Mục lục
Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Thiên Địa Hội…
Tại một nơi tưởng chừng như tiểu thế giới, có rừng núi, sông suối, hải dương, các loại thời tiết…
Nếu không nói, có lẽ sẽ không ai biết rằng đây chỉ là một tầng bên trong Thiên Địa Tháp, thuộc về những tầng cao cấp nhất.

Trên thảo nguyên mênh mông, một nam tử trung niên diện mạo bình phàm, thân mặc y phục nâu sậm đơn giản thản nhiên ngồi đó.

Kỳ quái ở chỗ, dù mắt thường của ngươi nhìn thấy hắn, nhưng khi dùng Thần Thức quét ngang lại phát hiện như quét vào một khoảng không, dường như người nam tử trung niên kia đang không hề tồn tại.

Hoặc hiểu theo cách nào đó…hắn dừng như đang ở một chiều không gian khác.

Nếu Lạc Nam có mặt ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra nam tử trung niên này chính là người thần bí mà hắn gặp ở Thiên Địa Hội lần trước khi tham gia Giao Dịch Nội Bộ.

Đây cũng là người giao cho Lạc Nam nửa mỏ Nguyên Thạch, với mong muốn chờ đợi hắn cứu người đang nằm trên Ngưng Đọng Thạch.

Nhờ nửa mỏ Nguyên Thạch này mà Linh Dược Điền và cả thế lực dưới trướng của Lạc Nam phát triển một cách thần tốc.

Phải biết rằng Nguyên Khí cao cấp hơn Tiên Khí quá nhiều, nói nửa mỏ Nguyên Thạch sánh ngang hàng vạn mỏ Tiên Thạch cũng không quá đáng.

Chưa kể trong hoàn cảnh Nguyên Thạch khan hiếm trên toàn vũ trụ này, chỉ sợ thế lực như Thiên Địa Hội hay Cổ Việt Tộc mới lấy ra được con số khủng bố như nửa mỏ Nguyên Thạch.

Mà một khi thành công cứu sống người kia, Lạc Nam còn được phép tiến vào tầng 99 của Thiên Địa Tháp tuyển chọn 3 kiện vật phẩm.

Mà lúc này, nam tử trung niên cũng có chút nhíu mày, suy nghĩ sâu xa:
“Dựa theo suy tính của ta, Cửu Diệp Liên Hoa của tiểu tử kia đã sớm hóa hình mới đúng, vì sao hắn còn chưa đến thực hiện hứa hẹn?”
Thời gian của vị kia đã không còn nhiều lắm, Ngưng Đọng Thạch cũng không phải toàn năng, vạn vật đều có giới hạn nhất định, nam tử trung niên đã âm thầm lo lắng rồi.

“Phó Hội Trưởng, người cho gọi ta!”
Đúng lúc này, một âm thanh trầm ổn vang lên phía sau lưng.

Chỉ thấy một thân ảnh toàn thân đầy lông đen tuyền, thể hình vừa linh động vừa lực lưỡng, diện mục có phần uy nghiêm đang chậm rãi bước đến.

Nếu Lạc Nam ở đây, sẽ nhận ra thân ảnh này chính là Viên Hồng Ma, chắc chắn cũng kinh hãi vì thân phận của nam tử trung niên, không ngờ vậy mà lại là Phó Hội Trưởng của Thiên Địa Hội.


Viên Hồng Ma đến cũng cắt đứt dòng suy nghĩ của nam tử Phó Hội Trưởng, hắn cũng không quay đầu lại, chỉ mở miệng cảm thán một tiếng:
“Hồng Ma à, tâm và chí của ngươi từ lâu đã thoát ly Thiên Địa Hội!”
Toàn thân Viên Hồng Ma nhẹ run lên, bất quá im lặng không nói chuyện.

Hắn không giảo hoạt như Tôn Hầu Tử, càng không phải lão quái vật mặt không đổi sắc như Vô Chi Kỳ.

Cá tính của Viên Hồng Ma rất khẳng khái và thật thà, lại kiêu ngạo từ tận xương tủy, sẽ không mở miệng nói dối hay buông lời ngụy biện.

