Tề Ái Phân cùng Giang Minh vốn đã hạ quyết tâm, nếu như mấy trăm tệ, bọn họ sẽ cắn răng, đi mượn đi khắp thôn để vay tiền. Làm sao cũng phải chữa lành chân hẵng nói nói. Chân vẫn còn, sau này tiền có thể từ từ trả. Nhưng nào ai biết được, lại cần tới 2,000 tệ! Đừng nói là mượn, cho dù đi trộm, giết người cướp của, bọn họ cũng không lấy được 2,000 tệ nha! Giang Minh khẽ cắn môi, con mắt đỏ bừng, chà chà mặt, nói: “Cha, mẹ, con vềg thôn mượn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.