Giang Từ gương mặt rạng ngời, vụt chạy lên trước Bùi Diễm, chạy thẳng xuống núi. Trong hoàng hôn, mái tóc đen bóng mềm mại như thác nước tung bay trong gió, bước chân Bùi Diễm dần dần chậm lại. Bóng đêm dần buông, Bùi Diễm ngửi thấy mùi thơm nồng, buông tài liệu mật hàm trong tay xuống, từ trong phòng bước ra. Thấy dưới cây trong viện, đã bày ra một bàn trà, bên cạnh thư án có một chậu than. Lửa hun khuôn mặt Giang Từ ửng đỏ như hoa đào, nàng đang cúi đầu lấy con...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.