Giang Châu dọn dẹp đồ xong. Xoay người đặt trên xe lừa mà Giang Minh đã đánh ra ngoài. Đang chuẩn bị lên xe xuất phát, lại thấy Trương Tài Thắng xoa xoa đôi bàn tay, nhìn mình, mấp may môi ngập ngừng, muốn nói lại thôi. Giang Châu nhíu mày. Hắn thò người ra nói với Trương Tài Thắng: “Chú, có phải chú có chuyện gì muốn nói hay không?" Trương Tài Thắng ngẩng đầu, nhìn hắn, lúc này mới ngượng ngùng cười, từ phía sau mình cầm một túi bước ra. "Giang Châu, có phải gần đây cháu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.