๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Ghềnh Hổ Khiêu, dưới cầu treo, sông băng chậm rãi chuyển động, trên cây đại thụ cạnh cầu treo, Giang Từ chậm rãi nhắm hai mắt lại. Nắng sớm từ khe hở giữa cây xuyên vào, đột nhiên Giang Từ mở hai mắt, khẽ cắn môi, trong lòng thầm nghĩ: Chỉ có thể đánh cược một lần, thần tộc Nguyệt Lạc, phù hộ ta, phù hộ người trong tộc của ngài đi. Nàng dồn hết chân khí, như một chiếc lông vũ bay xuống đất. Trong rừng quân lính...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.