Đường Tuế mím môi.
Cô và nhà họ Đường đã cắt đứt quan hệ, cũng không muốn liên quan đến người nhà họ Đường.
“Hả?” Đường Noãn Noãn bỗng nhiên bị nhắm vào như vậy, vành mắt đỏ lên, cô ta cúi đầu, không nói nữa.
Quan Vân Châu nhìn bạn gái mình, chỉ nhiệt tình gọi một tiếng mà thôi.
Nhưng bị chị dâu khinh thường như thế, trong lòng cũng không vui.
Anh ta vừa định mở miệng thì bị mẹ mình trừng mắt nhìn một cái.
“Im lặng cho mẹ.
”
Dường như cô Tần đoán được Quan Vân Châu sẽ nói chuyện nên nói một câu.
Quan Vân Châu nhìn khí thế mạnh mẽ của mẹ mình thì im lặng không nói.
Sau đó anh ta nhìn thấy mẹ mình giống như người khác, nhẹ nhàng vỗ vai Tuế Tuế.
“Có phải Tuế Tuế nhà chúng ta không thích người khác gọi như vậy không.
”
“Vậy cô không cho bọn họ gọi nữa.
”
Cô Tần ôm Đường Tuế vào lòng an ủi một chút.
Khuôn mặt nhỏ của Đường Tuế vốn lạnh băng cũng tan ra.
“Đi thôi, vào nhà ăn cơm.
”
Cô Tần gật đầu với mấy người mẹ Đường.
“Chúng tôi muốn dùng nhà vệ sinh một chút.
”
Mẹ Đường đứng tại chỗ, cười với cô Tần.
“Được.
”
Cô Tần gật đầu.
Sau đó mẹ Đường kéo tay Đường Noãn Noãn, hai người đi theo hầu gái vào nhà vệ sinh.
Sau khi vào nhà vệ sinh, hai người đóng cửa lại, mở túi xách ra, một hộp phấn ra dặm lại.
Cầm cây son bôi lên môi đỏ.
“Con cảm giác Tuế Tuế gì đó có vẻ không thích con.
”
Đường Noãn Noãn tức giận.
“Không phải đâu, con nghĩ nhiều rồi, mấy người có tiền thì mắt cao hơn đầu, huống chi đó là người phụ nữ của Tần Tiền Dư, địa vị chắc chắn rất cao.
”
Mẹ Đường cầm hộp phấn, cẩn thận dặm cho Đường Noãn Noãn một lần.
Đường Noãn Noãn gật đầu, nhỏ giọng nói thầm: “Nhưng con thật sự ghét tên Tuế Tuế, vừa nghe thấy tên này thì nghĩ đến đồ ăn cháo đá bát trong nhà mình.
”
“Hừ.
” Đường Noãn Noãn lẩm bẩm một tiếng, không nhịn được trợn trắng mắt.
Mẹ Đường nghe thấy cái tên này, cũng có chút không được tự nhiên.
Nhất là bà ta nghĩ tới một thời gian trước nhận được một bưu phẩm, trong đó có mấy bức ảnh, đứa bé kia bị đánh bầm dập.
Cũng không biết không dám đối mặt hay là nguyên nhân khác, bà ta không nhịn được đóng bưu phẩm đó lại.
“Được rồi, đừng nhắc đến cô ta nữa.
”
“Con phải biết rằng mục đích của ngày hôm nay là phải làm cho bà Quan thích con.
”
Mẹ Đường ném đi hết những suy nghĩ bình thường trong đầu đi, lại giúp đỡ Đường Noãn Noãn chỉnh sửa kiểu tóc.
“Con biết rồi.
”
Đường Noãn Noãn nghĩ đến chuyện này, vẻ mặt đỏ lên.
Cô ta và Quan Vân Châu đã bàn bạc xong, hai người chuẩn bị một chút.
Mẹ Đường nhìn vẻ mặt của Đường Noãn Noãn thì cũng được an ủi.
Lúc trước bọn họ vứt bỏ Đường Tuế vô dụng, lại sinh một đứa con rồi huấn luyện, bọn họ đã làm rất đúng.
“Noãn Noãn, con rất tuyệt, mẹ và cha con cũng vui vẻ thay con.
”
Mẹ Đường cười khanh khách, kéo tay Đường Noãn Noãn.
Ít nhất trong chuyện này, bà ta không hối hận.
Chỉ cần Đường Noãn Noãn gả cho Quan Vân Châu, tiếp tục kinh doanh, sau này nhà họ Đường bọn họ có thể đứng trong giới nhà giàu hàng đầu.
Bà ta nghĩ đến thì cảm thấy đắc ý.
.