Giang Châu hoàn toàn sững sờ. Nhìn chằm chằm người đàn ông này một lát. Trịnh Trung Quang nhíu mày, lui về phía sau hai bước, sờ sờ mặt của mình. "Chuyện gì vậy?" Trịnh Trung Quang xoay xoay cái mũ lủng của mình, nghi ngờ nhìn Giang Châu, hỏi: “Trên mặt tôi dính lọ sao?" Giang Châu lấy lại bình tĩnh, vội lấy ra tờ giấy từ trong túi. Hắn chưa từng nghĩ trùng hợp như vậy, sẽ không phải là trùng tên trùng họ chứ !? "Trịnh Trung Quang? Ông Trịnh?" Giang Châu nói: “Ông biết Diệp Mẫn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.