Nghe xong lời nói của Lạc Nam, Tứ Quái Nữ Đế đồng loạt sững sờ…
Hiển nhiên chưa từng nghĩ đến hắn sẽ mở miệng nói ra đề nghị như vậy.
Tiểu tử này là một hậu bối, tu vi đạt đến Đại Đế đã được xem là thiên tài đỉnh cấp trong vũ trụ, sánh ngang với đám yêu nghiệt hàng đầu của các thế lực cự đầu, lại là Côn Lôn Thiếu Chủ, thân phận và địa vị đều xứng với bốn đồ đệ bảo bối của mình, cho nên không có ý kiến về việc hắn một người thu cả bốn.
Nhưng dù hắn có xuất chúng đến đâu thì hậu bối cũng chỉ là hậu bối, vốn các nàng cho rằng hắn sẽ yêu cầu mình hỗ trợ luyện chế Phù Chú, Khôi Lỗi hay thứ gì tương tự…
Với tư cách là trưởng bối, lần đầu gặp mặt hậu bối tặng lễ ra mắt là đương nhiên, các nàng sẽ không từ chối.
Nào ngờ cái tên này khẩu xuất kinh nhân, chẳng những muốn chữa trị ám tật trên thân các nàng, còn đề nghị các nàng gia nhập Côn Lôn Giới của hắn.
“Tiểu tử, ngươi có biết mình vừa nói gì không?” Quái Nhãn Nữ Đế buồn cười, giọng điệu già nua cất tiếng:
“Thương tật trên người mấy lão bà chúng ta không phải tầm thường, dù là Thiên Đan Đế nếu không tìm được nguyên liệu và biện pháp thích hợp cũng chẳng dám động đến…”
“Ta đương nhiên biết!” Lạc Nam gật đầu, tự tin nói ra:
“Cơ thể của Quái Khôi Sư Phụ bị đánh nát rồi, phải dùng Khung Gỗ làm thân, hoạt động như một Khôi Lỗi Thể Đế Viên Mãn có ý thức độc lập, cách chữa trị đơn giản nhất là đúc lại thân thể mới, cũng là tình huống nhẹ nhất trong bốn vị sư phụ!”
“Đôi mắt mù lòa của Quái Nhãn Sư Phụ là do cưỡng ép khống chế và thi triển Diệt Thế Kim Đồng với tần suất cao một cách liên tục, dẫn đến toàn bộ cặp mắt đều bạo liệt, hốc mắt trống rỗng…hơn nữa thân thể nhỏ gầy của ngươi là bị dính Nguyền Rủa cao cấp, khiến thể trạng hiện tại chỉ sánh bằng trẻ em, từ đó không thể phát huy một phần hai chiến lực!”
Hắn lại nhìn sang Quái Diện Phù Đế nói tiếp:
“Cơ thể biến dạng của Quái Diện Sư Phụ khôi phục thành bình thường rất dễ, nhưng nguyên nhân hình thành là do rèn đúc Hóa Phù Thánh Thể thất bại, một khi chữa lành, những Phù Văn khảm nạm trên cơ thể cũng sẽ biến mất làm chiến lực suy yếu trầm trọng!”
Vẻ mặt của Tứ Quái Nữ Đế hiện lên vẻ kinh ngạc, không nghĩ đến tiểu tử này kiến thức và tầm mắt quá độc đáo, phải biết có không ít Thiên Đan Đế nổi danh muốn hiểu rõ tường tận tình huống cơ thể của các nàng cũng phải truyền lực vào trong thăm dò, nào chỉ dùng mắt thường nhìn qua đã hiểu rõ như hắn?
Lạc Nam vẫn chưa dừng lại, tiếp tục nói với Quái Ảnh Nữ Đế:
“Cuối cùng là Quái Ảnh Sư Phụ, tay chân của ngươi hẳn là bị một Vũ Khí thẩm thấu kịch độc nguy hiểm cắt đứt, do đó chẳng thể chữa lành, hơn nữa loại độc tố kia vẫn còn tiềm ẩn trong cơ thể ngươi, buộc ngươi phải luôn vận dụng toàn bộ lực lượng ngày đêm áp chế để bảo toàn tính mạng, chưa kể độc tố này còn làm biến dạng các tế bào da thịt, khiến vẻ ngoài của ngươi trở nên thô kệch, tục tằng!”
“HÍT…”
Tử Yên đứng ở bên cạnh hít sâu một hơi khí lạnh, mặc dù đã bị vẻ ngoài của Tứ Quái Nữ Đế làm cho mềm lòng, nhưng không ngờ thương tật mà các nàng phải gánh chịu lại khủng bố đến mức như vậy.
“Sư Phụ…người chịu khổ rồi!”
Tứ nữ Thiên Diệp Dao cũng hãi hùng khiếp vía xém chút khóc lên, đây là lần đầu tiên các nàng rõ ràng tình huống của sư phụ mình, chỉ cảm thấy lòng đau như cắt, hận không thể chịu đựng những nỗi khổ ấy thay các sư phụ.
“Ngoan, bộ xương già của đám bà lão chúng ta rất cứng, chút đau khổ ấy tính là thứ gì…” Tứ Quái Nữ Đế mỉm cười an ủi chúng nữ.
“Tiểu tử…xem ra lão bà ta đánh giá thấp ngươi!” Quái Nhãn Nữ Đế hướng Lạc Nam nhẹ gật đầu, giọng điệu nghiêm túc:
“Đã biết tình huống tồi tệ của chúng ta, ngươi vẫn tự tin có thể chữa trị?”
“Thương tật của các vị sư phụ muốn giải quyết không phải một sớm một chiều, cần điều trị trong thời gian dài!” Lạc Nam nói, giọng điệu vô cùng khẳng định:
“Trong vòng mười năm, tiểu tử cam đoan giúp các sư phụ phục hồi như xưa!”
“Mười năm…”
Tứ Quái Nữ Đế toàn thân chấn động.
Các nàng từ lâu đã chuẩn bị sẳn tâm lý sẽ sống trong cảnh người không ra người, quỷ không ra quỷ này suốt đời…
Chẳng biết bao nhiêu năm qua phải chịu đựng khốn khổ và đau đớn giày vò, đối với tình huống thân thể mình chẳng còn chút hy vọng.
Đừng nói là mười năm…dù vạn năm trôi, chỉ cần có thể sống với một vẻ ngoài lành lặn, tất cả đều đáng giá.
Mặc dù tâm cảnh của Tứ Quái Nữ Đế đã già nua, đối với dung nhan tuyệt mỹ khi còn trẻ đã chẳng có gì phải lưu luyến, nhưng ít nhất cũng phải có được một cơ thể hoàn chỉnh giống người chứ?
Các nàng hiện tại, có thể nói là người không ra người, quỷ không ra quỷ…
Bất quá sau giây phút thất thần, bốn người lập tức lấy lại tinh thần, Quái Ảnh Nữ Đế không tin chất vấn:
“Ngươi muốn lừa chúng ta đến Côn Lôn đúng không?”
“Không sai, nội tình của Đế Thiên Côn Lôn mấy lão bà chúng ta biết rất rõ, đừng nói là chữa trị hoàn toàn cho bốn người, ngay cả một người trong chúng ta cũng khó!” Quái Nhãn Nữ Đế trầm giọng.
Hiển nhiên, bốn vị Nữ Đế sẽ không dễ dàng tin tưởng lời của Lạc Nam.
Bởi vì theo nhận định của các nàng, mười năm là quá ngắn, quá không chân thật.
Lạc Nam âm thầm cười khổ, thời gian mười năm đã là hắn trừ hao rồi, không nghĩ đến bốn vị sư phụ còn không tin tưởng.
“Các vị sư phụ, phu quân tuyệt đối sẽ không nói dối!” Thành Bích ôn nhu lên tiếng:
“Nếu hắn đã hứa, tuyệt đối sẽ có thể trị cho các ngươi!”
“Đúng đó, các vị sư phụ không tin phu quân thì cũng tin chúng ta chứ? Chẳng lẽ các đồ nhi để chàng lừa sư phụ?” Thiên Diệp Dao, Bảo Kiều mấy nữ cũng vội vàng la lên.
“Các vị tiền bối, bản lĩnh của nam nhân chúng ta còn rất nhiều thứ mà các ngươi chưa biết, hãy tin tưởng ở chàng!” Tử Yên ôn hòa phụ họa.
Tứ Quái Nữ Đế bán tính bán nghi, Quái Diện Phù Đế nhìn Lạc Nam trực tiếp mở miệng:
“Ngươi nói thử xem, ngươi có gì để chúng ta tin tưởng?”
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, biết muốn mời chào bốn vị Nữ Thiên Đế không phải là điều đơn giản, cần phải cho thấy giá trị của mình mới được.
Nghĩ đến đây, hắn phân tích rõ ràng rành mạch nói ra:
“Về tình huống của Quái Nhãn Sư Phụ, mặc dù ta không thể khôi phục Diệt Thế Kim Đồng cho ngươi, nhưng có thể luyện chế Pháp Bảo Đế Cấp dạng con mắt để thế vào, tuyệt đối không kém, tiểu tử là một vị Thiên Khí Đế!”
“Phốc!” Tứ Quái Nữ Đế cùng chúng nữ xém chút phun ra, há hốc mồm nhìn xem Lạc Nam.
Hắn vừa nói cái gì? Hắn là Thiên Khí Đế?
Lạc Nam cười cười, lấy ra một đống nguyên liệu, Đế Diễm bùng lên, kích hoạt Gia Tốc Trận, luyện chế một kiện Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo ở trước mắt đám người.
Nhìn thủ pháp lô hỏa thuần thanh của Lạc Nam, chúng nữ hít thở không thông.
Mặc dù hắn không hề luyện chế Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo, nhưng có thể luyện chế Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo một cách đơn giản như vậy mà không hề thất bại, nói rõ là một Thiên Khí Đế chân chính, hàng thật giá thật.
“Phu quân…phu quân thành Thiên Khí Đế từ bao giờ thế?” Lệ Huân vô thức thốt lên.
“Trời mới biết!” Mấy nữ nhún vai cười khổ.
“Yêu nghiệt a…” Quái Khôi Nữ Đế chỉ biết thốt ra hai tiếng.
“Vậy còn Nguyền Rủa trên người ta thì sao đây?” Quái Nhãn Sư Phụ giọng điệu có chút kích động:
“Vũ trụ hiện nay, người tinh thông Nguyền Rủa chi thuật ngày càng ít, người có thể giải được lời Nguyền càng ít hơn!”
“Về chuyện này, tiểu tử không có biện pháp nhưng sẽ đề cử một người hỗ trợ!” Lạc Nam mỉm cười, tự hào giới thiệu:
“Ta có một vị hồng nhan tri kỷ, nàng ấy tên là Mộ Sắc Vy, thiên phú Nguyền Rủa Thuật rất tốt, chỉ cần Quái Nhãn sư phụ tiếp xúc với nàng, cho nàng thời gian nghiên cứu, ta tin tưởng nàng ấy sẽ tìm ra giải pháp!”
“Trong trường hợp nếu cả Mộ Sắc Vy cũng không thành công!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, quyết đoán nói:
“Tiểu tử sẽ thỉnh cầu Nữ Hoàng Sư Phụ thi triển Kim Khẩu Ngọc Ngôn, xóa đi Nguyền Rủa trên người Quái Nhãn Sư Phụ!”
Bởi vì Cửu Diệp Liên Hoa không thể giải lời nguyền, Lạc Nam chấp nhận thỉnh cầu Nữ Hoàng tiêu hao sinh mệnh giải nguyền rủa cho Quái Nhãn Nữ Đế sau đó dùng Cửu Diệp Liên Hoa bù đắp lại tuổi thọ trong trường hợp Mộ Sắc Vy thất bại.
“Quá tốt rồi, sư phụ chắc chắn có thể khôi phục!” Thiên Diệp Dao mừng rỡ như điên, hận không thể ôm nam nhân của mình thưởng cho một ngụm.
“Những vị sư phụ khác, ta cũng có biện pháp để chữa trị, xin hãy tin ta!” Lạc Nam thuyết phục nói:
“Côn Lôn hiện nay đang phát triển, có Mộc Linh Tộc ngày đêm bồi dưỡng và chăm sóc thiên tài địa bảo, có Thiên Đan Đế sắp gia nhập, có người tinh thông giải độc, ta còn có một số tài nguyên quý giá không tiện công khai!”
“Tất cả những yếu tố trên hợp lại, giải quyết toàn bộ vấn đề của các vị sư phụ trong mười năm là điều chắc chắn!”
Tứ Quái Nữ Đế hai mặt nhìn nhau.
Nếu là trước đó, các nàng chắc chắn cho rằng Lạc Nam đang khoác lác, khua môi múa mép.
Nhưng sau khi biết hắn là một vị Thiên Khí Đế, suy nghĩ và nhận thức của các nàng về hắn đã thay đổi.
Không còn là một tên hậu bối, trái lại là nhân vật có thể bình khởi bình tọa ngang hàng với các nàng.
Bởi vì chỉ xét về thân phận, Thiên Khí Đế đã sánh ngang Thiên Đế và tất cả chức nghiệp tương ứng Thiên Đế rồi.
Là một nhân vật như vậy, tâm tính và lời hứa ngàn vàng, Lạc Nam chắc chắn không thể nói láo được.
“Sư phụ! đồng ý với phu quân đi, theo chúng ta về Côn Lôn để các đệ tử có cơ hội chăm sóc hiếu thuận với các ngươi!” Bảo Kiều xinh xắn đáng yêu làm nũng thuyết phục.
Tứ Quái Nữ Đế dùng ý niệm trao đổi với nhau, cảm nhận được sự động lòng của tỷ muội.
Nhưng mà, Quái Nhãn Nữ Đế lại cắn răng, lắc đầu từ chối:
“Như đã nói, mấy lão già chúng ta không thể qua lại quá gần với ngươi, tránh Côn Lôn lâm vào đại họa!”
“Đại tỷ nói đúng!” Quái Ảnh Nữ Đế nghiêm túc: “Những kẻ gây ra thương tật cho chúng ta đều còn tồn tại trong vũ trụ này, thực lực và thế lực của bọn hắn kinh khủng hơn Côn Lôn rất nhiều!”
“Vô số năm qua, bọn hắn không thèm để ý bốn bà lão chúng ta lánh đời là do thương tật trên người chúng ta đã không đủ uy hiếp đến bọn hắn! nếu ép chúng ta vào bước đường cùng, chúng ta sẽ đồng quy vu tận kéo theo vài người chết chung, điều này khiến bọn hắn kiêng dè, để chúng ta sống sót!”
Quái Khôi Nữ Đế nặng nề nói:
“Nhưng nếu chúng ta có dấu hiệu khôi phục, chắc chắn bọn hắn sẽ lại bất chấp tìm đến tận cửa, diệt trừ hậu hoạn!”
“Mong các vị sư phụ hiểu, Côn Lôn chưa từng ngại bất kỳ kẻ thù nào, càng không sợ phiền phức!” Lạc Nam mỉm cười:
“Có lẽ các vị sư phụ đánh giá quá thấp Côn Lôn, kẻ thù của các vị nếu dám tìm đến tận cửa, có khi lại trở thành con mồi trong tay ta!”
“Côn Lôn các ngươi được bao nhiêu Thiên Đế mà dám nói lời này?” Quái Nhãn Nữ Đế cười nhạt.
“Thiên Đế trước mắt chỉ có Nữ Hoàng, Lăng Ba Nữ Đế và Thường Nga Nữ Đế!” Lạc Nam thành thật đáp.
“Không ngờ Thường Nga Nữ Đế và Lăng Ba Nữ Đế cũng gia nhập Côn Lôn, thủ đoạn của các ngươi rất khá, nhưng còn chưa đủ!” Quái Ảnh Nữ Đế thở dài lắc đầu.
Lạc Nam nghe vậy cười ngạo nghễ: “Thiên Đế tuy ít, nhưng nhân vật có thể vượt cấp khiêu chiến Thiên Đế không hề thiếu!”
“Cuồng vọng!” Tứ Quái Nữ Đế không hài lòng trước biểu hiện tự tin quá độ của Lạc Nam, răn dạy nói:
“Không được chủ quan trước bất kỳ kẻ địch nào, nhất là Thiên Đế cấp cường giả…”
“Có thể các ngươi từng may mắn chạm trán những Thiên Đế có thực lực yếu kém, nhưng nếu gặp phải Thiên Đế cường đại, kết quả sẽ khác!”
“Chính xác là như vậy…” Quái Diện Phù Đế nghiêm giọng nói ra:
“Quảng Hàn Cung là một Thiên Đế thế lực, nhưng từng bị Thiên Đình ép vào đường cùng chính là ví dụ, do sự chênh lệch thực lực giữa chủ nhân Thiên Đình là Thiên Đế và cung chủ đời trước của Quảng Hàn Cung!”
“Thiên Đế của Thiên Đình tính là thứ gì?” Lạc Nam nhìn thẳng vào Tứ Quái Nữ Đế, trầm giọng nói ra:
“Nếu tiểu tử nói ở Côn Lôn có không dưới năm người bất phân thắng bại với Thiên Đế, có đến hai người đủ sức giết Thiên Đế, các vị thấy sao?”
“Hoang đường!” Tứ Quái Nữ Đế một mặt không tin.
Thiên Đế là cường giả nổi danh, dù bất kỳ ai trong số các nàng thời kỳ toàn thịnh cũng chưa chắc là đối thủ, một Côn Lôn chỉ mới 8000 năm phát triển, làm sao có đến năm người chiến ngang Thiên Đế, có hai người giết được Thiên Đế chứ?
“Nếu các vị sư phụ vẫn không tin, có thể thử a…” Lạc Nam cười tủm tỉm.
“Thử bằng cách nào?” Tứ Quái Nữ Đế sinh lòng hứng thú.
“Đương nhiên là khảo nghiệm chiến lực của ta!” Lạc Nam nhún vai đáp: “Xem thử lời của ta có phải là cuồng vọng hay không!”
“Ngươi là một trong năm kẻ ở Côn Lôn có thể đánh ngang tay với Thiên Đế bất phân thắng bại sao?” Quái Nhãn Nữ Đế giật mình hỏi.
“Không!” Lạc Nam lắc đầu, chậm rãi phun ra từng chữ:
“Ta là một trong hai kẻ có thể diệt Thiên Đế!”
…
Chúc cả nhà tối đầu tuần vui vẻ.
Danh Sách Chương: