"Thời cơ còn chưa tới." Giang Châu nhìn Giang Minh, nói: “May sườn xám vốn là chuyện tốn công phí sức, trước cứ bán hết áo quần trong tay hẵng tính." "Tam Xưởng dù không bán được sườn xám, cũng không thể tiếp quản nó ngay được." Giang Châu suy nghĩ một chút, cho ra thời gian cụ thể. "Chắc phải đến tháng đầu tiên của năm, khi đó Tam Xưởng sẽ phải phát phúc lợi cùng kết toán các loại chi phí, Trần Đông Nhĩ sẽ cân nhắc việc từ bỏ." Giang Châu thầm hiểu. Lần trước lúc mua...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.