Mục lục
Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chương 338
Rất nhiều người đều đang chờ Tiêu Khôn Hoằng trả lời.
Thi Nhân trực tiếp bên ngoài nhìn, tâm trạng có chút lo lắng, những người này rõ ràng chính là làm khó Tiêu Khôn Hoằng.
Làm sao bọn họ không đề cập tới, lúc trước ông cụ làm Tiêu Khôn Hoằng khó xử như thế nào, ông đã nhục nhã Tiêu Khôn Hoằng như thế nào trong chuyện người thừa kế?
Khi ông cụ còn khỏe mạnh, cũng không thăm hỏi đến Tiêu Khôn Hoằng.
Hai tay của Thi Nhân chậm rãi khép lại, thật là quá đáng.
Trên internet cũng có rất nhiều người nói đến chuyện về Tiêu Khôn Hoằng, cũng có rất nhiều người đứng về phía anh, người nào được thừa hưởng tài sản của ông cụ, thì phải có nghĩa vụ phụng dưỡng ông cụ.
Tiêu Khôn Hoằng cũng không được hưởng cái gì, dựa vào cái gì mà phải chịu đựng sự nhục mạ này?
Tiêu Khôn Hoằng nhìn người phóng viên: “Không có.”
Đơn giản hai chữ, đã nhấc lên phong ba không nhỏ, vậy mà anh còn chưa qua đó thăm hỏi một lần.
Ngay trước mặt mọi người đều kinh ngạc, đã có rất nhiều người vào mắng Tiêu Khôn Hoằng, nói anh không hiếu thuận, thân thể của ông cụ đã không được vậy mà anh cũng không có đi qua xem một lần.”
Thi Nhân không thể kiên nhẫn được đi xuống, trực tiếp mở ra mưa đạn bình luận: “Lúc trước khi bị ông cụ Tiêu đuổi ra khỏi nhà, Tiêu Khôn Hoằng cũng không ít lần đi qua thăm hỏi.”
“Tại sao lại tẩy sạch những việc đen tối kia, không thấy ông sai mà chính là Tiêu Khôn Hoằng sai sao.”
“Đúng như vậy, bất kể như thế nào, từ đầu đến cuối đều là ông cụ, người đã chết, là người đã so đo nhiều như vậy, cũng lộ ra máu lạnh vô tình như vậy.”
“Ha ha, các ngươi phải không máu lãnh vô tình, nếu là đổi lại là các ngươi, không chừng đã sớm công khai tuyên bố nói không có quan hệ gì.

Chớ đứng có nói chuyện vì không ngại đến mình.”
Thi Nhân có một mình, làm sao cũng không thể sánh bằng nhiều người như vậy.

Rất nhanh cô đã bị dìm trong cơn thịnh nộ, làm sao cũng không thể thu hút sự chú ý của người khác, vừa rồi người tác giả kia, nhất định là cố ý.
Thi Nhân rất lo lắng.
Bây giờ cô hận không thể chạy tới hiện trường, trực tiếp mắng những ký giả kia, quả thực chính là quá đáng đi.
Lúc này, Tiêu Khôn Hoằng đối mặt ống kính vẫn như cũ vô cùng bình tĩnh, loại tình huống này, anh sớm đã có dự liệu.
Phóng viên lại hỏi tiếp: “Cậu chủ Tiêu, anh một lần đều không có đi nhìn qua ông cụ, anh chẳng lẽ không cảm thấy hổ thẹn sao? Thái độ của anh đã quyết định thái độ của bệnh viện, mới là đưa đến trận bi kịch này phát sinh không phải sao?”
Tiêu Khôn Hoằng trầm mặc nhìn người phóng viên kia: “Bệnh viện không phải của tôi, trước kia cũng không nằm trong tay tôi.”
“Nhưng Tiêu Vinh đã bị bắt, bây giờ anh mới là người có quyền lên tiếng nhất.”
“Đúng vậy, nhưng mà tôi chưa từng có hỏi ông cụ điều gì, cũng không có nghĩ muốn lấy một phân tiền của ông cụ.

Đây chính là quy tắc khi lập ra di chúc.

Tôi, Tiêu Khôn Hoằng không muốn một phân tiền, cũng sẽ không chịu trách nghiệm.” Phóng viên hỏi tiếp: “Nhưng về tình về lý, hành động này của anh rất không thích hợp.”
“Đúng vậy, bây giờ xem ra chính là sai sót của tôi, mới có thể cho người ta thời cơ lợi dụng.

Về phần kết quả là cái gì, muốn chờ phía cảnh sát điều tra.”
Tiêu Khôn Hoằng lại nói đến cảnh sát một lần.
Vì anh đã nói để cho cảnh sát tham gia.
Đã đặt câu hỏi vào thế bí, phóng viên có lẽ cũng không nghĩ tới thái độ của Tiêu Khôn Hoằng lại cứng rắn như vậy.

Không lâu sau, trợ lý Tiêu đi tới nói bên tai Tiêu Khôn Hoằng, thấp giọng mở miệng: “Đã an bài thỏa đáng.”
“Rất tốt.”
Tiêu Khôn Hoằng gật đầu.
Ngay lúc đó, ti vi phía sau anh bật lên, chỉ có một đoạn video được phát sóng: “Trước mắt chính là tội phạm Tiêu Vinh chạy trốn đã bị cảnh sát bắt, đồng thời còn bị bắt được chính là viện trưởng bệnh việ Tiêu, hai người chuẩn bị cùng nhau lẩn trốn.

Nhưng mà lưới trời tuy thưa nhưng khó lọt, phần tử tội phạm đã bị tóm gọn.”
Hiện trường một mảnh xôn xao, đây là tình huống như thế nào?
Không phải Tiêu Vinh bị bắt sao? Tại sao còn nói, viên trưởng bệnh viện tư nhân cũng bị bắt cùng một chỗ.
Hai người này bị bắt cùng một chỗ , có vẻ hơi vi diệu.
Lúc này Tiêu Khôn Hoằng mới chậm rãi mở miệng: “Tiêu Vinh ngay từ đầu chính xác đã bị tóm, nhưng là đẳng sau anh ta đánh lén cảnh sát chạy trốn, chuyện này cũng không có công bố.

May mắn lần này Tiêu Vinh vẫn là lộ ra đuôi cáo.”
Toàn bộ phóng viên đều chết lặng.
Như vậy có nghĩa là, chuyện của ông cụ có quan hệ cùng Tiêu Vinh?
“Cũng như mọi người suy đoán, Tiêu Vinh sớm đã có sắp xếp, muốn giá họa cho tôi.

May mắn tốc độ của cảnh sát tương đối nhanh, đem tội phạm bắt lại, sau đó trả lại trong sạch cho tôi.”

Giọng điệu của Tiêu Khôn Hoằng bình tĩnh, anh cũng giải thích mấy câu cho chính mình.
Sẽ không có gì thuyết phục hơn hành động của cảnh sát.
Các phóng viên vô cùng xôn xao, lại là Tiêu Vinh đã sắp xếp hết tất cả mọi thứ.
“Cậu chủ Tiêu, ý của anh là Tiêu Vinh cố ý sắp xếp bệnh viện ngược đãi ông cụ, sau đó đẩy trách nghiệm lên trên người anh?”
“Chuyện này còn phải chờ đợi kết quả thẩm vấn của cảnh sát bên kia, trước mắt tôi cũng không có giải thích gì.”
Tiêu Khôn Hoằng buông ra microphone: “Buổi họp báo hôm nay đã trì hoãn thời gian của mọi người.”
Anh cũng không có tiếp tục trả lời phóng viên.
Dù sao mọi việc đã coi như là chân tướng rõ ràng, không có cái gì phải tiếp tục giải thích nữa.
Phóng viên còn muốn hỏi, dù sao chuyện này bỗng nhiên phát sinh chuyển hướng lớn như thế, cũng còn mười phần hoang mang.
Không phải Tiêu Vinh là cháu trai mà ông cụ thích sao? Vì cái gì mà Tiêu Vinh sẽ ra tay độc ác như vậy, đến đổ trách nghiệm cho Tiêu Khôn Hoằng?
Cho dù nghĩ như thế nào, đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Cảnh sát bắt giữ Tiêu Vinh, sau khi video của viện trưởng lộ ra ánh sáng, nó đã nhanh chóng gây xôn xao trên mạng.
Bắt giữ Tiêu Vinh cũng không có chuyện gì, nhưng viện trưởng lại là chuyện gì xảy ra? Đây chính là viện trưởng bệnh viện tư nhân nhà họ Tiêu!
Chuyện này thấy thế nào, đều có chút bất thường, có loại mùi vị của âm bên trong.
Lúc này Thi Nhân cũng mới vừa mới đến nhà tang lễ, cô lập tức ngay người khi nhìn thấy chuyển hướng ở bên trong truyền hình trực tiếp, đây là tình huống như thế nào?
Đây có thể nói rằng đây là những gì Tiêu Vinh đã nói về việc nói thả dây dài câu một con cá lớn?
Ngoài ra, Tiêu Vinh cũng ở trong tay Tiêu Khôn Hoằng, nếu như đã sắp xếp mọi việc xong xuôi, chắc chắn viện trưởng sẽ mắc bẫy.
Cái này, cũng không cần Tiêu Khôn Hoằng ra mặt giải thích, chân tướng đã rõ ràng, mọi người đã phát huy trí tưởng tượng của mình, bắt đầu phỏng đoán chân tướng của chuyện này.
Chủ yếu là tội danhcủa Tiêu Vinh quá nhiều, ảnh hưởng đến người khác không tốt đẹp gì.
Nếu như nói Tiêu Vinh lợi dụng ông cụ để đổ trách nghiệm cho Tiêu Khôn Hoằng, cũng không phải là không thể lý giải, dù sao Tiêu Vinh cũng là một tội phạm giết người.
Rất nhiều người đang bắt đầu đồng tình với Tiêu Khôn Hoằng, nếu như suy đoán là thật, như vậy lần này Tiêu Khôn Hoằng xem như gánh tội thay, còn bị toàn cư dân mạng chửi rủa như thế.

Bạo lực trên mạng xã hội gây ra cho người ta tổn thương nhiều nhất.
Thi Nhân đến nhà tang lễ, từ cửa sau vụng trộm đi vào, rất nhanh gặp được Tiêu Khôn Hoằng cô kinh ngạc mở miệng: “Vừa rồi trực tiếp êm đều thấy được, quả thực có cảm giác ngoài ý muốn”
“Ừm, sao em lại tới đây?”
Lúc đầuTiêu Khôn Hoằng đang cùng trợ lý Tiêu nói về việc này, sau đó đi tới hướng cô, đưa tay xoa xoa tóc Thi Nhân, giọng điệu ôn hòa: “Đã bảo em không cần phải lo lắng.”
“Nhưng mà hôm qua anh lại không nói cho em, em làm sao biết được anh sẽ tính toán như vậy.
Thi Nhân nắm tay của anh, có chút buồn bực: “Không phải anh nói còn có chuyện muốn hỏi Tiêu Vinh sao? Bây giờ bởi vì liên quan đến viện trưởng nên đã đemTiêu Vinh giao cho cảnh sát, bên này anh đã hỏi ra sao?”
“Đã hỏi qua, nhưng là anh ta không 7.
nOI.
Tiêu Khôn Hoằng đã mất đi tính nhẫn nại, không nói coi như xong.
Chân tướng cái gì, đến bây giờ đã đối với anh cũng không có quan trọng như vậy.
Cho nên anh tương kế tựu kế, đem viện trưởng cũng đang tính toán đi vào, đến ra tay.

Dù sao chứng cứ đều thu thập được nhiều, cũng là thời điểm thích hợp để thu lưới.
Thi Nhân hiểu ý tứ của anh: “Vậy thì bây giờ moi chuyện cũng đã rõ ràng, vậy là tốt rồi.”
“Cậu ba, là điện thoại của cục cảnh sát bên kia.”
Tiêu Khôn Hoằng nhìn cô một cái, sau đó đi đến bên cạnh nghe, thấp giọng nói vài câu.
Thi Nhân bên cạnh nhìn anh, cũng không có đi quấy rầy.
Không lâu sau, Tiêu Khôn Hoằng đã cúp điện thoại di động xuống đi tới: “Cảnh sát bên kia có kết quả điều tra mới, viện trưởng gọi điện, ông ta nói ông cụ là bị người khác gi.ết c.hết.”
Thi Nhân đột nhiên ngẩng đầu: “Là người nào?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK