“Có phải ăn ngon đúng không.
”
Lục Thời Minh gật đầu, tiếp tục ăn.
Có lẽ ớt cay hơi nhiều, môi mỏng của anh cũng đỏ lên.
Anh ăn mấy xâu mề gà, Đường Tuế cảm thấy miệng của anh đã hơi sưng lên.
Cô lập tức cầm lấy lon bia trên bàn đưa đến miệng anh.
“Anh uống một ngụm, để giảm cay.
”
Giọng của Đường Tuế mềm mại, ngọt ngào.
Lục Thời Minh ngây ra một lúc, sau đó gật đầu, cầm tay Đường Tuế uống một ngụm bia lạnh thoải mái.
Uống ngon.
“Nào, món này cũng ngon lắm.
” Đường Tuế nói xong lại cầm một xiên khác đưa đến trước mặt Lục Thời Minh.
“Được.
” Lục Thời Minh cầm lấy ăn, Đường Tuế nói anh ăn món nào cũng cực kỳ ngon.
Nhất là kết hợp với bia thì càng ngon hơn.
Không tệ lắm.
Từ trước đến nay anh chưa từng thử qua những thứ này.
“Nào cụng ly.
”
Đường Tuế cười khanh khách cầm lon bia đưa đến trước mặt Lục Thời Minh, nghiêng đầu, đôi mắt đen nhánh cũng nhìn chằm chằm Lục Thời Minh.
Lục Thời Minh giơ bia lên cụng với Đường Tuế một chút.
Phát ra tiếng trong trẻo.
Hai người nhìn nhau cười, lại cùng uống hết bia.
“Vợ ơi.
” Lục Thời Minh đưa tay ôm lấy Đường Tuế từ phía sau, giọng nói trầm thấp gợi cảm: “Anh rất thích em.
”
Anh vừa nói chuyện xong, lại nghiêng đầu hôn lên má Đường Tuế một cái.
Đường Tuế:…
“Làm sao vậy?”
Lục Thời Minh thấy Đường Tuế không trả lời, đưa tay làm cho cô đối mặt với mình.
“Em không vui sao?”
“Hay là em không thích em.
”
Lục Thời Minh nói đến đây, giọng nói cũng dần thấp xuống.
“Không có, không phải.
”
Đường Tuế nhìn dáng vẻ tủi thân của anh thì đưa tay sờ đầu của anh, vuốt lông anh.
“Em cũng thích anh.
”
Cô nói xong, hai tay trắng nõn lập tức ôm má của anh, sau đó hôn lên một cái.
“Còn chưa đủ.
” Lục Thời Minh lắc đầu, cúi xuống hôn cô.
“Ưm! ”
Đường Tuế do dự một chút, cả người xoay một vòng, bị đè trên sô pha.
Răng môi dính chặt, khung cảnh vô cùng cháy bỏng.
Cuối cùng…
Sáng sớm hôm sau, Đường Tuế mở mắt ra nhìn thấy Lục Thời Minh vẫn ôm chặt mình vào lòng.
Cô lập tức giãy giụa, thoát khỏi vòng tay của Lục Thời Minh, nhanh chóng quay về phòng.
Đôi tay cẩn thận rửa rửa mặt.
Ừm.
Rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
Uống bia một chút, sao lại uống say rồi, hơn nữa cô và Lục Thời Minh còn…
Thật là hỗn loạn.
…
Bên ngoài.
Lục Thời Minh tỉnh lại, tia nắng xuyên qua rèm cửa chiếu vào bên trong, ánh sáng rực rỡ chiếu lên mặt anh, làm cho anh giật mình.
Anh nhất thời không biết vì sao mình lại ở chỗ này.
Anh giật mình.
Sắc mặt lập tức thay đổi.
Anh bỗng nhiên đứng dậy, vừa chuẩn bị đi vào phòng, đột nhiên nhìn thấy vết máu tươi trên sô pha.
Trong cơn ngươi đen nhánh hiện lên sự lạnh lùng.
Chân dài bước về phía phòng của mình.
Anh nhanh chóng tắm rửa xong, Lục Thời Minh mở laptop trên bàn, kiểm tra video ghi chép giám sát vào tối hôm qua.
Lục Thời Minh càng xem, biểu cảm trên mặt càng khó coi.
.