“Ngươi trải nghiệm Luân Hồi sao rồi?” Phó Hội Trưởng xoay chuyển đề tài hỏi.

“Hồi bẩm Phó Hội, Hồng Ma bất tài, chỉ vượt qua 94 kiếp!” Viên Hồng Ma kính cẩn đáp.

“94 đã là không tồi…dù sao thì điểm mạnh của Hỗn Thế Tứ Hầu các ngươi là trời sinh chiến tướng, vì chiến mà sinh, lại kiêu ngạo bất tuần, có thể luân hồi từng ấy kiếp đã là khó được!” Phó Hội Trưởng có chút ngợi khen nói:
“Cũng may Hồng Ma ngươi tính cách trầm ổn, kiên cường…đổi lại là Tôn Hầu Tử, với bản tính nóng nảy của hắn sợ rằng trực tiếp thoát ly khỏi những kiếp đầu tiên!”
Viên Hồng Ma trầm mặc, hắn cũng tự nhận thấy mình không được hoạt bát như những con khỉ bình thường.

“Chỉ tiếc…ân tình với Luân Hồi Thụ cũng đã chấm dứt!” Phó Hội Trưởng lắc đầu cười.

Năm đó khi Luân Hồi Thụ còn nhỏ yếu, bị cường giả thời Cổ Đại ý đồ chiếm đoạt, Hội Trưởng của Thiên Địa Hội đã đứng ra cứu giúp, từ đó đạt được một ân tình.

Với bản tính ưa thích ngao du thiên hạ của Luân Hồi Thụ, mọi cuộc gặp gỡ đều là tùy duyên, không thể cưỡng cầu hay ép buộc.

Vì vậy để Luân Hồi Thụ hàng lâm Thiên Địa Hội, ban phát năm kiện bảo tọa cho những thiên tài hàng đầu của Thiên Địa Hội trải nghiệm Luân Hồi đã là một ngoại lệ to lớn.

Mà để làm nên ngoại lệ này, Thiên Địa Hội đã vận dụng đến ân tình năm xưa của Luân Hồi Thụ, từ đó không còn ai nợ ai.

Viên Hồng Ma cũng là một trong năm nhân tuyển được trải nghiệm luân hồi, đạt đến 94 trên tổng số 99 kiếp.

Nghĩ đến Phó Hội Trưởng ban tặng cơ hội quý báo lần này cho mình, giúp hắn thực lực tăng mạnh sau 94 kiếp, Viên Hồng Ma trong lòng cảm động, chắp tay nghiêm nghị nói:
“Hồng Ma vĩnh viễn hiệu trung với Thiên Địa Hội!”
“Haha!” Phó Hội Trưởng cười lớn một tiếng, thản nhiên nói ra:
“Ngươi rời Hội đi thôi!”
Sắc mặt Viên Hồng Ma đại biến, tràn đầy lo lắng hỏi: “Phó Hội Trưởng hà cớ gì nói lời ấy?”

“Thiên Địa Hội có thể thích hợp với rất nhiều người trong vũ trụ này, nhưng chắc chắn không thích hợp với nhân vật trời sinh để làm chiến tướng như Hỗn Thế Tứ Hầu các ngươi!” Phó Hội Trưởng nghiêm nghị nói:
“Chỗ của ngươi phải là chiến trường tung hoành ngang dọc, nơi có máu, thi thể và khô lâu, nơi có huy hoàng và vinh diệu, nơi có thể mang đến yên bình hoặc thống khổ!”
“Quy tắc không xen vào tranh đấu trong vũ trụ ảnh hưởng quá lớn đến sự phát triển của một trong các Hỗn Thế Tứ Hầu như ngươi, đặc biệt là Thông Túy Viên Hầu với khả năng học hỏi kinh nghiệm, lớn mạnh tự thân qua từng trận chiến!”
“Quả đúng như dự đoán của ta, khi ngươi được chiến đấu thỏa thích trong các kiếp luân hồi, tiến bộ của ngươi hiện tại vượt xa tất cả tháng ngày sống ở Thiên Địa Hội cộng lại!”
Viên Hồng Ma siết chặt nắm tay, lời của Phó Hội Trưởng khiến hắn nhiệt huyết sôi trào, nhưng càng nhiều hơn là áy náy.

