Giang Châu đứng ngoài cửa quan sát một hồi, cho đến tận khi Trần Đông Nhĩ cầm một cái rổ đựng rau muống non đi ra. Khi thấy Giang Châu, Trần Đông Nhĩ liền ngẩn người. Chỉ trong một năm ngắn ngủi, địa vị giữa hai người đã cách xa nhau rất nhiều, thậm chí diện mạo cũng hoàn toàn khác so với lúc mới gặp, giống như ngày và đêm vậy. Trần Đông Nhĩ vẫn còn nhớ hình ảnh lần đầu tiên ông gặp Giang Châu. Thanh niên trông vừa trẻ lại vừa ngây ngô, vừa mới đến Phí...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.