"Vệ Chiêu nhắm mắt lại, lặng lẽ đứng dưới ánh nắng ban mai lắng nghe âm thanh tiếng suối chảy róc rách bên cạnh. Chờ đến khi chân khí trở lại trong cơ thể, y mở mắt ra thì thấy Giang Từ đang dùng cuốc hoa xới đất, nhổ cỏ cho cây hoa đào, nhàn nhạt nói: “Nhàm chán."" Giang Từ không quay đầu lại, nói: ""Dù rừng đào trong vườn của ngươi tốt thế nào mà nếu không có người chăm sóc thì muốn có quả đào thì cũng không thể."" Vệ Chiêu cười nhẹ: ""Tại sao lại cần...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.