Mục lục
Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chương 399
Sau khi Thi Nhân gửi Zalo cho trợ lý Tiêu thì lén lút tới đây.
Cô quyết định đánh úp bất ngờ.
Nghe nói nơi này là hội sở, không biết làm sao mới vào được.
Nhưng khi Thi Nhân vừa đi đến cửa, một nhân viên phục vụ trong đó bỗng bước tới: “Chào cô, mời cô đi theo tôi.”
Thi Nhân hơi dừng lại, không phải nói nơi này là hội sở à?
Nhưng cũng đúng lúc, cô còn đang rầu rĩ phải làm gì để vào được, không ngờ thái độ phục vụ ở đây rất tốt.
Tâm trạng tồi tệ của Thi Nhân trở nên tốt hơn một chút, cô đi theo nhân viên phục vụ một đoạn bỗng phát hiện đối phương cố ý dẫn mình đến chỗ nào đó.
Cô dừng bước lại.

“Cô muốn dẫn tôi đến đâu vậy?”
“Ngài Tiêu đặc biệt căn dặn đưa cô đến ghế lô.”
Tiêu Khôn Hoằng?
Thì ra là anh đã biết, cô nói với trợ lý Tiêu chẳng khác nào nói Tiêu Khôn Hoằng biết.
Thật mệt.
Thi Nhân không nói gì, trực tiếp tháo khẩu trang ra, cô rõ ràng đã đeo khẩu trang, vậy mà đôi mắt của đám người này rất sắc bén, vừa nhìn thì đã nhận ra cô là ai.
Cô đi theo phục vụ tới phòng bao, nhưng khi đến nơi lại vừa hay thấy một cảnh tượng mà mình không muốn nhìn.
Cô nàng dẫn chương trình xinh đẹp ngồi bên cạnh Tiêu Khôn Hoằng, trong tay cô ta bưng cốc rượu, dáng vẻ và biểu cảm tươi cười như hoa nở, nhìn nhức mắt vô cùng.
Hừ, đúng là có hồ ly tinh quấn lấy.
Thi Nhân rất muốn quay người rời đi giống nữ chính trong phim truyền hình.

Nhưng ngẫm lại, dựa vào đâu mà mình phải đi chứ?
Cô mới là bà Tiêu, muốn đi cũng là hồ ly tinh kia đi!
Nghĩ đến đây, Thi Nhân có lý chẳng sợ mà đi vào, trong phòng lập tức rơi vào trạng thái tĩnh lặng, có lẽ đều không ngờ bà Tiêu thật sự đến.
“Ồ, mọi người đều ở đây à, tôi đến không làm phiền mọi người chứ?”
Thi Nhân thoải mái bước tới, chào hỏi mọi người.

Cô tự nhiên đi tới bên cạnh Tiêu Khôn Hoằng, trực tiếp cầm lấy cốc rượu trong tay anh.
“Cơ thể của anh vẫn chưa khỏe hẳn, sao có thể uống rượu chứ? Lại không nghe lời em?”
“Bà Tiêu hiểu lầm rồi, trong này không phải rượu, mà là trà trái cây được điều chế đặc biệt, có lợi cho thân thể.”
Một giọng nữ trong trẻo truyền đến.

Thi Nhân vừa nghe thì đã không thoải mái, nhưng cô vẫn nở nụ cười mỉm như trước, nhìn về phía cô nàng dẫn Chương trình.
“Ngại quá, chồng tôi không thích uống trà trái cây.”
Vẻ mặt của cô nàng dẫn Chương trình lập tức sững sờ.
Có lẽ không ngờ rằng Thi Nhân sẽ không nể mặt như vậy, thái độ thù địch rất rõ ràng.
Cô nàng MC đè cơn tức xuống, tiếp tục cười nói: “Bà Tiêu thật bá đạo, tổng giám đốc Tiêu còn chưa nói thích hay không mà chị đã tự quyết định sao?”
Thi Nhân hừ khẽ, lại là tiểu tam có chút thủ đoạn.
Vậy mà âm thầm chia rẽ quan hệ của cô với anh.
Thi Nhân chua ê cả răng, cô nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn về phía Tiêu Khôn Hoằng.
“Ông xã, anh có thích trà hoa quả này không?”
Lời ngầm: Nếu anh dám nói thích thì em đánh chết anh.
Tiêu Khôn Hằng thấy vợ cưng xù lông như con mèo nhỏ, dáng vẻ ăn giấm rất đáng yêu.
Anh không ngờ cô vợ nhỏ của mình sẽ tới bất ngờ, hơn nữa tư thế còn giống như đi bắt gian.
Người đàn ông kéo tay cô, thản nhiên mở miệng: “Không thích, trà hoa quả do nhà hàng đặc biệt chuẩn bị, chắc hẳn là nữ giới sẽ thích, lát nữa để nhà hàng chuẩn bị một phần cho em”
“Không cần đâu, em không thích mấy thứ này, chẳng bằng uống trà mà cũng chẳng bằng ăn trái cây, uống trà hoa quả gì chứ.

Vừa nghe đã cảm thấy hương vị không ra gì.”
Thi Nhân nói câu này, thể hiện cũng tương đương rõ ràng.
Ở đây chỉ cần là người sáng suốt đều biết bà Tiêu đang nói bóng gió.
Cô nàng MC có chút ngồi không yên, tóm lại thì cô ta chỉ là một cô gái trẻ tuổi, đối mặt với vợ người ta vẫn không đủ sức.
Nhưng mà cô ta vẫn ngồi bất động như trước, không hề có ý nhường chỗ.
Vừa nãy tuy cô ta rời khỏi vị trí này một lần, nhưng sau đó mượn cơ hội mời rượu để ngồi lần nữa, cũng không ai bắt cô ta đi.
Nhưng bây giờ bà Tiêu đã đến rồi.
Tình hình hơi căng thẳng.
Tiêu Khôn Hoằng trực tiếp đứng dậy.
“Em ngồi đi, đến đây chắc cũng mệt rồi, em nếm thử món ăn thương hiệu của nhà hàng này xem.”

