Trương Thành nháy mắt hiểu ngay!
Ông chủ muốn tận hưởng thế giới của hai người!
Anh ta lập tức nói: "Ông chủ, phu nhân, công ty còn có việc, tôi đi trước."
“Được…” Đường Tuế phất tay. Mãi đến khi...
Người đàn ông kiềm chế đỡ lấy cánh tay cô, khiến cô đứng thẳng lại.
Đường Tuế lập tức ngẩng đầu, đáy mắt mang theo nét cười, khuôn mặt nhỏ còn bắt mắt chói lóa hơn cả lúc mặt trời mọc, ngây ngô hỏi: "Sao thế?"
Lục Thời Minh rũ mi, mắt như nhiễm mực.
"Chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác."
Cho nên, không cần phải cố tình tỏ vẻ thân mật.
Thử đọc ????r????????ện không q????ảng cáo ????ại ++ T R????MTRUY????N﹒VN ++
Sống lưng người đàn ông thẳng tắp.
Bộ tây trang tiêu chuẩn phác họa ra dáng người có thể sánh với siêu mẫu của anh, lạnh nhạt cấm dục, hệt như một thanh kiếm sắc bén, từ đầu đến chân đều cho người ta cảm giác lạnh băng không dễ tiếp cận.
Quả thật là...
Đao thương bất nhập, nước lửa bất xâm.
Đường Tuế cười tủm tỉm, nhét hai cuốn sổ chứng nhận kết hôn vào trong tay, duỗi ta:: “Đúng rồi, nhưng...!tôi không ngại biến cuộc hôn nhân này thành sự thật.
Hợp tác vui vẻ nào...!ông, xã!"
Dưới ánh mặt trời, tay cô trắng đến mức gần như trong suốt.
Lục Thời Minh bình tĩnh nắm lấy, sau đó tách ra ngay.
"Có việc có thể liên hệ tôi, tôi về công ty trước."
Dứt lời, anh xoay người mau chóng rời đi.
Bóng lưng sinh ra cảm giác chạy trối chết không giải thích được, Đường Tuế cười ranh mãnh.
Vốn tưởng rằng Lục Thời Minh là thẳng nam sắt thép, bây giờ xem ra cũng không giống lắm...
Trong đầu bỡn cợt nghĩ, Đường Tuế vừa thu tầm mắt, trong nhà liền gọi điện tới.
Hóa ra là cha mẹ Đường đã biết cô lén lút xuất viện.
Ai mà ngờ được, cô ra viện còn thuận tiện kết hôn?
“Cái gì? Kết hôn?”
Trở lại nhà họ Đường, Đường Tuế trực tiếp móc ra hai cuốn sổ đỏ, đặt trước mặt cha mẹ, hết sức bình tĩnh nói: "Cha mẹ, con kết hôn rồi."
Vì thế liền có cảnh trước đó.
Mẹ Đường không tin, nhanh chóng cầm giấy chứng nhận kết hôn lên mở ra.
"Đây...!Đây là thật hay giả? Baby? Có phải con cố ý chọc cha mẹ vui không?"
Cuốn sổ đỏ bị lật qua lật lại xem xét, trong mắt Đường Tuế có ý cười: "Không phải, là thật sự kết hôn."
So với sự kích động của mẹ Đường thì cha Đường lý trí hơn rất nhiều.
Ông híp mắt đánh giá ảnh chụp trên giấy chứng nhận kết hôn, sau một hồi lâu, đột nhiên hỏi: "Đối tượng kết hôn của con là Lục Thời Minh?"
Mẹ Đường sửng sốt, nhìn kỹ lại, đúng là thế thật.
Bà lập tức vừa đau lòng vừa giận: "Đứa bé ngốc nhà con, có giận dỗi Lục Dữ Phong thì cũng không thể làm bậy chứ! Sao lại kết hôn lung tung? Mau...!Mẹ đưa con đi tìm cậu ta, chúng ta thương lượng một chút, đi làm giấy chứng nhận ly hôn!"
"Mẹ!" Đường Tuế kìm lại cảm xúc kích động của mẹ Đường, nhìn về phía cha Đường: "Con không xúc động, cũng không đơn thuần chỉ vì trả thù Lục Dữ Phong, ngược lại, chuyện kết hôn với Lục Thời Minh, con đã cân nhắc kỹ lưỡng." Cha Đường ra hiệu: "Nói nghe xem."
Đường Tuế nói: "Mẹ, con biết mẹ tạm thời không chấp nhận được, nhưng con có lý do của riêng mình.
Làm người thừa kế của Đường thị, con không thể nào luôn làm theo ý mình, hai nhà Minh Giang là thế giao, hợp tác kinh doanh đã không thể tách rời từ lâu, không phải nói tách ra là có thể tách ra."
"Một khi mạnh mẽ cắt đứt hợp tác, chắc chắn Đường thị sẽ tổn thất nghiêm trọng.
Nếu đã không dứt được, vì sao con không đổi một đối tượng hợp tác khác? Nhà họ Lục...!cũng đâu phải chỉ có mình Lục Dữ Phong!"
Tuy Lục Thời Minh đứng chi thứ hai trong nhà họ Lục, nhưng mà, bây giờ mạch máu của toàn bộ nhà họ Lục đều bị Lục Thời Minh khống chế trong tay..