Đây là không ăn không ngủ nhìn mình cả ngày đó à?
Không biết tự lượng sức mình!
Hoắc Chi Châu nhíu mày, đang định gọi người kéo cô ra ngoài.
Thì thấy Đường Tuế cố gắng mở mắt ra, lại tiếp tục nhìn chằm chằm anh.
“Cậu chủ.
”
Dáng vẻ giả vờ tỉnh táo có chút buồn cười.
“Hừ.
”
Hoắc Chi Châu hừ lạnh một tiếng, không nhìn cô nữa, ngón tay nhấn nhẹ vào nút bên cạnh sô pha.
Đường Tuế liếc anh ta một cái, nếu như cô chưa gặp Hoắc Chi Châu thì có lẽ sẽ nhìn thêm dung mạo này một hai lần, nhưng ở trước mặt Hoắc Chi Châu thì hoàn toàn không muốn nhìn nữa.
“Cậu chủ.
”
Chàng trai rất cung kính đứng ở trước mặt Hoắc Chi Châu.
“Tôi muốn nghỉ ngơi.
”
Hoắc Chi Châu ra lệnh một tiếng.
Chàng trai đỡ anh ngồi xuống xe lăn chạy bằng điện bên cạnh.
Hai người nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của Đường Tuế.
Không lâu sau Đường Tuế nghe thấy tiếng nước rào rào truyền đến từ phòng tắm.
Hoắc Chi Châu đang tắm rửa!
Đường Tuế dựa vào sô pha chờ Hoắc Chi Châu đi ra, lúc đầu có chút mơ màng sắp ngủ, đến khi có người đẩy cửa kính phòng tắm ra.
Hơi thở thơm mát lập tức lan ra khắp nơi.
Đường Tuế nhìn về phía phòng tắm, Hoắc Chi Châu từ trong phòng tắm đi ra, trong tay còn cầm khăn tắm lau tóc.
“Cậu chủ, để tôi lau giúp anh.
”
Quản gia lịch sự hỏi Hoắc Chi Châu.
“Ừm.
”
Hoắc Chi Châu đáp rồi điều khiển xe lăn chạy bằng điện đến bên cạnh Đường Tuế.
Vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy cơ thể xinh xắn của Đường Tuế, da trắng như tuyết, anh lập tức nhíu mày, ném khăn tắm trong tay về phía Đường Tuế.
“Đi thay quần áo.
”
“À.
”
Đường Tuế vừa định ném khăn tắm qua một bên, lại thấy ánh mắt Hoắc Chi Châu càng thêm sắc bén.
Cô mím môi, lập tức quấn khăn tắm quanh người mình.
Sau khi ra ngoài, vừa mở cửa ra đã thấy Lena và mấy hầu gái chờ ở bên ngoài.
Nhất là Lena, trên mặt không có ý tốt.
“Ha.
”
Lena bỗng cười nhạo một tiếng, cô ta nhìn dáng dấp của cô, trong long vốn có chút thấp thỏm, sợ cậu chủ sẽ coi trọng cô.
Quả nhiên vẫn bị đuổi ra ngoài.
Lena vừa định mở miệng châm chọc thì nghe Đường Tuế nói.
“Thay quần áo ở đâu.
” Lena hừ lạnh một tiếng: “Cô còn muốn thay quần áo rồi rời đi một cách vẻ vang sao?”
Cô ta cười, biểu cảm trên mặt cũng càng thêm dữ tợn.
Lena đưa tay muốn xé rách khăn tắm trên người Đường Tuế, lại phát hiện cơ thể không thể nhúc nhích được, đây là sức mạnh của cô?
Trong lòng Lena dâng lên thắc mắc, đang muốn làm gì đó thì Đường Tuế đã giải phép cô ta.
“Cậu chủ nói tôi thay quần áo.
”
Đường Tuế đi chân trần trên thảm, nhích về phía Lena mấy bước.
“Cô nghe không hiểu tiếng người sao?”
Sắc mặt Lena lập tức trắng bệch.
Cô… Cô lại được cậu chủ nhìn trúng.
“Cô Đường, chúng tôi dẫn cô đi thay quần áo.
”
Lúc này hầu gái đứng bên cạnh đã bắt đầu có chút nơm nớp lo sợ.
Bọn họ cũng không ngờ rằng Đường Tuế lại được ở lại, chuyện này xưa nay chưa từng thấy, cậu chủ vốn không thích kiểu phụ nữ xinh đẹp quyến rũ này.
.