“Không sao đâu.” Giang Minh thẳng người lên một chút, trầm giọng nói: “Lần sau gặp phải chuyện như thế này, đừng gánh vác một mình, nghe không?” Diêu Quyên gật gật đầu. Hai tay Giang Minh cứng đờ, anh bắt chước Giang Châu cẩn thận vuốt mớ tóc mai của Diêu Quyên ra sau tai. Động tác của anh rất vụng về nhưng lại cực kỳ cẩn thận. Nhưng là phần chân tình trong hành động kia lại cực kỳ nặng. Diêu Quyên cũng hiểu, thế nên cô lại càng che miệng khóc dữ dội hơn. Lần này Giang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.