๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑ Y đứng thẳng dậy, mới thấy ánh mắt Thánh giáo chủ lạnh lùng, khoanh tay nhìn mình, không khỏi ấp úng nói: “Thánh giáo chủ —” Vệ Chiêu từ trên cao nhìn xuống: “Cha ngươi đi chưa tới nửa tháng, ngươi đã vội muốn đốt pháo đỏ rồi sao?” Mặc dù Hồng Kiệt tôn sùng vị thánh giáo chủ này như thần linh, nhưng vẫn có chút nghé con mới sinh không sợ hổ, kiên trì nói: “Người tộc Nguyệt Lạc chúng ta cũng không có ý này, chỉ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.