Thi Nhân không hề khách sáo, trực tiếp ngồi xuống chỗ của Tiêu Khôn Hoằn.
Chuyển một vòng, cô nàng MC lại trở về vị trí ban đầu, không có bất kỳ thay đổi nào, cô ta tức giận đến đỏ ửng cả mắt.
Thi Nhân ngồi trên ghế chính, bên phải là cô nàng MC, còn bên trái là Tiêu Khôn Hoằng.
Cô ngồi giữa, tách hai người họ ra.
Sau khi Tiêu Khôn Hoằng ngồi xuống thì luôn gắp thức ăn cho Thi Nhân, giọng nói dịu dàng, so sánh với người đàn ông cao ngạo, lạnh lùng xa cách trước đó, thì hoàn toàn là hai người khác biệt.
Mọi người trong phòng đều nhìn ngây ngẩn.
Ban đầu tất cả đều cảm thấy Tiêu Khôn Hoằng cưng chiều bà xã là giả, chỉ vì diễn trò mà thôi.
Bây giờ nhìn lại, không giống lời đồn lắm.
Thi Nhân thấy thái độ của anh tốt như vậy, cuối cùng cũng đỡ giận hơn nhiều.

Cô trực tiếp nhìn trưởng đài bên kia, sau đó cầm một cái cốc: Đây có lẽ là trưởng đài nhỉ?”
“Bà Tiêu, lần đầu gặp mặt, bà khỏe.”
Trưởng đài thật ra vẫn có chút thấp thỏm, dù sao vừa nãy con gái ông ta còn ngồi bên cạnh Tiêu Khôn Hoằng.
Nhưng người có thể đứng ở đây, đều là nhân tài.

Biểu hiện ra ngoài khẳng định rất đúng mực.
Thi Nhân nở nụ cười: “Tôi đã xem buổi phỏng vấn lần trước, con gái trưởng đài rất ưu tú, nhưng hình như cô ấy có thành kiến đối với tôi.

Không biết đây là ý của một cá nhân hay là ý của đài truyền hình các ông vậy?”
“Đó tuyệt đối không phải ý của đài truyền hình chúng tôi.

Câu hỏi hôm đó bị nhầm lẫn, người chuẩn bị kịch bản bên chúng tôi đã bị trách phạt.”
Ông ta trực tiếp đẩy trách nhiệm cho biên tập.
Thi Nhân ngoài cười mà trong không cười: “Ra là thế, tôi còn tưởng rằng mọi người có thành kiến với tôi cơ.

Hôm nay tôi cố ý đến đây, mọi người cũng dễ nói rõ chuyện này.”

“Tuyệt đối không có ý đó, bà Tiêu hiểu lầm rồi.”
“Vậy là tốt rồi.”
Thi Nhân không tiếp tục truy cứu.
Nhưng hôm nay cô đầy khí thế mà đến, rõ ràng đang cảnh cáo trưởng đài quản lý con gái của mình cho tốt, không nên õng ẹo với đàn ông.
Trưởng đài cảm thấy cực kỳ mất mặt.
Nhưng Tiêu Khôn Hoằng không nói lời nào, vẫn tỏ vẻ người đàn ông ba tốt, phục vụ Thi Nhân ăn cơm, còn tự mình múc canh cho cô.
Bữa cơm này, được ăn xong trong bầu không khí tương đối kì lạ.
Cuối cùng, một người đàn ông trong đó giơ cốc rượu lên: “Hy vọng trong tương lai, cầu nối thương mại dưới sự dẫn dắt của tổng giám đốc Tiêu sẽ phát triển thịnh vượng.”
Khi mời rượu, Thi Nhân nhận lấy cốc rượu của Tiêu Khôn Hoằng: “Cơ thể của anh ấy còn chưa khỏe hẳn, cốc rượu này để tôi uống thay anh ấy.

Hy vọng sau này mọi người cùng tiến cùng lùi với nhau.”
Mọi người lập tức yên lặng, đoán chừng là họ không ngờ Thi Nhân sẽ bá đạo như vậy.
Bình thường thì tình huống này đều là đàn ông cạn ly.
Nhưng Tiêu Khôn Hoằng đứng sau bà xã, đôi mắt hẹp dài của anh lướt qua mọi người ở đây: “Thể diện của bà xã cao hơn tôi.”
Tuy nhiên ánh mắt của anh không thân thiết như vậy.
Dám không cho bà xã của tôi thể diện sao, cứ thử xem?
Thế là trong giây lát mọi người đều hiểu ra, sôi nổi tỏ vẻ vui mừng, uống cạn cốc rượu cuối cùng trước khi bữa tiệc kết thúc.
Thi Nhân đặt cốc xuống, nhìn thấy cô nàng dẫn Chương trình bị kéo đi.
Mặc dù dáng vẻ cô ta trông rất không tình nguyện, hừ, dám đấu với côi Cô ngẩng đầu nhìn Tiêu Khôn Hoằng: “Cô nàng dẫn Chương trình xinh đẹp đã rời đi rồi, anh có muốn đi theo không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK