Mục lục
Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


KẼO KẸT…
Đại môn Cung Điện mở ra, một đôi nam nữ xuất hiện…
Thị nữ đang canh gác bên ngoài giật mình, vội vàng đưa mắt nhìn qua.

Chỉ thấy Tru Tiên Thiếu Chủ - Tru Vô Dụng dương quang sáng lạn, một bộ cao cao tại thượng xem vạn vật xung quanh như không khí, chẳng xem ai ra gì.

Mà ở bên cạnh hắn, Thiên Nhi Đế Nữ khí sắc có chút trắng nhợt, đầu tóc hơi rối, gò má ửng hồng, mắt xanh ngập nước, đôi chân mày hơi nhăn lại vì đau, hai chân có chút suy yếu phải tựa vào người Tru Vô Dụng mới có thể đứng vững.

Thấy tình cảnh như vậy, thị nữ làm sao không hiểu chuyện gì xảy ra?
Bởi vì bộ dạng của Thiên Nhi lúc này chẳng khác gì nàng ở lần đầu tiên sau khi bị Thiếu Chủ sủng hạnh a.

Bất quá nhìn đến Thiên Nhi như chim nhỏ nép vào người Tru Vô Dụng, thị nữ trong lòng ghen ghét đến cực điểm, âm thầm mắng chửi:
“Đúng là hồ ly tinh, tưởng thanh cao thế nào, hóa ra cũng là loại lẳng lơ!”
Trong lòng thì mắng, ngoài mặt không dám biểu hiện bất mãn chút nào, nịnh nọt chạy đến kéo tay Tru Vô Dụng nhoẻn miệng tươi cười:
“Chúc mừng Thiếu Chủ và Thiên Nhi Đế Nữ, người có tình trở thành thân thuộc, đây là chuyện vui nhất của Tru Tiên Điện trong thời gian qua nha…”
“Hừ, thái độ của ngươi từ bao giờ trở nên tốt như vậy? ta không quen!” Thiên Nhi cười lạnh một tiếng.

Tru Vô Dụng nghe vậy nhíu nhíu mày nhìn lấy thị nữ, trong ánh mắt biểu hiện bất mãn.

“Nào có nha…” Thị nữ vội vàng cười làm lành:
“Trước đây có chút hiểu lầm, sau này đều là nữ nhân của thiếu chủ rồi, tỷ muội một nhà với nhau cả, phải chiếu cố lẫn nhau cho tốt!”
“Vậy còn tạm được!” Tru Vô Dụng hài lòng gật đầu, phất óng tay áo nói:
“Thiên Nhi vừa mới phá thân, ta mang nàng đến Dược Viên bồi bổ sức khỏe, ngươi trông coi cung điện cho tốt chờ bổn Thiếu Chủ quay trở lại!”
“Tuân lệnh Thiếu Chủ!” Thị nữ gật đầu như gà mỏ thóc, thái độ ngoan ngoãn vô cùng.

Nhìn lấy bóng lưng của hai người đi xa, thị nữ hận Thiên Nhi gần chết.

Trước đó vẫn còn ra vẻ kiêu ngạo, vừa mới trở thành nữ nhân của Thiếu Chủ đã dám lên mặt ra oai với nàng.

Bất quá càng là như vậy thị nữ càng không nghi ngờ mờ ám bên trong, bởi vì trước đó nàng quả thật ỷ vào thân phận thị nữ của Thiếu Chủ mà có thái độ không tốt với Thiên Nhi, lúc này bị lên mặt lại cũng là chuyện bình thường.

Nếu như Thiên Nhi đột ngột đối xử tốt với nàng, đó mới là điều kỳ quái.

Chỉ tiếc nàng chỉ là một Hộ Pháp nho nhỏ của Tru Tiên Điện, không có sư phụ cấp trưởng lão chống lưng, chỉ có thể lấy lòng Tru Vô Dụng sống qua ngày để đổi lấy tài nguyên tu luyện.

Hơn nữa từ khi được Hoan Lạc Ma Kinh mang đến dục tiên dục tử, nàng phát hiện thân thể của mình khó lòng rời xa Tru Vô Dụng, một tháng phải được giao hoan vài lần, bằng không sẽ ngứa ngáy khó chịu như bị hàng vạn con kiến tra tấn vậy.

Nghĩ đến sắp tới nữ nhân cao ngạo như Thiên Nhi cũng sẽ rơi vào thảm trạng giống như mình, thị nữ nở một nụ cười vặn vẹo.


“Ngươi định trộm Dược Viên sao?”
Trên đường di chuyển, Thiên Nhi có chút lo lắng truyền âm cho Lạc Nam.


Lạc Nam gật đầu, sau lại nhíu mày nói: “Thật ra lần này ta đến Tru Tiên Điện còn có một mục đích khác!”
Hắn đem chuyện của Ngưu Ma Vương kể lại cho nàng.

Thiên Nhi dù sao cũng sống ở Tru Tiên Điện nhiều năm, trình độ hiểu biết về nơi này rõ hơn hắn, nói cho nàng không chừng sẽ có cao kiến nào đó.

“Ngưu Ma Vương sao…nghe nói thời điểm gần đây hắn đang quyết tâm bế quan, không đột phá đến Địa Yêu Đế sẽ không trở ra!” Thiên Nhi lên tiếng nói.

“Bế quan sao…” Lạc Nam nhẹ gật đầu, lời của Thiên Nhi khớp với tin tức mà đám người Hắc Trư nhận được.

Bất quá Lạc Nam không cho rằng như vậy.

Bởi vì thời điểm còn bên trong Cung Điện của Tru Vô Dụng, Lạc Nam đã thử lấy ra khối Truyền Âm Ngọc mà Hắc Trư giao cho mình để liên lạc với Ngưu Ma Vương, kết quả liên lạc vậy mà thất bại.

Phải biết rằng con hàng Ngưu Ma Vương cực kỳ sùng bái Hắc Trư, đến mức độ thay đổi lý tưởng và mục đích sống, không có chuyện chỉ vì bế quan gia tăng tu vi mà cắt đứt liên lạc với Hắc Trư được.

“Nàng có thể cho ta biết, thời điểm Ngưu Ma Vương bắt đầu bế quan là khi nào?” Lạc Nam nhìn Thiên Nhi hỏi.

Thiên Nhi nghe vậy có chút suy nghĩ, bởi vì quan hệ giữa nàng và Ngưu Ma Vương cũng không quá thân quen, nên nhất thời không có lưu ý vấn đề này.

“A… ta nhớ rồi!” Thiên Nhi như nhớ ra điều gì, kinh hỉ nói:
“Một ngày sau khi Nghịch Long xuất thế, Ngưu Ma Vương bị một vị Nguyên Lão mang về bế quan với lý do hiện tại là thời điểm loạn lạc, không yên lòng để Đế Tử ở bên ngoài mạo hiểm!”
Nghe đến đây Lạc Nam liền nở nụ cười lạnh lùng:
“Chỉ sợ không phải bế quan, mà là giam cầm…chờ cơ hội lợi dụng đến!”
Hắn không tin có chuyện trùng hợp đến mức Nghịch Long vừa xuất thế thì Ngưu Ma Vương ngay lập tức bế quan như vậy.

Rõ ràng là Tru Tiên Điện biết được Ngưu Ma Vương là nhi tử của Sửu Ngưu dưới trướng Nghịch Long, nên vừa nghe tin Nghịch Long xuất thế đã vội vàng mang theo Ngưu Ma Vương trở về, tránh hắn bị Nghịch Long thu phục.

Thậm chí nếu một ngày nào đó có biến số xảy ra, Tru Tiên Điện thậm chí có thể dùng tính mạng của Ngưu Ma Vương làm con tin, uy hiếp Ngưu Đại Lực…thậm chí là Nghịch Long phải nhún nhường.

Bởi vì Ngưu Ma Vương dù sao cũng là hậu bối duy nhất của Thái Cổ Ngưu Ma Tộc ở thế hệ này, một khi hắn xảy ra vấn đề gì, Ngưu Đại Lực sợ rằng sẽ đánh mất ý chí, gián tiếp suy yếu mất một trong Thập Nhị Cầm Tinh.

“Ngươi tính sao đây? Chúng ta đi cứu Ngưu Ma Vương hay đánh cắp Dược Viên?”
Thấy Lạc Nam lâm vào trầm tư, Thiên Nhi cũng biết lòng hắn có do dự, bèn lên tiếng hỏi.

Nàng cũng không quên nhắc nhở thêm: “Nếu như thật sự Ngưu Ma Vương bị giam cầm như lời ngươi nói, chắc chắn xung quanh hắn sẽ có bẫy rập, thậm chí là cường giả đích thân canh gác, nguy hiểm vô cùng!”
Lạc Nam nhẹ gật đầu, trong lòng dần hình thành kế hoạch, nhếch miệng nở nụ cười:
“Chúng ta vẫn tiếp tục đến Dược Viên đi!”
“Được rồi!” Mặc dù không hiểu Lạc Nam có ý đồ gì, nhưng Thiên Nhi cũng cực kỳ phối hợp tuân theo lời hắn.

Chỉ là nàng không hề chú ý rằng, có một thân ảnh khoác áo choàng đen, bí mật từ bên cạnh Lạc Nam đã lén lút mà ra, hòa mình vào bóng đêm một cách lão luyện, như u linh quỷ dị, vô hình vô ảnh hướng về phương khác ung dung hành tẩu.


“Gặp qua Thiếu Chủ!”

Đón Lạc Nam và Thiên Nhi ở Dược Viên chính là một lão già và một nam tử trung niên.

Trong đó lão già chính là Dược Trưởng Lão, người phụ trách quản lý Dược Viên, cũng là Thiên Đan Đế bậc nhất của Tru Tiên Điện, trình độ luyện đan tuyệt đối không thua kém Bắc Cung Hàm Ngọc hay Thái Thượng Đan Đế.

Nam tử trung niên chính là Dược Bắc, thân phận đại đệ tử của Dược Trưởng Lão, trước đây khi Lạc Nam hóa thành Chấn Hào đã từng gặp hắn một lần.

Nhớ khi đó Chấn Hào muốn vào địa phận trọng yếu như Dược Viên phải tìm đủ mọi cách, miệng lưỡi nịnh nọt…
Còn hiện tại Lạc Nam trong vai Tru Vô Dụng, chỉ thản nhiên đem Tru Tiên Bài ném ra, cao ngạo nói:
“Bổn Thiếu Chủ muốn dùng Tru Tiên Điểm đổi lấy một ít dược vật!”
“Thiếu chủ khách khí!” Dược Trưởng Lão cùng Dược Bắc ôn hòa mỉm cười, làm ra động tác mời.

Lạc Nam ôm lấy vòng eo của Thiên Nhi, không quên căn dặn nói:
“Ta muốn cùng mỹ nhân tham quan Dược Viên, các ngươi tốt nhất tránh xa ra, đừng quấy rầy nhã hứng của bổn Thiếu Chủ!”
“Chắc chắn rồi!” Dược Bắc ra vẻ đương nhiên: “Dược Viên cũng là nhà của Thiếu Chủ, chúng ta đâu dám ngăn trở?”
Chỉ có Dược Trưởng Lão là nhẹ nhàng vuốt râu, nghiêm túc nhắc nhở nói:
“Thiếu Chủ cứ tự tiện, tuy nhiên có một ít vật phẩm mà ngay cả Điện Chủ cũng xem trọng, hy vọng Thiếu Chủ biết phân nặng nhẹ!”
“Yên tâm đi! bổn Thiếu Chủ cũng không rảnh trêu chọc phụ thân tức giận!” Lạc Nam nhún nhún vai.

“Haha, Thiếu Chủ anh minh, đây là phúc của Tru Tiên Điện!” Dược Trưởng Lão cùng Dược Bắc cười ha hả.

Không thèm để ý đến bọn hắn, Lạc Nam và Thiên Nhi nghênh ngang tiến vào.

Chẳng một ai biết rằng, ngay ở khoảnh khắc được đặt chân vào Dược Viên, Linh Giới Châu đã được Lạc Nam phóng thích mà ra, điên cuồng bay khắp bốn phương tám hướng.

Mà Lạc Nam thì ôm lấy Thiên Nhi, bằng vào tốc độ nhanh nhất trực chỉ vị trí của đám Phục Sinh Nhi Sâm.

Bởi hắn nhớ rất rõ ràng, Phục Sinh Nhi Sâm có Sát Trận cao cấp bảo vệ, Linh Giới Châu không thể tự động thu vào được.


Cùng lúc đó…
Gia Tốc Luyện Ngục Điện.

Đây là một Cung Điện khổng lồ có vô số căn phòng tọa lạc bên trong, được công nhận là một trong những Kiến Trúc Pháp Bảo cao cấp nhất của Tru Tiên Điện…
Bởi lẽ những căn phòng thuộc Gia Tốc Luyện Ngục Điện đều có bố trí Gia Tốc Trận và các ảo cảnh chiến đấu với Tiên Tu ở cấp độ khác nhau, để các thành viên của Tru Tiên Điện tiến vào trải nghiệm, vừa được hưởng thụ thời gian gia tốc, vừa gia tăng chiến lực và kinh nghiệm.

Thậm chí có những căn phòng còn mô phỏng Đế Kiếp đánh xuống, để những tu sĩ chưa thành Đế thích ứng với quá trình độ Đế Kiếp bên ngoài vũ trụ.

Thân là một trong các thế lực cự đầu, hoàn cảnh và điều kiện tu luyện của Tru Tiên Điện đương nhiên vô cùng xa xỉ.

Dựa vào tin tức mà Thiên Nhi cung cấp, Ngưu Ma Vương đang “bế quan” bên trong một căn phòng thuộc Gia Tốc Luyện Ngục Điện này, bên trong rất có thể tồn tại nhân vật cấp Nguyên Lão tọa trấn.


Đột nhiên, một thân ảnh mặc áo đen như u linh chậm rãi tiếp cận Gia Tốc Luyện Ngục Điện.

Cực kỳ đơn giản mà thô bạo, Ngũ Sắc Giới chợt xuất hiện trên tay hắn, mang theo hấp lực dữ dội hướng về phía toàn bộ Gia Tốc Luyện Ngục Điện hút vào.

Một hơi muốn cướp toàn bộ pháp bảo kiến trúc quy mô khổng lồ, bất chấp có bao nhiêu người tồn tại ở bên trong, bất chấp Ngưu Ma Vương cũng đang bị giam dữ.

ẦM ẦM ẦM ẦM…
Ngũ Sắc Giới xoay tròn dữ dội, hấp lực nặng nề và khủng bố như vòi rồng khiến toàn bộ Gia Tốc Luyện Ngục Điện rung động kịch liệt.

“Tặc tử phương nào!?”
“Lớn mật!”
“Ngươi muốn chết!”
Vừa mới hành động, hàng loạt âm thanh gầm rống đầy phẫn nộ đã vang vọng mà lên.

Chỉ thấy trên bầu trời, Điện Chủ Tru Vô Dạ, Phó Điện Chủ Tru Vô Tà, Tứ Hồn Lão Nhân, Tù Diệm…các loại cường giả hàng đầu Tru Tiên Điện đồng loạt xuất hiện.

Dựa vào hấp lực khổng lồ đang bao phủ Gia Tốc Luyện Ngục Điện, Thần Thức cuồn cuộn quét ngang, rất nhanh bọn hắn đã phát hiện kẻ mặc áo đen đang hòa mình trong bóng đêm thần bí.

