Nhìn thấy Bùi Diễm cười như không cười nhìn về phía mình, Giang Từ vội vã chìm xuống dưới nước. Bùi Diễm cười to nói: "Ngươi cũng không có gì để cho bổn tướng nhìn cả, mau lên đây đi, nếu còn ngâm lâu, cẩn thận da dẻ nhăn lại giống như bà lão." Giang Từ không biết hắn nói thật hay giả, chỉ có thể từ từ bò lên bờ, áo trong dính chặt vào cơ thể, nàng ngượng ngùng không chịu nổi, hắng giọng: "Ngươi quay người lại đi." Bùi Diễm mỉm cười, dùng cành cây nhấc áo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.