Hắn áy náy vì chính mình quả thật có ý định rời khỏi một nơi tuyệt vời như Thiên Địa Hội, nơi hắn xem là nhà từ nhỏ đến tận bây giờ, nơi đã cho hắn thân phận, địa vị và những ưu ái mà vô số người mơ ước cũng không với tới.

“Nên nhớ rằng, Thiên Địa Hội chưa từng ngăn cản hoài bão của bất cứ thành viên nào!” Phó Hội Trưởng tiếp tục nói:
“Ví dụ như Cuồng Khí Lão Nhân, khi đã cảm thấy đến thời điểm cần ra đi, Thiên Địa Hội lập tức tán thành và ủng hộ hắn!”
Viên Hồng Ma cười khổ đáp:
“Cuồng Khí Trưởng Lão cả đời cống hiến và mang lại vô số lợi ích cho Thiên Địa Hội, còn ta chưa làm được trò trống gì, chỉ nhận ân huệ mà Thiên Địa Hội mang lại, sao dám so sánh với hắn?”
“Hiện tại ngươi chưa thể báo đáp Thiên Địa Hội vì ngươi còn được Thiên Địa Hội che chở, còn nằm trong vòng tay của Thiên Địa Hội!” Phó Hội Trưởng nghiêm khắc nói:
“Ngươi muốn báo đáp một thế lực mạnh hơn ngươi quá nhiều, vậy chỉ có cách ngươi phải mạnh hơn đối phương, để có bản lĩnh trợ giúp khi đối phương khốn khó…”
Viên Hồng Ma bừng tỉnh, vài lời của Phó Hội Trưởng như đánh thức tâm trí hắn.

Hắn vẫn luôn do dự và bâng khuâng, cho rằng mình rời khỏi Thiên Địa Hội là hành vi phản bội lại thế lực đã bồi dưỡng mình.

Hắn vẫn muốn được làm chút gì đó để đền đáp cho Thiên Địa Hội, nhưng lại phát hiện Thiên Địa Hội gần như đứng trên đỉnh vũ trụ này rồi, còn chuyện gì cần đến hắn trợ giúp chứ?
Thậm chí nếu thật sự Thiên Địa Hội gặp khó khăn chân chính, Viên Hồng Ma chỉ có thể tử chiến đến cùng, làm sao đủ năng lực xoay chuyển cục diện?
Suy cho cùng là do tầm mắt hạn chế, Viên Hồng Ma như đang lạc trong bóng mát của một gốc đại thụ to lớn.

Muốn có năng lực và bản lĩnh để bảo vệ và đền đáp gốc đại thụ này, chỉ còn cách lao ra khỏi bóng mát của nó, hướng tầm mắt và mục tiêu về phía chân trời xa xăm vô tận.

“Đi thôi…đi theo hoài bão và lý tưởng!” Phó Hội Trưởng mỉm cười:
“Ta tin tưởng có một ngày, Thiên Địa Hội sẽ vì Viên Hồng Ma mà cảm thấy kiêu ngạo!”
“Hồng Ma dù đi đến đâu, trong lòng chắc chắn không quên đời ân tình, đời kiếp kiếp cũng sẽ là một phần tử của Thiên Địa Hội!” Viên Hồng Ma hốc mắt phiếm hồng, kiên quyết cắn răng.

Khí tức Thiên Yêu Đế lóe lên, thân ảnh hắn đã xuất hiện bên ngoài Thiên Đạp Tháp.

Nhìn từ xa xăm, bóng lưng đầy mạnh mẽ hữu lực kia như hòa cùng màn đêm vừa buông xuống

Nhìn theo đến khi khuất xa, âm thanh uy nghiêm trầm thấp của Phó Hội Trưởng đã vang vọng mà lên khắp mọi ngõ ngách:
“Viên Hồng Ma chủ động rời khỏi Thiên Địa Hội, từ nay cùng Thiên Địa Hội không có bất kỳ liên quan nào, mọi hành vi của hắn chỉ là cá nhân tự quyết!”
Một lần nữa nhắm lại đôi mắt thâm thúy, Phó Hội Trưởng khẽ lầu bầu:
“Chúng ta chỉ giúp ngươi được đến đó, có thể trở thành cánh tay đắc lực của kẻ nằm ngoài khí vận thì phải xem bản lĩnh của ngươi rồi…”
“Đừng quên nhắc nhở chủ công ngươi trả nợ cho ta!”

GÁY…
Giữa tinh không mênh mông có tiếng gáy thánh thót làm lòng người dễ chịu vang vảng khắp nơi…
Chỉ thấy một thân ảnh khổng lồ đang bay qua hư không một cách nhẹ nhàng và ưu nhã.

Nhìn như vậy đấy, hàng chục con Tinh Không Thú phía sau lại chẳng hề đuổi kịp…
Thân ảnh khổng lồ này chính là Ngao Du Điểu, tọa kỵ nổi danh trung thành của Tiêu Dao Tiên Đế.

Quả nhiên quan sát ở gần, phát hiện trên lưng Ngao Du Điểu thật sự chở theo một tòa cung điện có khí chất siêu phàm thoát tục như chốn đào nguyên tiên cảnh.

Phía trước đại môn Cung Điện, ba chữ Tiêu Dao Cung hào hoa phong nhã sừng sững tồn tại.

Một người tại thế giới vô pháp luật, mạnh được yếu thua như vũ trụ này lại có thể thản nhiên mang theo tài sản khổng lồ đi ngao du, băng qua vô số nguy hiểm, thực lực sẽ yếu sao?
Đó là lý do vì sao Tiêu Dao Tiên Đế rất ít khi ra tay, nhưng lại được xếp vào hàng ngũ cường giả hàng đầu đương thời, không ai dám khiêu khích hay ngăn chặn.

Bất quá ngày hôm nay rốt cuộc xuất hiện ngoại lệ.

RỐNG!
Theo một tiếng bá đạo thét gào, không gian phía trước ầm ầm nứt ra, một thân ảnh khổng lồ xuyên thấu mà ra, ngăn chặn trước mặt Ngao Du Điểu.

GÁY!
Ngao Du Điểu tính tình hiền lành liền hoảng sợ gáy vang, đưa mắt nhìn đến, phát hiện thứ vừa ngăn mình là một con Hỏa Long đang giương nanh múa vuốt, hỏa diễm cuồn cuộn thiêu đốt thương khung.

Đứng trên đỉnh đầu Hỏa Long lại là một vị nam tử trung niên, thân khoác Long Giáp, đầu mọc Long Lân, khí thế cuồn cuộn.

Từ bên trong Tiêu Dao Cung, Tiêu Dao Tiên Đế như một vị thư sinh tay cầm quạt xếp bước ra, nhìn lấy Hỏa Long và nam tử trung niên trước mặt, mỉm cười lên tiếng:
“Thất kính, thất kính…không ngờ là Long Nhị Trưởng Lão – Long Ngạo Thắng của Chân Long nhất tộc đích thân hàng lâm!”
“Không mời bổn trưởng lão vào Tiêu Dao Cung sao? nghe nói ngươi có Luân Hồi Tửu vang danh thiên hạ!” Nam tử đứng trên đầu Hỏa Long cười lên sang sảng, thái độ như kẻ bề trên đánh giá người dưới.

Dù sao thì so với Long Tộc hùng mạnh lại đang có địa vị siêu quần ở Tru Nghịch Liên Minh, tán tu như Tiêu Dao Tiên Đế không có gì để so sánh cả.

Long Ngạo Thắng vênh váo đắc ý là có thể hiểu được, dù sao trên đời này không hề ít kiểu người như vậy.


“Tiêu Dao Cung đơn sơ chật chội, e rằng không hợp thân phận rồng đến nhà tôm của Long Nhị Trưởng Lão rồi, chúng ta cứ đứng ở đây trao đổi là được!” Tiêu Dao Tiên Đế không chút e ngại hồi đáp.

