Mục lục
Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Đương nhiên là Lăng Thành biết, hàng năm vào dịp Tết Trung thu, phố Vạn Tuế đều chật ních người.

Tên nhóc Nguyễn Khải này lại có thể bao thầu được hết phố Vạn Tuế cơ đấy?
Đúng lúc này, điện thoại di động của anh vang lên.
Nhận điện thoại, bên trong truyền tới âm thanh của Giai Kỳ: “Lăng Thành, anh đi tới thư viện phải không?”
Giai Kỳ đang đi dạo phố, cô rất nhớ Lăng Thành nên mới gọi điện thoại, cứ nghĩ anh sẽ không nhận đâu.

Nhưng không ngờ rằng anh lại nghe.
Lăng Thành cười, nghe thấy bên chỗ Giai Kỳ náo nhiệt, có không ít người đang hò hét, nói: “Ừ, em đang ở đâu thế?”
“Em đang ở phố Vạn Tuế, em đi cùng với Uyển Đình, còn có cả Hân Hân nữa.

Ở đây náo nhiệt lắm, anh có muốn đi tới đây có không?
Trong giọng nói của cô tràn ngập chờ mong.
Nghe được giọng điệu của cô, sự cương nghị trên mặt của Lăng Thành cũng mềm đi.

Bỗng nhiên vợ mình nói như vậy, anh cũng là có chút không chịu nổi, nên nói: “Được, chờ anh chút.”
Sau khi cúp điện thoại, tâm trạng của Giai Kỳ rất vui vẻ.
Nghĩ tới rất nhanh thôi, cô có thể gặp được Lăng Thành rồi, trong lòng cô dâng lên hương vị ngọt ngào.
Tại phố Vạn Tuế.
Xe taxi vẫn chưa tới, anh thì không thể đi bộ được.

Có quá nhiều người ở đây, nhìn khắp các phía gần như toàn người là người.
Lăng Thành bước xuống xe, anh đi lẫn vào trong đám người.

Lúc này, ở hai ven đường, ngày càng có nhiều các quầy hàng nhỏ, có chỗ bán đồ chơi được làm từ đường.

Nhìn thôi mà đã hoa hết cả mắt.
Một nhóm người lớn dẫn theo trẻ con đứng trước quán nhỏ.


Đây là quán bán đồ chơi được làm bằng đường, có hình Tôn Ngộ Không, có cả hình của một trăm linh tám vị tướng trong Thủy Hử.
Những tiếng hò hét cũng nối tiếp nhau.
“Hoa quả xiên.

Hoa quả xiên ăn rất ngon.”
“Đồ chơi làm bằng đường có thể ăn rất ngon nữa.”
Hai bên đường có một hàng đèn lồng, Lăng Thành vừa ngắm nhìn vừa tìm kiếm bóng dáng Giai Kỳ.
“Đến đây nào, thầy bói đây, thầy bói đây!”
Trong lúc này, tại một quán của thầy bói ở trên phố Vạn Tuế, có Chu Lam và Hách Quang đang đứng đó.
Trông thầy bói không lớn tuổi lắm, chỉ tầm khoảng bốn mươi tuổi, để râu quai nón, mặc áo dài, có vài phần khí chất thần tiên.

Nhìn thấy thầy bói, người đi đường đều dừng chân lại.
“Quý cô này có phải họ Chu không?” Lúc này, thầy bói nhìn Chu Lam, cười hỏi.
Chu Lam cảm thấy rất kỳ diệu, thầy đoán rất chuẩn.

Bản thân cô ấy không hề quen biết với thầy bói này nhưng mà anh ta lại có thể biết rõ tên họ của cô.
“Thầy ơi, thầy mau xem thử cho bạn gái của tôi với.” Hách Quang cười, nhìn về phía thầy bói nói: “Thầy đoán chuẩn thật đấy, thế mà lại biết được bạn gái tôi họ Chu.”
Thầy bói kia gật đầu, vuốt chòm râu, nghiêm túc nói: “Muốn tôi xem bói cho thì phải trả tiền đã.”
“Bao nhiêu tiền vậy thầy?” Hách Quang hỏi.
“Hết ba nghìn bốn trăm năm mươi đồng.” Thầy bói gật đầu nói: “Chỉ cần ba nghìn bốn trăm năm mươi đồng thôi.”
Thầy à, thật sự là thầy bói tốt! Xem bói cho người khác nhưng chỉ lấy có ba nghìn bốn trăm năm mươi đồng thôi.
Không lâu sau, ánh mắt của mọi người xung quanh đều nhìn lại đây và hưởng ứng.
Hách Quang cười lớn, lấy ba nghìn bốn trăm năm mươi đồng ra nói: “Thầy à, làm phiền thầy xem bói cho bạn gái của tôi.”
Thầy bói gật đầu, nói với lại Chu Lam: “Xin hỏi cô gái này, cô sinh ngày mấy, tháng mấy, vào giờ nào thế?”
Lúc này, Chu Lam cũng thấy thích thú nói: “Tôi sinh ngày sáu tháng mười vào lúc ba giờ chiều.”
“Ngày sáu tháng mười lúc ba giờ chiều.” Thầy bói nhắm mắt lại, bấm trên ngón tay tính toán: “Ngày chủ thiên can là kim, trong ngũ hành thì thủy vượng mộc hại.”
Mộc hại sao?
Chu Lam tò mò hỏi: “Đó có nghĩa là sao vậy?”

