๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Ô Nhã nhẹ nhàng bước đi, mỉm cười thanh tú, ngồi xuống trước bàn đàn. Lần lượt nhấc mười hai dây đàn của "Nguyệt Lạc", từ cổ họng thấp giọng ca vang: "Nhìn Nguyệt Lạc, Ngọc Già Hoa nở, Bích Ngô bay phiến. Cười đùa gió xuân mấy lần, Quan Sơn hai mùa, giống như núi biển vĩnh viễn, than thở tinh thần hào phóng, đều ẩn sâu trong sương mù." Vệ Chiêu cúi đầu yên lặng lắng nghe, lờ mờ nhớ lại, năm đó tại "Ngọc Già Sơn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.