“Hừ, có chuyện chính sự cần nói với ngươi, chẳng lẽ còn phải đứng bên ngoài này sao?” Long Ngạo Thắng bất mãn hết sức.

Tiêu Dao Tiên Đế nhẹ nhàng gật đầu, bấm bấm đốt ngón tay, lại lấy mai rùa ra lắc lư.

Một hồi sau, hắn nhìn Long Ngạo Thắng như có thể thấu thị nội tâm, cất tiếng thở dài:
“Phiền các vị về cho, tại hạ cả đời ưa thích tiêu dao tự tại, xem bốn phía tinh không là nhà, sẽ không làm trái nguyên tắc!”
“Hừ, đây không phải vấn đề nguyên tắc hay không!” Long Ngạo Thắng cười lạnh lẽo, cao giọng nói:
“Nghịch Long tội ác tày trời, vừa xuất thế không lâu đã xém chút diệt hàng vạn sinh linh Kim Ô Tộc, ma đầu như vậy người ngươi nên trừ diệt!”
“Tiêu Dao Tiên Đế ngươi cũng là một phần tử của vũ trụ này, chẳng lẽ không nên ra tay hay sao?”
“Haha” Lời nói của Long Nhị Trưởng Lão khiến Tiêu Dao Tiên Đế bật cười, ngẩng đầu thở dài nói:
“Thế giới này vốn là hỗn loạn đến cực điểm, từ trước khi Nghịch Long xuất hiện, mỗi ngày đều có thế lực các nơi tranh đấu, chém giết nhau để sinh tồn, đặc biệt là những cuộc chiến Tiên và Ma, dẫn đến số lượng sinh mệnh ngã xuống mỗi ngày đâu chỉ hàng vạn?”
“Khi đó vì sao không thấy Long Nhị Trưởng Lão ngươi đứng ra mắng chửi thế lực các nơi là tàn ác, vì sao không mắng hai kẻ đầu sỏ gây nên đại chiến Tiên Ma là Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện?”
“Ngược lại Nghịch Long chỉ mới đánh nát thế giới của Kim Ô Tộc, cũng chưa giết bao nhiêu người…ngươi lại nói hắn thậm tệ đến mức như vậy? Liệu có phải quá mức chủ quan rồi không?”
“Ngươi…” Long Ngạo Thắng á khẩu không phản bác được, chỉ có thể vừa hận vừa giận nói:
“Đừng ngụy biện, ngươi muốn bao che cho Nghịch Long đúng không?”
“Lý Tiêu Dao ta cả đời không thẹn lương tâm, ngao du vũ trụ khiến ta nhận ra rất nhiều thứ!” Tiêu Dao Tiên Đế hùng hồn đáp:
“Từ khi Nghịch Long và Tiên Ma Cung xuất thế, nhìn thì như động tĩnh gây ra là cực lớn, nhưng có mấy ai biết rằng hai giới Tiên Ma đều đang muốn chung tay chống lại bọn hắn, nhờ vậy vô thức trở nên đoàn kết hơn, tranh đấu giữa các thế lực giảm mạnh, số người chết thật sự càng là lác đác không có mấy!”
“Các ngươi không hề biết rằng vũ trụ đang ngày một tốt hơn từ khi Nghịch Long và Tiên Ma Cung tái xuất!”
“Yêu ngôn hoặc chúng!” Long Ngạo Thắng vội vàng cắt đứt lời Tiêu Dao Tiên Đế, phẫn nộ quát:
“Vốn có ý định chiêu mộ ngươi vào Tru Nghịch Liên Minh, nào ngờ ngươi đã sớm đầu quân cho giặc, dùng miệng lưỡi mê hoặc lòng người!”
KENG!
Một thanh Hoả Long Đao hiện lên trong tay, Long Ngạo Thắng sát cơ bùng nổ:
“Để ta thay trời hành đạo!”
!
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ :D
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ.

(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Paypal: nguyenphuochau12t2@gmail.

com
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK