Bình minh dần hiện lên, ánh nắng xuyên qua lớp dây leo trên giàn gỗ, rọi lên thân hình của Giang Từ. Khuôn mặt nàng trắng như ngọc, lông mi nhấp nháy, môi mỏng nở nụ cười, lúm đồng tiền lấp ló. Gió nhẹ đưa một chiếc lá rơi lên vai nàng, nàng dường như không chú ý, vẫn cúi đầu, mắt nhìn chăm chú, tay thuần thục vá y phục của hắn. Thôi Lượng vươn tay, nhặt đi chiếc lá rơi kia xuống, Giang Từ ngẩng đầu cười với hắn , rồi lại cúi đầu xem kim chỉ trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.