Trịnh Minh Quý đang bụm mặt bị lôi đi. Ở phía sau. Thân thể vốn đã cứng ngắc nãy giờ của Giang Thấm Mai cuối cùng cũng thả lỏng. Giang Minh không nói gì. Anh vỗ vỗ vào vai cô, chân mày nhíu lại thật sâu. "Sao em không gọi anh?" Giang Minh nói: "Tên khốn đó, lần sau anh mà gặp lại hắn thì gặp một lần đánh một lần!" Hai mắt Giang Thấm Mai đỏ hoe. Cô lấy mu bàn tay lau nước mắt. Rồi ngẩng đầu, nhìn Giang Minh, muốn nói gì đó, nhưng lại mắc kẹt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.