Chứng kiến tặc nhân có ý đồ thu lấy Gia Tốc Luyện Ngục Điện nhưng chưa thể thành công, một đám cường giả nhất thời cười lạnh:
“Ngu xuẩn mất khôn, Gia Tốc Luyện Ngục Điện là một kiện Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo, nó không kém gì Tiểu Thế Giới của ngươi, làm sao cam nguyện bị thu giữ?”
“Ngươi rốt cuộc là kẻ nào? khôn hồn khai báo làm sao ngươi vào được nơi đây? chúng ta có thể cân nhắc để ngươi được toàn thây!”
Để đảm bảo kẻ thù bị vây khốn, Tru Vô Dạ hai tay kết ấn, tầng tầng Không Gian vạn dặm xung quanh nhanh chóng liên kết tạo thành một mảnh lưới như thiên la địa võng, bao phủ bốn phương tám hướng.

Chưa dừng lại ở đó, Tru Vô Tà xuất ra một thanh Đại Kỳ cắm xuống giữa không trung, đây là Đại Kỳ cấm sử dụng Phù Chú trong phạm vi nhất định, đề phòng kẻ thù sử dụng Dịch Tinh Phù.

Tứ Hồn Lão Nhân triệu hồi Tru Tiên Tứ Kiếm, trong đó có một thanh vừa mới được Luyện Khí Đế của Tru Tiên Điện tái tạo trở lại, uy lực còn hơi kém nhưng cũng không thể xem thường.

Tù Diệm nở nụ cười lãnh khốc, Áo Choàng nhẹ phất, tầng tầng lớp lớp Trận Pháp đã phong tỏa đất trời.

Những cường giả còn lại của Tru Tiên Điện cũng đã âm thầm ngưng tụ sức mạnh.

Đối mặt với nhiều người như vậy bao vây chính mình, người thần bí bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn bọn chúng, ánh mắt tràn ngập hài hước:
“Kiến trúc Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo? lợi hại lắm sao?”
Hắn vừa dứt lời, Ma Lực ngập trời đột ngột nổ tung.

KENG!
Trường kích ngân vang thiên địa, một cổ uy áp khiến toàn bộ Pháp Bảo trong Tru Tiên Điện bất chợt run rẩy như gặp phải khắc tinh.

“Thanh Ma Kích này, ngươi chính là Văn Lang!?” Tru Tiên Điện Chủ ánh mắt co rút lại, hiển nhiên đã nhận ra lai lịch.

Văn Lang không bận tâm đến hắn, Xích Tà Kích hướng về phía Gia Tốc Luyện Ngục Điện hung hăng cắm xuống, quát:
“Còn không mau thuần phục? tin không ta cho Xích Tà Kích nhai đầu ngươi?”
Nghe lời nói uy hiếp của hắn, lại thêm sự uy nghi của Đế Binh mang đến chấn nhiếp quá lớn.

Rốt cuộc Gia Tốc Luyện Ngục Điện run lên vì sợ hãi, thân thể khổng lồ cấp tốc bay lên, thả tự do cho Ngũ Sắc Giới hút vào.

“Bổn tọa nói – Thời Gian Bất Động!”
Tru Vô Tà cùng Tru Vô Dạ đương nhiên không để chuyện hoang đường như vậy xảy ra, cả hai đồng loạt kết lấy pháp ấn.

Trong thoáng chốc, thời gian xung quanh Văn Lang trở nên ngưng tụ, ngay cả Gia Tốc Luyện Ngục Điện đang bị kéo vào Ngũ Sắc Giới cũng định trụ trên không trung.


“Mau oanh sát hắn thành cặn bã!”
Nhân cơ hội khó được, Tứ Hồn Lão Nhân, Tù Diệm đám người cũng mừng rỡ như điên, toàn lực thi triển thế công.

