Phương Chính Dương nghe vậy liền nhíu mày hỏi: “Chuyện ra sao? Sao con lại biết cậu ta hay đến vũ trường?” Phương Vân Lương liền biết mình nói hơi hớ, giờ nói thật ra thì chẳng khác gì lậy ông tôi ở bụi này, không đánh mà tự khai mình suốt ngày đi đến vũ trường chơi. Vậy nên đầu óc Phương Vân Lương liền bắt đầu xoay chuyển, ngay sau đó một ý nghĩ liền loé ra trong đầu anh, sau một hồi sắp xếp từ ngữ anh liền kể: “Chuyện là mấy hôm trước có một tên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.