Nhắm mắt lại là có thể nhìn thấy hàng mi cong dài.
Sống mũi cao cùng đôi môi mỏng không chút huyết sắc.
Nhưng dù vậy thì đây vẫn là một nam nhân anh tuấn.
Luân Hồi Kính lập tức cho cô biết cốt truyện.
Đường Tuế, quý phi triều đại nhà Chu.
Nói là quý phi, thực chất cũng chỉ là bù nhìn.
Thừa tướng Đại Chu, Đường Duy An, có hai cô con gái, trưởng nữ Đường Tuế dung mạo tuyệt sắc không ai bì kịp, do chính thất sinh ra.
Tuy nhiên, sau khi sinh Đường Tuế thì chính thất qua đời.
Hai năm sau, Đường Duy An kết hôn với thứ thê Vương thị, cùng năm đó, Vương thị vì chăm sóc Đường Tuế mệt nhọc nên trở dạ sinh non, sinh ra một cô con gái tên Đường Mặc Nhi.
Mười năm sau, kinh thành truyền tin nhau, Đường gia có hai cô con gái.
Trưởng nữ dung mạo dung tục, như bùn trên đất, thứ nữ dung mạo thanh tú, tài hoa hơn người.
Ngoài ra, sau khi hoàng đế lâm bệnh nặng thì Đường Duy An nắm giữ đại quyền.
Đường gia như thêm dầu vào lửa, thêm hoa trên gấm.
Nhất thời, không ai bì kịp.
Tuy nhiên, trong hậu cung của hoàng đế vẫn chưa có hoàng hậu, hoàng đế đề nghị để nữ nhi Đường gia nhập cung làm hoàng hậu.
Chuyện cực kỳ vinh dự như vậy hẳn nên thuộc về Đường Mặc Nhi.
Nhưng không biết vì sao, vài năm trước hoàng đế mắc một căn bệnh nghiêm trọng không ai biết tên, từ đó đến nay, còn sống cũng chỉ như kéo dài hơi tàn.
Hơn nữa, Đường Mặc Nhi vào lễ thất tịch vừa gặp đã thương Triệu Vương.
Trong âm thầm, cả gia tộc đã bắt đầu lập âm mưu, để Triệu Vương thuận lợi lấy được hoàng vị.
Mặc Nhi nhà họ, nhất định phải có được thứ tốt nhất.
Thế nhưng vị kia trong cung lại đột nhiên muốn người, Đường gia bàn bạc, cuối cùng quyết định tống Đường Tuế sang.
Còn khiêm tốn không đòi hỏi ngôi vị hoàng hậu, chỉ cần phong cho nàng một tước vị là được.
Nhưng thật ra, là Đường Mặc Nhi không muốn để Đường Tuế làm hoàng hậu.
Đường Tuế được phong làm quý phi, đồng thời cũng được hạ lệnh bí mật hành thích hoàng đế.
Vốn dĩ Đường Tuế có thể từ chối, nhưng nam nhân thanh mai trúc mã lớn lên cùng nàng cũng khuyên nàng nên nhập cung để diệt trừ bạo quân.
Giúp thiên hạ đổi lấy minh quân.
Sau khi nàng rời khỏi cung, hắn ta sẽ cưới nàng.
Đường Tuế làm theo, nàng hạ độc hoàng đế, lúc bạo quân nhận ra không đúng, đã dùng hết chút sức lực cuối cùng bẻ gãy cổ nàng.
Sau khi tiếp thu cốt truyện, Đường Tuế?
"Nương nương, mau mớm thuốc cho bệ hạ.
"
Đúng lúc này, một cung nữ bên cạnh lên tiếng nhắc nhở.
Nhưng thấy Đường Tuế không nhúc nhích, sắc mặt ả trở nên lạnh lùng, véo mạnh Đường Tuế một cái
Đường Tuế bị nhéo đau, quay lại tát cung nữ một cái.
Cung nữ là người bên cạnh Vương thị, từ trước đến giờ luôn ức hiếp Đường Tuế.
Đường Tuế trước đây là cái bánh bao mềm, luôn bị ức hiếp.
Sao dám chống trả.
Bây giờ lại dám đánh ả, còn đánh mạnh như vậy.
Trong phút nhất thời, cung nữ vểnh mặt lên muốn đánh trả Đường Tuế.
Đường Tuế nhẹ nhàng xoay người tránh đi, tay cung nữ lập tức đập vào bát thuốc trên bàn.
"Lộp bộp…", bát thuốc rơi xuống đất, vỡ thành nhiều mảnh.
Hoàng đế nằm trên giường cau mày, đột nhiên mở mắt ra, mặt đầy hung tàn.
"Kéo ra ngoài đánh chết.
"
Ngay khi giọng nói trầm thấp vang lên, một vài thị vệ từ trong bóng tối bước ra, kéo cung nữ cả người đã khụy xuống đi ra ngoài.
Cung nữ vừa cất tiếng cầu xin thì bị nhét khăn vào miệng, lôi ra ngoài.
Lúc này Đường Tuế mới dò xét người trên giường lần nữa.
.