Thầy bói mỉm cười: “Nó có nghĩ là, mệnh của cô cần phải có người mệnh thủy giúp đỡ, gặp người mệnh mộc thì cô nên tránh xa.”
Chu Lam cái hiểu cái không gật đầu.
Trong nháy mắt, lúc cô ấy không để ý, ánh mắt của thầy bói khẽ liếc nhìn qua Hách Quang.
Hách Quang nhìn về phía anh ta, mày cau lại.

Đúng vậy, thầy bói này là người mà Hách Quang cố ý tìm đến.
Lúc này, thầy bói bày ra dáng vẻ hiểu biết sâu rộng, tiếp tục nói: “Chiếu theo mệnh của cô mà xem xét thì gần đây, mọi việc của cô đều không được thuận lợi.

Trong công việc, đi đâu cũng gặp phải khó khăn, mỗi một việc nhìn bề ngoài có vẻ sáng sủa nhưng đến thời điểm quan trọng lại gặp thất bại.

Cuối cùng thì cũng toàn vô ích.

Nếu như tôi không nhầm thì cô chính là Cảnh sát đúng không?”
Cái này… Rất chính xác.
Người Chu Lam khẽ run lên.
Trong khoảng thời gian này, mỗi một vụ án mà Chu Lam xử lý đều không có bước tiến triển gì lớn.
Ví dụ như là chuyện điện Trường Sinh của Thông Thiên Giáo.
Cô ấy đã cố ý nhờ Lăng Thành giúp đỡ, để cho anh đi vào trong trại giam, tiếp cận Hề Văn Sửu, nhưng kết quả vẫn không thể thu hoạch được gì cả.
Lúc này đây, Chu Lam hoàn toàn bị lời nói của thầy bói thuyết phục, cô ấy vội vàng hỏi: “Thầy ơi, bây giờ, tôi cần phải làm gì đây?”
Thầy bói xem bói chuẩn như vậy thì chắc chắn thầy sẽ có biện pháp giải quyết.
Thầy bói suy nghĩ rồi nói: “Để phá giải vận đen của cô thì rất đơn giản.

Cô hãy chọn ngày lành tháng tốt rồi mau chóng kết hôn đi.”
Kết hôn sao?
Chu Lam sợ run người, ngay lập tức cô đã hiểu, sắc mặt hơi nổi lên màu hồng
Thầy bói cũng đã nói rõ ràng, chính là muốn cô nhanh chóng kết hôn.
Lần này, thầy bói nhìn Hách Quang ở bên cạnh rồi gật đầu nói: “Vừa rồi, tôi đã cố tình nhìn người đàn ông bên cạnh cô.


Anh ta đúng là người mệnh thủy, rất hợp với mệnh của cô.

Nếu như tôi đoán không sai thì hai người là người yêu của nhau đúng không?”
Sắc mặt của Chu Lam càng đỏ hơn, cô ấy gật đầu.
Thầy bói cười ha ha, vỗ nhẹ vào chân rồi bấm ngón tay, mở miệng nói: “Vậy thì không còn gì tốt hơn, trong vòng nửa tháng tới có hai ngày lành, tôi đây xin được chúc mừng hai người kết hôn vui vẻ trước.”
Nói xong, thầy bói âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng anh ta cũng hoàn thành được nhiệm vụ.
Mặt mày của Hách Quang ở bên cạnh hớn hở, thừa dịp đó anh ta mang hộp nhẫn đã chuẩn bị sẵn ra, quỳ một gối xuống mặt đất, vẻ mặt anh ta chân thành hướng về phía Chu Lam nói: “Chu Lam, em hãy gả cho anh đi.”
Anh nói xong thì mở chiếc hộp ra, bên trong là một chiếc nhẫn kim cương.

Dưới ánh đèn xung quanh, nó tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Ôi!
Trong nháy mắt, mọi người xung quanh đều kinh ngạc thốt lên.

Ánh mắt của mấy học sinh nữ đều chứa tia hâm mộ.
Thật lãng mạn quá! Cầu hôn vào Tết Trung thu, thật sự rất là lãng mạn!
Chu Lam cắn chặt môi, trong lòng cô vừa ngượng ngùng vừa cảm động.
Bản thân cô và Hách Quang đã có hôn ước từ lâu.
Kết hôn chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Nhưng đột nhiên như thế này.
Trong lòng cô còn chưa chuẩn bị sẵn sàng.
Nhưng mà, vừa nãy, thầy bói cũng đã nói, chỉ có nhanh chóng kết hôn thì mới có thể phá giải được vận đen của cô.
Lúc này, Hách Quang đang quỳ gối trên mặt đất nở nụ cười nói: “Chu Lam, em hãy yên tâm, anh sẽ đối xử tốt với em cả cuộc đời này.”
Hách Quang đang căng thẳng.

Thầy bói này thật ra là một nhân viên trong công ty của anh ta.
Anh ta đã cố ý sắp xếp để người này ngồi ở đây bày hàng ra, chờ đợi thời cơ thích hợp.
Hách Quang cực kỳ tin tưởng, lần này, Chu Lam chắc chắn sẽ đồng ý với anh.

Dù sao thì đang có rất nhiều người vây xem như thế.
Nhận thấy được sự chân thành trên khuôn mặt của Hách Quang, đôi môi đỏ mọng của Chu Lam hơi hé ra, cô ấy đang muốn nói chuyện thì trong nháy mắt, đột nhiên có một người chậm rãi bước tới đây, đó là Lăng Thành.
“Hách Quang, anh đứng dậy trước đã.” Chu Lam nói xong thì đi tới bên cạnh Lăng Thành.

Lần trước, cô ấy hỏi anh viên tiên đan, anh vẫn chưa đưa lại cho cô ấy.
Lúc này, Hách Quang cũng nhìn thấy anh, đứng lên nói: “Ai, đây không phải là anh chàng ở rể Lăng Thành sao? Tới đây, hiếm khi gặp gỡ, thầy bói này xem bói rất chuẩn, để anh ta xem qua cho anh đi.”
Bốn chữ anh chàng ở rể, anh ta cố ý nói lớn lên.

Ngay sau đó, Hách Quang trừng mắt với thầy bói.
Chỉ chốc lát, thầy bói đã hiểu được ý của anh ta.

Lúc trước, Hách Quang có nói qua với anh ta, có một anh chàng ở rể rất thân thiết với lại Chu Lam.
Hiện tại, anh chàng ỏ rể này xuất hiện, tự nhiên thầy bói cũng muốn biểu hiện tốt chút.
Anh chàng ở rể sao?
Bây giờ, người đứng xung quanh không hề ít, tất cả không nhịn được đều tỏ ra châm chọc, ánh mắt đổ dồn về phía Lăng Thành.
Đúng lúc này, Chu Lam nở nụ cười trong veo bước tới bên cạnh Lăng Thành: “Anh trai tốt, anh cũng ở đây sao? Đúng rồi, anh đã đồng ý cho em viên tiên đan, nhưng mà đâu rồi?”
Thật ra, Chu Lam muốn gọi anh là em trai tốt cơ.
Nhưng mà cô ấy nhớ tới viên tiên đan nên chỉ có thể sửa lại.
Nhất thời, Hách Quang nóng nảy nói: “Chu Lam, sao em lại gọi anh ta như vậy chứ?”
Mẹ nó, vợ chưa cưới của anh ta lại đi gọi người đàn ông khác là anh trai tốt.
Thế này thì ai chịu được đây?
Dường như, Chu Lam không có nghe thấy anh ta nói chuyện, ánh mắt đều nhìn trên người của Lăng Thành.
Lăng Thành không biết phải làm sao.

Dù sao thì cô ấy cũng là đội trưởng đội hình sự, thế mà lại đi coi bói mệnh.
Cố gắng nén cười, Lăng Thành cười mỉm nhìn Chu Lam: “Cô vẫn còn tin vào việc này sao?”
Nói thật thì, có nhiều thầy bói tính toán rất chính xác.

Nhưng mà nhìn loại hàng quán này thì đa phần đều là những người lừa lọc người khác thôi.
Nhân dịp ngày tết nên muốn lừa thêm tiền của người khác, chứ nào có được nhiều người tài giỏi đến vậy.
Trên khuôn mặt thanh tú của Chu Lam hiện lên chút xấu hổ, ngay lập tức, cô ấy gật đầu nói: “Lăng Thành, thầy bói nói rất chuẩn.

Nếu không thì anh cũng để cho anh ta bói cho thử xem.”
Ngay cả họ của cô ấy là Chu, nghề nghiệp là Cảnh sát anh ta cũng có thể xem ra được chính xác.

Thật sự rất giỏi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK