Ma Điện phải do chúng ta tự mình xử lý!”
Danh Sách Chương: