Giang Châu vội vàng nói: "Chờ đã, chị Mỹ Vân." Hắn nói rồi lại nhìn về phía chuồng lừa. Có chút bất đắc dĩ nói: "Chú Trương à, không thì chú đi ra nói rõ với chị Mỹ Vân được không?" Trương Mỹ Vân choáng váng. Ngay lập tức cô “đóng băng” tại chỗ. Cô bàng hoàng quay lại, trong đêm đen nhìn thấy một bóng người, đang từ từ bước ra khỏi chuồng lừa. Dáng người cao lớn năm đó giờ đã khom người xuống, chiếc áo sơ mi trên người rách nát, đôi giày vải đang đeo lâu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.