Trong khoảnh khắc này, Văn Lang đột ngột lấy ra Quyển Trục Chú Thuật, nhỏ máu lên trên quát:
“Hiến tế thân xác, ta muốn tất cả phong tỏa xung quanh giải trừ, Ma Nhãn bị mù!”
RĂNG RẮC…
Hắn vừa dứt lời, mọi thủ đoạn phong tỏa mà các vị cao tầng Tru Tiên Điện vừa mới tạo ra đều hóa thành hư vô.

“AAAAAAAAAAA”
Đang canh gác bên ngoài đại môn, Ma Nhãn ngửa đầu rú lên thảm thiết, một cổ quy tắc thiên địa phủ xuống oanh sát vào đôi mắt của nàng, máu tươi đầm đìa, tròng mắt nổ tung.

Thân thể của Văn Lang cấp tốc khô héo, sinh cơ trôi nhanh chưa từng có…
Cũng là lúc hàng loạt công kích khủng bố đánh tới.

ĐÙNG!
Như thiên băng địa liệt, chưa kịp nhận phản phệ khi dùng Chú Thuật, cơ thể của Văn Lang ầm ầm nổ tung thành bọt máu, hứng chịu công kích của tất cả cao tầng Tru Tiên Điện, tan xương nát thịt.

“HAHAHA, đệ nhất yêu nghiệt của Tiên Ma Cung đã chết!”
Tận mắt chứng kiến Văn Lang tiêu đời, Tru Vô Tà, Tru Vô Dạ đám người sảng khoái cười to.

Nhưng cảnh tượng tiếp theo khiến nụ cười trên mặt bọn hắn dập tắt.

Gia Tốc Luyện Ngục Điện và Xích Tà Kích như bóc hơi giữa thế gian, đột ngột biến mất dạng.

Ngũ Sắc Giới sau khi thành công đánh cướp pháp bảo, bèn lẫn mình vào hư không, điên cuồng nhắm về phía Lạc Nam ở Dược Viên bay đi.

Trước khi bị phá hủy, Văn Lang đã sử dụng lần cuối cùng của Quyển Trục Chú Thuật để mở đường thoát hiểm cho nó.

Bằng không dù thành công cướp được Gia Tốc Luyện Ngục Điện, nó cũng chẳng thể xuyên qua tầng tầng lớp lớp phong tỏa xung quanh mà tẩu thoát được.

“Làm sao có thể như vậy?” Tứ Hồn Lão Nhân phẫn nộ gầm thét.

Vốn tưởng rằng chủ nhân là Văn Lang chết đi, kiện tiểu thế giới thần bí kia sẽ như chó mất chủ và lộ diện, ngay cả Binh Nhân Tộc cũng phải mất khống chế mới đúng.

Vậy mà mọi thứ dường như đi ngược lại hiểu biết của bọn hắn…
“Mau! Triệu hồi Ma Nhãn!” Tru Vô Dạ phẫn nộ gầm lên:
“Phải xới tung Tru Tiên Điện cũng phải tìm cho ra tiểu thế giới đang ẩn nấp, Văn Lang đã chết, nó chắc chắn còn trốn ở nơi này!”
“Ma Nhãn trúng phải Chú Thuật, triệt để mù lòa rồi!” Tù Diệm giọng điệu run rẩy.

Cả đám cao tầng Tru Tiên Điện hít sâu một ngụm khí lạnh, không nghĩ đến Văn Lang này tàn nhẫn như vậy, dùng mạng sống làm cái giá để Chú Thuật tác động trên phạm vi rộng như thế.

“Triệu hồi Dược Trưởng Lão, bằng mọi giá phải trị liệu đôi mắt của Ma Nhãn!” Tru Vô Dạ rống lớn.

Hắn vừa mới dứt lời, âm thanh hãi hùng khiếp của Dược Trưởng Lão đã đột ngột vang lên:
“Không xong! Dược Viên bị trộm sạch!”

Chúc cả nhà ngủ ngon.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK