Mục lục
XUYÊN NHANH: HU HU ĐÊM NÀO NAM THẦN CŨNG DÍNH LẤY TÔI
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"A?" Tống Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy rất ấm ức: “Tớ không biết tới 10 giờ mà cậu còn đang ngủ.

"
"Dù sao hơn 7 giờ tớ đã dậy tập thể dục, xin lỗi cậu nhiều nhé, Tuế Tuế.

"
Đường Tuế: "Rốt cuộc cậu có chuyện gì?"
Nhắc tới chuyện chính, Tống Nhuyễn Nhuyễn bắt đầu cảm thấy uất ức, nức nở hai tiếng, sợ hãi nói: "Tuế Tuế, đạo diễn Phùng thay đổi tớ, tớ đi hỏi ông ấy, ông ấy bảo đó là ý của câu.

"
"Tuế Tuế, chúng ta là chị em tốt mà, sao cậu lại đối xử với tớ như vậy chứ! Tớ đã đọc xong mấy chục trang kịch bản rồi, này! "
Cuối cùng, Tống Nhuyễn Nhuyễn lại che miệng khóc nức nở.

Đường Tuế bật loa ngoài rồi ném điện thoại lên giường, cánh tay thon dài lười biếng duỗi ra, trong mắt mang ý giễu cợt: "Không phải trước kia cậu nói muốn tự mình tranh thủ à?"
Mỗi lần nguyên chủ giúp cô ta lấy được một kịch bản, cô ta đều phải giả vờ giả vịt nói một câu: “Không cần, thật ra người đại diện của tớ đã sắp xếp buổi thử vai cho tớ! Tớ cảm thấy kỹ thuật diễn của mình chắc chắn có thể lấy được nhân vật này, tớ có thể tự tranh thủ mà" Vân vân!
Tóm lại, kỹ nữ còn lập đền thờ trinh tiết chính là chỉ loại người như Tống Nhuyễn Nhuyễn.

"Ách! " Tống Nhuyễn Nhuyễn vốn còn đang khóc lóc, Đường Tuế nói như vậy khiến cho cô ta câm miệng ngay tức khắc.

Hồi lâu sau, Tống Nhuyễn Nhuyễn mới ấp úng nói: "Tuế Tuế, có phải cậu giận không? Tớ! tương đối đơn thuần, có phải tớ làm sai chỗ nào chọc tới cậu không, cậu nhất định phải nói cho tớ biết!"

"Nhưng mà đừng đem sự nghiệp của tớ ra đùa giỡn được không? Vai diễn này, tớ thật sự chờ mong, rất muốn.

"
Giọng diệu Tống Nhuyễn Nhuyễn dần dịu lại, bây giờ cô ta đã là ngôi sao tuyến hai, nếu có tài nguyên này, về sau chắc chắn sẽ vô cùng đáng kinh ngạc.

Mặc dù chưa phải ngôi sao lớn, nhưng con đường chắc chắn là tuyệt đối.

Đúng là chả đáng tin tí nào cả.

"Tôi chỉ muốn cậu tự mình đạt được thành tựu thôi mà! Dù sao tôi cứ giúp đỡ cậu mãi, cậu không có cách nào thể hiện bản thân, chính cậu lúc trước đã nói còn gì! Dù tôi không giới thiệu tài nguyên cho cậu, dựa vào bản lĩnh của chính mình vẫn có thể lấy được, hay là cậu tiến lên bắt lấy đi.

"
Đường Tuế lạnh lùng nói xong.

"Tôi chuẩn bị ngủ, cậu mà còn quấy rầy tôi ngủ, tôi sẽ chặn cậu.

"
Nói xong, Đường Tuế liền cúp điện thoại.

Tống Nhuyễn Nhuyễn hơi ngạc nhiên nhìn điện thoại, nghe tiếng tút tút bên trong.


Sao lại thế này, trước kia đều là Đường Tuế cầu xin cô ta.

Trước giờ bên cạnh cô không có bạn bè, cô ta hạ thấp bản thân nguyện làm bạn với một đứa xấu tính như vậy đã là nể mặt.

Nhưng ai ngờ, Đường Tuế bị đào hôn, bây giờ lại biến thái như vậy.

Tống Nhuyễn Nhuyễn nghiến răng nghiến lợi một hồi.

Không thể cứ bị Đường Tuế bắt nạt như vậy mãi, cô ta cũng biết khả năng của bản thân ra sao, nếu không có Đường Tuế, sao cô ta có thể trải qua tốt như vậy được.

Bây giờ Đường Tuế bỏ gánh mặc kệ, chẳng lẽ thật sự là trước đó cô ta nói năng quá đáng.

"Chết tiệt.

"
Tống Nhuyễn Nhuyễn nghiến răng nghiến lợi, ném mạnh điện thoại ra ngoài, nổi trận lôi đình.

Lúc này, điện thoại cô ta bỗng nhiên lại vang lên.

Một giây trước, Tống Nhuyễn Nhuyễn còn lộ bộ mặt dữ tợn, sau khi nhìn cái tên trên màn hình điện thoại.

Lập tức, cô ta mỉm cười, nhận điện thoại.

"Dữ Phong, thời gian này sao anh lại hay tìm em thế?".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK