Lúc trước xuống nông thôn. Xuất thân của cô rất phức tạp, trái tim cô lúc ấy đang như tro tàn, trên cơ bản cô đang ở vào trạng thái cam chịu. Mỗi ngày cô đều làm việc thuộc về bổn phận của mình, lấy đâu ra tâm tư để kết bạn? Giang Châu cau mày khi thấy cô lo lắng. Hắn ngay lập tức vươn tay ra, dùng cánh tay dài thăm dò rồi bế bổng cô lên. "Được rồi, đừng nghĩ nữa." Giang Châu cười nói: "Ngày mai hỏi thôn trưởng là sẽ biết." Liễu Mộng Ly bị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.