Cô nhìn Giang Châu, nói với giọng kiều mị: “Hửm?” “Em có biết hôm nay anh học được một câu mới không.” Liễu Mộng Ly không biết sao Giang Châu lại đột nhiên nhắc đến chuyện này. Cô mím môi lắc đầu hỏi: “Cái gì?” Giang Châu nhe răng. Ngoạm một miếng vào người cô ấy. “Nhuyễn ma phao ngạnh.” (D/G: Đây là thành ngữ tiếng Trung, có nghĩa là dùng mọi thủ đoạn để quấy rầy, dây dưa, bám víu không rời) Cái câu này là lúc trước lão già Dương Thụ Long dạy hắn ở trên xe lửa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.